【英雄不问年龄——“中国速度”苏炳添、竞走界四朝元老刘虹】32岁,34岁,对于一名运动员来说,意味着什么?#人才强国# #TalentsChinois#
对于苏炳添,32岁是他刚刚参加完奥运会,并成为第一个进入奥运会田径男子百米决赛的中国人的年龄。
对于刘虹,34岁是曾参加过北京、伦敦、里约、东京四届奥运会,拥有奥运会一金两铜的成绩的竞走界四朝元老的年龄。英雄不问年龄,他们仍在运动竞技场上“自己跟自己较量”。
苏炳添说,“我想通过自己的训练告诉大家,超过30岁的我依然可以跑得更快。我想告诉年轻人,即使他们25岁,还有两届奥运会的时间留给他们来努力,不要被前人传下来的一些话限制自己!”
刘虹说,“竞走是一项需要长时间坚持的项目,我们一代一代运动员都在进步,我们也是站在前人的肩膀上攀登,希望我也能成为他们的肩膀。”
Pas de limite d’âge dans les champs du sport : « la vitesse chinoise » Su Bingtian et la vétéran de l’épreuve de marche Liu Hong
Plus de 30 ans, que signifie cet âge pour un athlète ?
Pour Su Bingtian, 32 ans est l’âge où il a participé aux Jeux olympiques et est devenu le premier Chinois dans l’histoire à participer à la finale de la course de 100m. Pour Liu Hong, 34 ans est l’âge où elle a participé à quatre éditions des Jeux olympiques, ceux de Beijing, Londres, Rio et Tokyo, et a remporté une médaille d’or et deux médailles de bronze. On ne demande jamais l’âge des héros, ces athlètes « se défient » encore eux-mêmes dans les terrains de sport.
Selon Su Bingtian, « Je voudrais dire à tout le monde que je pourrais courir plus rapidement, même à plus de 30 ans. Je voudrais dire aux jeunes, même s’ils ont 25 ans, il leur reste encore deux éditions de JO pour mettre des efforts. Ne baissez jamais les bras à cause des paroles de certains prédécesseurs ! »
D’après Liu Hong : « L’épreuve de marche est une épreuve qui demande de la persévérance à long terme. Nos athlètes font des progrès de génération en génération. Moi aussi, je fais des progrès avec le soutien des prédécesseurs et j’espère que je pourrai devenir le soutien des successeurs ! »

#水仁間#*
Kẻ đáng ghét, cực kỳ cực kỳ đáng ghét! [怒]
Sáng "sớm" hôm nay thì gây sự với mình. Viện cớ nào là hạn chế tương tác FB, bộ ảnh Hoa Sen của mình đẹp như vậy, mà đợi nguyên từ tối hôm kia - T3-8/6 đến tối hôm qua - T4-9/6, mà không có một chút động thái like nào cả. Bực bội, mình nói, dọa chặn luôn FB thì nổi nóng ngược lại với mình. Mình điên quá, tự ngược đãi tự đánh tự khóc, hét ầm lên, mới hạ giọng xuống, mà cũng chả thấy năn nỉ. Nói chuyện tới 1h38 thì lăn ra ngủ trước. 6h45 mình dậy đi làm, thấy im ru, nghĩ còn ngủ. Đến 9h hơn vẫn im, vậy nên mình mới thử gọi.
9:38am bắt đầu gọi, từ Zalo, Messenger đến điện thoại. Điên thật luôn á, suốt 1 tiếng đồng hồ, không tính Zalo, Mess thì điện thoại 18 cuộc gọi nhỡ. Ban đầu còn nghĩ là ngủ, sau lại sợ ngất xỉu hay đột quỵ gì trong phòng, vì ngày thường chuông điện thoại reo là nghe, bắt máy liền, mà sáng nay gọi miết gọi miết, cháy cả máy cũng im lìm không động tĩnh. Hoảng lên, đã soạn tin nhắn cho sư huynh người đó, chuẩn bị gởi, thì 10:59am mới gọi lại cho mình, nói ngủ quên, để chế độ im lặng, nên không biết gì.
Tin nổi không?
