[别担心,我可以等。]

Phần 1.

"Làm người yêu anh nhé?"

"Vâng"

Cô nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu với câu hỏi của Chu Diệc Nhiên. Diệc Nhiên cười rạng rỡ đưa tay ôm lấy thân ảnh nhỏ bé của Giản An An vào lòng.

Bầu trời đêm đen lạnh lẽo, khác với trái tim ấm áp của họ trái tim của Cố Thành lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Anh dựa vào bức tường bên cạnh nhà cô, đưa tay ôm lấy gương mặt góc cạnh của mình anh biết mình thua rồi.

Cố Thành và Giản An An là thanh mai trúc mã, họ bên nhau 10 năm, anh cũng thích cô 10 năm. Hôm nay là sinh nhật của Giản An An, anh vốn định bày tỏ tình cảm với cô nhưng Chu Diệc Nhiên lại nhanh tay hơn. Anh bên cô 10 năm nhưng chưa có được cô lại phải nhìn người con gái anh yêu cùng một người mới quen nhau được 3 tháng ở bên nhau. Anh cười giễu cợt chính mình, rõ ràng là biết trước kết quả nhưng anh không cam lòng mới tiếp tục đi theo sau cô như vậy. Có lẽ đến lúc anh nên buông tay rồi, buông tay để cô rời đi, buông tay để anh quên đi đoạn tình cảm này.

***

"Anh Thành đâu rồi ạ?"

Sau khi tiễn bạn bè và Chu Diệc Nhiên về cô vào nhà nhưng không nhìn thấy Cố Thành, chỉ thấy mẹ cô đang loay hoay dọn đồ đạc. Cô vừa dọn phụ vừa hỏi mẹ.

"Lúc nãy mẹ thấy sắc mặt thằng bé không tốt lắm, nó vừa giúp mẹ dọn đồ vào rồi về rồi."

Về rồi? Mọi năm anh đều tặng quà sinh nhật cho cô cuối cùng còn đưa cô đi xem pháo hoa. Anh bị sao thế nhỉ?

"Mẹ con qua nhà xem anh ấy thế nào."

"Ừ, tiện thể đem một ít canh gà mẹ vừa nấu cho bố con cho thằng bé một ít. Vừa nãy mẹ thấy nó không ăn nhiều lắm."

"Vâng ạ."

Cô cầm hộp canh mẹ vừa đưa chạy ù ra khỏi nhà. Nhà anh ở phía dưới lầu, cô và anh cũng không phải là dạng con nhà giàu gì đó chỉ là gia đình đủ ăn, phí sinh hoạt thì cũng là tự đi làm mà có. Từ nhỏ, bố mẹ cô hay vắng nhà vì công việc từ đó cô cũng thân với gia đình nhà anh, thường xuyên ăn cơm, thường xuyên cùng anh đi học. Cố Thành từ nhỏ đã xuất sắc hơn người khác, tính anh dịu dàng, ôn nhu lại thêm gương mặt đẹp trai, năm nào cũng đứng nhất toàn thành phố cho nên cũng là đối tượng nhiều người yêu thích.

Còn cô chỉ là một cô gái nhỏ nhoi từ nhỏ đã bám theo anh, nhưng anh lại không hề cảm thấy phiền ngược lại còn luôn chăm sóc cho cô. Cho nên ngoài bố mẹ ra thì Cố Thành chính là chỗ dựa duy nhất của cô. Năm nay cô thi đậu được Đại học Bắc Kinh cũng là nhờ anh kèm cặp cô.

Giản An An đứng trước cửa nhà anh gõ hai tiếng.

"Em đến đây làm gì?" Cố Thành ra mở cửa ngạc nhiên nhìn cô.

"Đưa canh cho anh." Nói rồi cô tự nhiên đi vào nhà.

Đi qua căn bếp thấy mẹ Cố Thành đang làm bánh cô đi đến cười nói.

"Bánh mới cô làm ạ."

