“塞尚使我变成了一个美食作家。”
作为一名主修艺术史的研究生,露丝·赖克(Ruth Reichl)解构了艺术作品中描绘的许多美食,并会留心记住艺术纪念碑附近的优质餐厅。 听完一个有关塞尚的苹果的讲座后,赖克尔回家做了一个烤苹果奶酥——一个改变她人生轨迹的甜点。
1970 年获得艺术史硕士学位后,她先后成为了《洛杉矶时报》的食评家和美食编辑、《纽约时报》的食评家,以及《美食杂志》(Gourmet Magazine)的主编。
在9月25日闭展前快来看看《塞尚绘画》(Cézanne Drawing)吧!说不定也会改变你的人生呢~[哈哈]
[1] 保罗·塞尚,餐具柜上有苹果的静物(Pommes avec bouteille, pichet et pot bleu),1900-1906,纸上铅笔和水彩,达拉斯艺术博物馆,The Wendy and Emery Reves Collection
[2] 在读研究生的露丝·赖克
[3] Mikkel Vang 摄
作为一名主修艺术史的研究生,露丝·赖克(Ruth Reichl)解构了艺术作品中描绘的许多美食,并会留心记住艺术纪念碑附近的优质餐厅。 听完一个有关塞尚的苹果的讲座后,赖克尔回家做了一个烤苹果奶酥——一个改变她人生轨迹的甜点。
1970 年获得艺术史硕士学位后,她先后成为了《洛杉矶时报》的食评家和美食编辑、《纽约时报》的食评家,以及《美食杂志》(Gourmet Magazine)的主编。
在9月25日闭展前快来看看《塞尚绘画》(Cézanne Drawing)吧!说不定也会改变你的人生呢~[哈哈]
[1] 保罗·塞尚,餐具柜上有苹果的静物(Pommes avec bouteille, pichet et pot bleu),1900-1906,纸上铅笔和水彩,达拉斯艺术博物馆,The Wendy and Emery Reves Collection
[2] 在读研究生的露丝·赖克
[3] Mikkel Vang 摄
#动画#
早安!
Minh rat thich be toc vang luon.
The straight-laced Prof. Utonium's attempt to create perfect little girls accidentally includes "Chemical X", resulting in take-charge red-head Blossom, blonde sweety-pie Bubbles and ready-to-fight brunette Buttercup. These flying, super-strong, karate-chopping girls with the occasional heat vision race into action to save the city of Townsville (and, we're told, the world) from all sorts of crimes and creatures.
早安!
Minh rat thich be toc vang luon.
The straight-laced Prof. Utonium's attempt to create perfect little girls accidentally includes "Chemical X", resulting in take-charge red-head Blossom, blonde sweety-pie Bubbles and ready-to-fight brunette Buttercup. These flying, super-strong, karate-chopping girls with the occasional heat vision race into action to save the city of Townsville (and, we're told, the world) from all sorts of crimes and creatures.
Sống lang thang với nhau trong 50 năm qua, chồng của cô chết và sau này chỉ còn một mình cô, không còn nhìn thấy chú nữa, không đẩy xe lăn cho chú và dạo bước lang thang bên nhau cười nói vui vẻ chia sẽ những miếng bánh mì ấm áp trên đường phố Sài Gòn nhộn nhịp tấp nập người qua lại nữa. Nghĩ lại Việt Nam ngày xưa đẹp đẽ, bận rộn, ồn ào, vui vẻ... biết bao nhiêu vậy mà giờ toàn sự đau khổ,nước mắt, tiếng còi cấp cứu cứ vài ba phút lại vang lên, covid-19 tàn nhẫn lấy đi mọi hạnh phúc, mọi vẻ đẹp, bắt chúng tôi phải nhìn người ta với nhau. Bạn bè, người thân, cha mẹ ra đi trong hoàn cảnh đau buồn như vậy, không được tổ chức tang lễ, không được thấy họ ra đi thanh thản, không được ở bên họ lần cuối, mỗi ngày có hàng nghìn trường hợp. có nhiều lắm những trường hợp mất đi, Ai cũng phải chiến đấu, ai cũng phải ý thức đùm bọc nhau vượt qua đại dịch, tôi cũng vậy, tôi sống ở nơi mà ngày nào cũng có mấy chục trường hợp từng người từng người bị nhiễm bệnh, tôi sống một mình xa nhà. Ở nhà, ngày nào bố mẹ cũng lo lắng và gọi điện hỏi thăm tình hình của tôi, họ luôn lo lắng cho tôi khi đang sống ở trung tâm của dịch bệnh, nhưng tôi luôn rất sợ, cuộc sống này không thể đoán trước được, tôi vẫn mong có một phép màu nào đó. xảy ra và đại dịch này sẽ kết thúc, thế giới đã mất mát quá nhiều, các bác sĩ làm việc quá sức và cố gắng hỗ trợ bệnh nhân mỗi ngày, mọi người đã đủ khổ rồi.
✋热门推荐