Mới hôm qua gây sự, nay chơi trò này à. Mình điên lên, nói muốn chia tay thì nói thẳng, chứ chơi trò kỳ cục vậy mà coi được à. Lo gần chết, hoảng cả lên, vừa nhắn cho sư huynh vừa bật khóc. Chậm 1 phút nữa là gởi tin nhắn nói sư huynh gọi điện với chạy qua tìm dùm rồi. Đúng khiến người ta lo, hoảng đến sôi máu luôn mà. [怒]
Rồi tối nay đi Đạo Tràng tiếp như tối qua, lại bật chế độ im lặng nữa đi. Mà giờ 10:22pm rồi, đi chưa về nữa.
Càng ngày càng lộ rõ rồi ha. Cuộc tranh cãi nào cũng đều không thèm nhường nhịn mình, mà còn dám nói "như vậy không có nghĩa là không yêu thương em", bực bội dễ sợ. Toàn chọc mình lên cơn tự hành hạ, mới nhẹ giọng đi. Bực bội ghê gớm luôn. [怒]
Chắc mình lại đang duy trì mối quan hệ sai cách, đặt nặng tình cảm quá, nên ngày càng suy nghĩ mông lung, tưởng tượng theo chiều hướng xấu. Nhưng mà:
"Yêu như thế nào để được bền lâu?
Tình yêu nào không qua những gian lao thử thách?
Vào những khoảnh khắc quyết định đời mình, tất cả cảm giác đó bỗng dưng biết mất.
Yêu như thế nào mới được hạnh phúc đây?
Tình yêu nào mãi mãi trường tồn?
Nếu có thể rũ bỏ, cả hai ta cùng tình nguyện, mà không oán hận..."
Lời dịch của một ca khúc trong phim "Tuyệt Thế Song Kiêu" của Thiên Tâm, Tae, Lâm Chí Dĩnh - mà mình xem từ hồi 13 tuổi, vẫn nhớ đến giờ. Sau 20 năm, lời ca khúc ấy, lại là điều mà mình tự hỏi bây giờ...
10:27pm mới đi về, gọi cho mình nè.
Hồi trưa dậy, gọi cho mình một lúc, từ gần 11h đến 12h15, thì đi luyện khí gì đó, để máy cho mình nhìn. Trước đó còn đòi ăn nữa. Hứ, thấy ghét. Bực lắm, mà vẫn phải đặt cơm chiên hạt sen cho người đáng ghét đó. Vừa luyện khí xong, 12:35pm là người ta ship cơm đến.
Tự nhiên tốn nước mắt với lên tăng xông vì người này quá. Chiều qua ở nhà, má với mợ Thảo lại vào chủ đề quen thuộc, mợ Thảo hỏi, mình nhận có người yêu luôn rồi, mà chưa kể cụ thể làm gì, ở đâu. Chẳng biết đến Tết có thuận lợi dẫn về không, mà dẫn về rồi có phản đối gì không. Haizzz.
Thôi thì cứ hiện tại vui trong cảm giác lên tăng xông được khi nào thì hay khi ấy vậy. [哼]
Chuyện của hôm nay, T5-10/6/2021 đó. Ghi lại, đợi gặp, trả thù vụ 18 cuộc gọi nhỡ mới được. [阴险]
#碧水成仁#*
#心#*
#I Love You#*
#Je t'aime#*
#水玲瓏#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#璀璨人生#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Jun 10, 2021#*
Người đáng ghét và Âm Dương Méo Mèo.
Pics PrtScr: 11:54-11:55am
*10:38pm*Diary
***

#水仁間#*
Kẻ đáng ghét, cực kỳ cực kỳ đáng ghét! [怒]
Sáng "sớm" hôm nay thì gây sự với mình. Viện cớ nào là hạn chế tương tác FB, bộ ảnh Hoa Sen của mình đẹp như vậy, mà đợi nguyên từ tối hôm kia - T3-8/6 đến tối hôm qua - T4-9/6, mà không có một chút động thái like nào cả. Bực bội, mình nói, dọa chặn luôn FB thì nổi nóng ngược lại với mình. Mình điên quá, tự ngược đãi tự đánh tự khóc, hét ầm lên, mới hạ giọng xuống, mà cũng chả thấy năn nỉ. Nói chuyện tới 1h38 thì lăn ra ngủ trước. 6h45 mình dậy đi làm, thấy im ru, nghĩ còn ngủ. Đến 9h hơn vẫn im, vậy nên mình mới thử gọi.