"Tiểu An đấy à, lại đây nếm thử xem."

"Wow, ngon thật. Bánh cô làm là ngon nhất."

Cô mỉm cười nịnh nọt khiến mẹ của Cố Thành cười đến ngoắc cả miệng, vỗ nhẹ lên trán cô.

"Dẻo miệng. Hai đứa ở nhà chơi nhé mẹ đem đồ ăn sang cho bố."

"Vâng ạ." Cả hai đồng thanh đáp.

Bố của Cố Thành là công nhân trong xưởng gỗ, chú Cố hiện đang bị bệnh nặng phải nhập viện điều trị nên hầu hết thời gian của Cố Thành ngoài việc học ra anh còn đi làm bán thời gian rất nhiều nơi, khi rảnh lại vào giúp mẹ trông cửa hàng bánh ở góc phố nhỏ , có khi còn thức đêm thay mẹ chăm sóc bố. Chú Cố là kinh tế chính của gia đình nên vừa đổ bệnh mọi thứ Cố Thành đều phải gánh vác, đôi khi cô đem tiền dành dụm của mình cho anh lại bị anh từ chối nhận nên nhiều lần cô len lén bỏ nó vào ví của anh. Cố Thành là vậy lúc nào cũng muốn tự mình gánh vác hết mọi thứ.

"Em có muốn ăn một chút không?" Cố Thành đem canh trên tay cô múc vào bát.

"Không đâu, lúc nãy em ăn no rồi. Đúng rồi, anh vẫn chưa đưa quà cho em đấy."

Tay anh khựng lại một lúc rồi tiếp tục múc canh.

"Anh quên chuẩn bị quà cho em rồi." Anh lạnh nhạt trả lời.

Giản An An nhìn anh lạnh nhạt nhưng không hiểu lý do tại sao, Cố Thành là người kĩ tính sao anh có thể quên được.

"Anh Thành, anh giận em sao? Hôm nay anh không khỏe trong người sao?"

Vừa nói cô vừa đưa tay định áp lên trán anh lại bị anh tránh né, bàn tay cô hụt hẫng rồi rút về.

"Anh thấy hơi mệt, trễ rồi anh đưa em về nhà."

"Em..."

Cô chưa kịp dứt câu anh đã kéo cô ra ngoài, anh đi trước cô bước phía sau anh. Lúc này cô bất chợt nhớ đến lúc nhỏ anh vẫn thường theo sau cô như thế này, nhìn bóng lưng cô độc của anh không hiểu sao cô lại thấy đau lòng. Bàn tay nhỏ bất giác kéo góc áo của anh, không biết từ bao giờ nước mắt cô lại rơi.

Anh ngẩn người, lúng túng đưa tay lau nước mắt cho cô liên tục hỏi.

"Em sao vậy? Sao lại khóc? Anh..."

Cô đánh vào người anh từng cái, giọng nức nở oán trách anh.

"Sao anh lại phớt lờ em như vậy? Quà sinh nhật không có thì thôi, ngày cả pháo hoa một cây cũng không đốt cho em."

Anh bật cười, Giản An An đúng là biết cách hành hạ trái tim của anh. Muốn cách xa cô một chút lại bị sự đáng yêu của cô kéo về, khóc lóc đòi quà như thế này lần đầu tiên anh thấy.

"Được rồi đừng khóc nữa, đừng khóc nữa. Anh trêu em thôi sao lại không có quà, mau nín đi."

Nghe anh dỗ cô nín khóc, ánh mắt mong chờ món quà nhìn anh. Anh lắc đầu đưa tay lấy trong túi quần một chiếc hộp màu trắng tinh xảo.

"Quà của em."

Cô bất ngờ với món quà của anh, mọi năm anh không tặng sách thì cũng là những món đồ mà cô thích. Cô chưa từng nói là thích dây chuyền...

Đây vốn là món quà anh dự định bày tỏ sau đó tặng cho cô, anh nghĩ là không có cơ hội tặng nó tính là ngày mai sẽ tặng cô món quà khác. Nhưng Giản An An như vậy anh không đành lòng.

"Cái này... đắt quá rồi."

"Quà sinh nhật cũng là quà mừng em đậu Đại học Bắc Kinh. Thích không?"

Cô cười là hình mặt trăng mà cô thích.

"Thích. Cảm ơn anh Thành!"

"Thích là được rồi, mau vào nhà đi." Anh xoa mái tóc mềm mại của cô mỉm cười.

"Còn pháo hoa của em?"

Anh gõ nhẹ lên trán cô, "Đừng được voi đòi tiên, nhanh vào nhà đi ngủ đi."

"Hôm nay anh không phải anh Thành của em rồi. Tạm biệt."

Anh đứng trước cửa nhà cô mỉm cười, anh muốn buông cũng không buông được.

#陰陽花生綠豆#*
#水仁間#*
Trời sinh một cặp Méo Mèo
Thị Dương là chị, Phụng lì là em.
Hai đứa ni cũng bị bệnh bạch cầu mèo như thằng bé Đậu Xanh, nhưng lướt qua được, khỏe mạnh trở lại, chỉ có bé Xanh nhỏ hơn, không qua khỏi.
Giờ thì hai chị em khác từ màu sắc tới giới tính này lại nhoi như thường. Ở với nhau riết, đến cái biểu cảm ngơ ngác cũng y như nhau.
Thằng Văn Đậu Phụng suốt ngày meo meo đòi ăn. Mà ăn được là mừng. Bữa còm nhom, mới 3 ngày đã phát tướng trở lại.
Cứ vậy đi nha. Đừng đứa nào bệnh nữa nha, tội lắm, thương lắm! ❤
#20211202_Fri#* 2:31pm*Diary
**
10:43pm: Đậu Xanh bé nhỏ đã đi đến nơi ở mới được 2 ngày rồi, không biết đã quen chưa, làm quen được bạn mới chưa. Cảm giác buồn của mẹ cũng vơi dần, nghĩ về con, xem hình con, chỉ thấy con dễ thương ơi là dễ thương, đẹp trai lắm luôn nè. Nghĩ, xem hình, rồi mỉm cười. [心]
Đậu Xanh của mẹ lúc nhỏ, lúc mới đưa về, ba con chụp hình cho mẹ xem nè, ta nói, vẻ mặt với cái mái rẽ qua 1 bên, đôi mắt long lanh, yêu lắm luôn.
Chị Dương với anh Phụng hai ba bữa nay được ăn hạt trộn pa-tê, liếm hết sạch sẽ pa-tê, chừa hạt lại. Ba con mới nói: "Em ơi, hai con này nó thành tinh rồi." Mẹ tưởng chuyện gì, hóa ra là chị với anh con ham ăn, ăn kiểu láu cá. Nếu có thêm con nữa, chắc cũng y như vậy luôn ha, Đậu Xanh ha! Con là thằng chuyên "nhấn đầu" anh chị em, sợ bị giành ăn mà. Ở nơi khác, đừng như vậy nha Đậu Xanh. Phần của con, mãi là của con. Mẹ thương con lắm. Dù con ham ăn, giành ăn, con vẫn là bé Mèo dễ thương, đáng yêu của mẹ. Thương con, nhớ con nè! Nơi Linh Giới, con hạnh phúc nhé! Nam Mô A Di Đà Phật! Nguyện cầu cho con được bình an, hạnh phúc! [心]
#南無阿彌陀佛#*
#陰陽花生綠豆#*
#碧水成仁#*
#范成仁#*
#幸福每一天#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#Fri, Sep 3, 2021#*
12:55 (2 pics) - 1:20 (4 pics) - 5:49pm (1 pic)
#Sat, Sep 4, 2021#*
3:01pm (2 pics)
#Fri, Dec 3, 2021#*
Đúng 3 tháng trước, Đậu Xanh dễ thương của mẹ! Ba con ẳm bồng con, cưng ghê luôn hà! [心]
*10:53pm*Diary
***