9:38am bắt đầu gọi, từ Zalo, Messenger đến điện thoại. Điên thật luôn á, suốt 1 tiếng đồng hồ, không tính Zalo, Mess thì điện thoại 18 cuộc gọi nhỡ. Ban đầu còn nghĩ là ngủ, sau lại sợ ngất xỉu hay đột quỵ gì trong phòng, vì ngày thường chuông điện thoại reo là nghe, bắt máy liền, mà sáng nay gọi miết gọi miết, cháy cả máy cũng im lìm không động tĩnh. Hoảng lên, đã soạn tin nhắn cho sư huynh người đó, chuẩn bị gởi, thì 10:59am mới gọi lại cho mình, nói ngủ quên, để chế độ im lặng, nên không biết gì.
Tin nổi không?
Mới hôm qua gây sự, nay chơi trò này à. Mình điên lên, nói muốn chia tay thì nói thẳng, chứ chơi trò kỳ cục vậy mà coi được à. Lo gần chết, hoảng cả lên, vừa nhắn cho sư huynh vừa bật khóc. Chậm 1 phút nữa là gởi tin nhắn nói sư huynh gọi điện với chạy qua tìm dùm rồi. Đúng khiến người ta lo, hoảng đến sôi máu luôn mà. [怒]
Rồi tối nay đi Đạo Tràng tiếp như tối qua, lại bật chế độ im lặng nữa đi. Mà giờ 10:22pm rồi, đi chưa về nữa.
Càng ngày càng lộ rõ rồi ha. Cuộc tranh cãi nào cũng đều không thèm nhường nhịn mình, mà còn dám nói "như vậy không có nghĩa là không yêu thương em", bực bội dễ sợ. Toàn chọc mình lên cơn tự hành hạ, mới nhẹ giọng đi. Bực bội ghê gớm luôn. [怒]
Chắc mình lại đang duy trì mối quan hệ sai cách, đặt nặng tình cảm quá, nên ngày càng suy nghĩ mông lung, tưởng tượng theo chiều hướng xấu. Nhưng mà:
"Yêu như thế nào để được bền lâu?
Tình yêu nào không qua những gian lao thử thách?
Vào những khoảnh khắc quyết định đời mình, tất cả cảm giác đó bỗng dưng biết mất.
Yêu như thế nào mới được hạnh phúc đây?
Tình yêu nào mãi mãi trường tồn?
Nếu có thể rũ bỏ, cả hai ta cùng tình nguyện, mà không oán hận..."
Lời dịch của một ca khúc trong phim "Tuyệt Thế Song Kiêu" của Thiên Tâm, Tae, Lâm Chí Dĩnh - mà mình xem từ hồi 13 tuổi, vẫn nhớ đến giờ. Sau 20 năm, lời ca khúc ấy, lại là điều mà mình tự hỏi bây giờ...
10:27pm mới đi về, gọi cho mình nè.
Hồi trưa dậy, gọi cho mình một lúc, từ gần 11h đến 12h15, thì đi luyện khí gì đó, để máy cho mình nhìn. Trước đó còn đòi ăn nữa. Hứ, thấy ghét. Bực lắm, mà vẫn phải đặt cơm chiên hạt sen cho người đáng ghét đó. Vừa luyện khí xong, 12:35pm là người ta ship cơm đến.
Tự nhiên tốn nước mắt với lên tăng xông vì người này quá. Chiều qua ở nhà, má với mợ Thảo lại vào chủ đề quen thuộc, mợ Thảo hỏi, mình nhận có người yêu luôn rồi, mà chưa kể cụ thể làm gì, ở đâu. Chẳng biết đến Tết có thuận lợi dẫn về không, mà dẫn về rồi có phản đối gì không. Haizzz.
Thôi thì cứ hiện tại vui trong cảm giác lên tăng xông được khi nào thì hay khi ấy vậy. [哼]
Chuyện của hôm nay, T5-10/6/2021 đó. Ghi lại, đợi gặp, trả thù vụ 18 cuộc gọi nhỡ mới được. [阴险]
#碧水成仁#*
#心#*
#I Love You#*
#Je t'aime#*
#水玲瓏#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#璀璨人生#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Jun 10, 2021#*
Người đáng ghét và Âm Dương Méo Mèo.
Pics PrtScr: 12:47-1:20pm
*10:38pm*Diary
***


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • #宝宝的少女心#4.28早7:40在地铁:昨天晚上和朋友们从9点多聊到11点多 原来大人们的聊天都这么无趣啊 以后 未来 工作 对象 谁先结婚……都站在自己考虑
  • 很感谢有这样真诚的创作者让我生活的许多时刻都置身于浪漫的体验中。”人的一辈子,遇到的人很多 ,然而,想遇到自己爱的,又恰好爱上自己的人,真的很不容易 。
  • #2021高考倒计时# #我在昆杜等你# 毕业于青岛第二中学的于越想对高考生们说,或许你正在艰苦地跋涉,那请你一定要为了理想打拼到最后,要相信你每天的付出最后都
  • 虽然看第二次我也不介意就是了[doge]明天要部门团建去漂流了…希望平安[悲伤]后天要去保利看房[害羞]思考再三 开始考虑和同事小姐姐合租…… 自己整租真的太贵
  • 每一个进步每一个观点的提出,都来自于病人的反馈,然后不断总结,不断完善。很多人都知道,浮针有“两会”一个是年会,浮针人相聚切磋提升的日子,另外一个就是福友会,感
  • 现在就上App Store 以及各大应用商店搜索橙光,同款作品轻松GET!不仅如此,双排对象一直都是职业选手电竞男神一一JK。
  • 作为一个成年人,尽管大部分年轻人都是月光族,每个月都把自己的工资用光,但是起码这些年轻人都把钱用在了开心的生活上,钱用的有计划,生活过得有条理,没有多余的压力。
  • 树枝想去撕裂天空,却只戳了几个微小的窟窿,它透出天外的光亮,人们把它叫做月亮和星星;新的人一直来,旧的人在心里一直没有退场;暂時性喜欢很没有意思,愛很廉价周围都
  • ༄༅། །ཚེས་བཅུའི་ཕན་ཡོན་གསོལ་འདེབས་བཞུགས་སོ། ། 蓮師聖日(藏曆初十)之饒益功德祈請文  སངས་རྒྱས་གཉིས་
  • 他似懂非懂,但是很明显的能马上区分出优劣,小小年纪经常一开口就和我谈质量,对于辨别人,事,物的能力#巴黎# 在生活中尤其重要的。也正是这种“工匠精神”的传承,它
  • 大‮高德‬僧们钧开示:诸‮德功‬中放生第一,除‮财了‬布施,我‮同们‬时还做‮法了‬布施,无‮布畏‬施,放生是‮三集‬种‮施布‬为一体‮布的‬施,尤其是‮过做‬
  • 而且全球仅有三家可谓是极度奢华,娱乐设施都很丰富,拥有超多的水上设施,水世界、失落的空间水族馆、潜水俱乐部等等,去过的人都会对其记忆深刻,此前的热播剧《亲爱的热
  • 神出鬼没的黑客天才是她。【我可喜欢黑白了15551为什么没人来约黑白[伤心][伤心]】因为比较便宜,所以只能给一次改图的机会(我画完了说想改图是不可以的哦)当然
  • 见了你,山川沉默,海面静谧,云海不再翻涌,江潮不再澎湃,花鸟鱼虫被光与尘凝固,世界万籁俱寂,唯有利路修[心][鲜花]【巧月娟羞桂月香绕】日暮西沉,云絮叆叇,吾乘
  • 昨晚超晚睡只睡了6h醒来第一件事赶去做核酸吃了个不太好吃的小火锅逛街各种买买买直接拿断了回家忙了各种琐事出门和yybb吃饭(yy的胃超小!每次周五下班都想偷偷溜
  • 而第3个问题,则在很大程度上决定了理论上的事故责任归属;换句话说,假如系统没有出现突发故障,那么大概率是操作者的责任,因为ES8使用手册上明确标注了pilot功
  • 2018/10/11《人何为欢》一个人的时候,总喜欢守着一扇窗,静坐,坐也无言语,无言语应是一种会心,会心时最静;喝茶,茶到无味亦不知,不知为知知,如那日的三杯
  • 如果要的话我会送礼物的哈,价钱可以商量,都不贵的[可爱]#汉服#【龙湖集团惠州项目】惠州河南岸、水口、小金口、仲恺陈江等多地招聘话务员及拓客精英,兼职、全职同步
  • 2018/10/11《人何为欢》一个人的时候,总喜欢守着一扇窗,静坐,坐也无言语,无言语应是一种会心,会心时最静;喝茶,茶到无味亦不知,不知为知知,如那日的三杯
  •   展会期间,我市将邀请国内外知名专家举办以“生态荆门、品质生活”为主题的论坛活动,就城市建设如何服务市民生活进行探讨。  按照建设实施计划,市城控集团在加强质