#陰陽花生綠豆#*
#水仁間#*
Trời sinh một cặp Méo Mèo
Thị Dương là chị, Phụng lì là em.
Hai đứa ni cũng bị bệnh bạch cầu mèo như thằng bé Đậu Xanh, nhưng lướt qua được, khỏe mạnh trở lại, chỉ có bé Xanh nhỏ hơn, không qua khỏi.
Giờ thì hai chị em khác từ màu sắc tới giới tính này lại nhoi như thường. Ở với nhau riết, đến cái biểu cảm ngơ ngác cũng y như nhau.
Thằng Văn Đậu Phụng suốt ngày meo meo đòi ăn. Mà ăn được là mừng. Bữa còm nhom, mới 3 ngày đã phát tướng trở lại.
Cứ vậy đi nha. Đừng đứa nào bệnh nữa nha, tội lắm, thương lắm! ❤
#20211202_Fri#* 2:31pm*Diary
**
10:43pm: Đậu Xanh bé nhỏ đã đi đến nơi ở mới được 2 ngày rồi, không biết đã quen chưa, làm quen được bạn mới chưa. Cảm giác buồn của mẹ cũng vơi dần, nghĩ về con, xem hình con, chỉ thấy con dễ thương ơi là dễ thương, đẹp trai lắm luôn nè. Nghĩ, xem hình, rồi mỉm cười. [心]
Đậu Xanh của mẹ lúc nhỏ, lúc mới đưa về, ba con chụp hình cho mẹ xem nè, ta nói, vẻ mặt với cái mái rẽ qua 1 bên, đôi mắt long lanh, yêu lắm luôn.
Chị Dương với anh Phụng hai ba bữa nay được ăn hạt trộn pa-tê, liếm hết sạch sẽ pa-tê, chừa hạt lại. Ba con mới nói: "Em ơi, hai con này nó thành tinh rồi." Mẹ tưởng chuyện gì, hóa ra là chị với anh con ham ăn, ăn kiểu láu cá. Nếu có thêm con nữa, chắc cũng y như vậy luôn ha, Đậu Xanh ha! Con là thằng chuyên "nhấn đầu" anh chị em, sợ bị giành ăn mà. Ở nơi khác, đừng như vậy nha Đậu Xanh. Phần của con, mãi là của con. Mẹ thương con lắm. Dù con ham ăn, giành ăn, con vẫn là bé Mèo dễ thương, đáng yêu của mẹ. Thương con, nhớ con nè! Nơi Linh Giới, con hạnh phúc nhé! Nam Mô A Di Đà Phật! Nguyện cầu cho con được bình an, hạnh phúc! [心]
#南無阿彌陀佛#*
#陰陽花生綠豆#*
#碧水成仁#*
#范成仁#*
#幸福每一天#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#Sat, Sep 4, 2021#*3:01pm
#Fri, Dec 3, 2021#*
3 tháng trước, Đậu Xanh dễ thương của mẹ, được ba cưng cưng nè! [心]
*10:53pm*Diary
***


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • #购车攻略#2021年第四季度有什么国产新能源车上市?比亚迪有3款,新势力表现不错!   第一款:元PLUS 比亚迪把元EV 停产后,又搞出了一个元Pro
  • #杨洋看手机的距离#yy #杨洋你是我的荣耀# 昨日最戳我的就是这两个点——于途看似很轻松的说出“我打算放弃星辰大海了”其实他内心是十分纠结的,他说这句话之前
  • 【怡心养性弄笔墨97】 蔡确(1037—1093),字持正,泉州郡城人,宋臣。 蔡确《夏日登车盖亭》:纸屏石枕竹方床,手倦抛书午梦长。睡起莞然成独笑,数声渔
  • 海德格尔的《筑居思》对我的影响可以说是巨大的,当然在论文里耗费了很多字数去阐述哲学家是如何对筑与居进行一种思考的,在这里就不赘述了。最打动我的是关于黑森林农舍的
  • #卡布叻_周深[超话]#超话签到超过一百天了,总体的感觉就是饭圈不好混,每天长长的打榜任务清单,还真是耗费时间!虽然做数据冲任务是饭的份内事,是对爱豆最有力的支
  • 【今天邢台日报头版】实施五项工程 推进五个突破 隆尧县:奋力赶超 加速崛起 实施五项工程推进五个突破 隆尧县:奋力赶超 加速崛起 近年来,隆尧县投资
  • #阿森纳著名教授# 由《都灵体育报》主办的2021金童奖不久前已经公布了入围的40名球员名单,德转也列出了名单中身价排名前20的球员,其中巴萨小将佩德里以800
  • 投稿:之前有个男的加我微信,就打了个招呼,没再说过话。过了几个月后,他给我发私信说送口红。我以为他是微商做广告的就没理。后来他一直让我约身边的女生出来和他见面,
  • ☯道教知识|做法事之时,法师们需要请“神”,请的到底都是谁呢?☯ 日常生活中,我们经常把“神仙”二字作为一个整体挂在嘴边,可实际上,在道教的神仙体系里,“神”
  • #两个小姐姐的爱情[超话]# 遇見姐姐總有一些新的發現 比如以下這些 第一次去接姐姐下班 一起坐公交回家(而我居然不暈車) 第一次有人跟我講說 我對生活很有
  • 中山/广州/长沙/张家界plog(我手机存的都是搞怪的图[可愛]) 没有计划和攻略的家庭性旅游,be like: 自驾唱歌看风景 经常临时订房订票 饭后江边散
  • 【商品】【黄老五】四川特色花生酥零食组合1292g 聚划算47.8元【券后32.8元】包邮 【下单】: 【推荐】刘涛倾情代言,精选地道原材料,精心配制,甜蜜香酥
  • 看着 窗外那朦胧细雨轻轻打在梧桐叶上,竟让如意有了一种置身仙境的感觉,千年后的现代是断然不会看见这般纯净的美景的,那时的天空早已不再明净,空气也早已不再清新,可
  • #比特币行情分析[超话]#现在的我,没有谈恋爱,没有暧昧对象,只想着发财,现在努力工作赚钱,愿日后给自己一个安稳居所,不再颠沛流离,不再小心翼翼。 比特
  • #饭圈扩关[超话]# 好感:魏哲鸣 程潇 张杰 张新成 张雨剑 蔡徐坤 龚俊 虞书欣 范丞丞 丁禹兮 赵露思 谭松韵 白敬亭 范冰冰 王俊凯 李荣浩 希林娜依
  • 北京时间9月27日,第43届莱德杯高尔夫球赛在美国呼啸峡球场落幕。美国队以19-9的总比分轻松战胜欧洲队,时隔五年夺回莱德杯。乔丹和库里,不同时代的两大巨星,都
  • #任嘉伦[超话]#rjl#任嘉伦周生如故# 现世的周生辰不再拥有前世小南辰王所拥有的记忆,不忍将这一世受尽苦难、饱受爱离别之痛的周生辰放在过去来回忆。他的丰
  • 【分享一波实盘收割16170美金】 黄金1733位置空单如期下行至1722一线浮盈110点利润止盈出局[给力]同时恭喜胡女士自7月23号入金两万美金加入老杨一对
  • 【#小米解释雷军减持3亿股#:系可统计份额降低】小米集团公关部总经理王化就雷军今日卖出逾3亿股小米股份,通过其个人微博回应称:“雷军不再控制雷军基金会导致可统计
  • 听起来感觉温柔的名字,不争不抢,温暖如光! 望锦 望字是指看,问候,盼望,希望的意思,锦字是指形容鲜明华丽的色彩,望锦通过“望子成龙,锦绣前程”成语更是美好