............Xin lỗi mẹ ...........
Vì con hư tóc mẹ thêm bạc.
Mong con khôn trán mẹ thêm nhăn.
Nuôi con lớn tay mẹ khô gầy.
Dẫn dắt con .. chân mẹ mỏi mệt.
Những lo toan hằn lên đôi mắt.
Những gian khổ .. nặng còng lưng mẹ
Vì chúng con, tất cả vì con .........
Vì con hư tóc mẹ thêm bạc.
Mong con khôn trán mẹ thêm nhăn.
Nuôi con lớn tay mẹ khô gầy.
Dẫn dắt con .. chân mẹ mỏi mệt.
Những lo toan hằn lên đôi mắt.
Những gian khổ .. nặng còng lưng mẹ
Vì chúng con, tất cả vì con .........
Tôi không có thói quen kể chuyện buồn của mình cho người khác nghe. Vì họ còn trăm bề lo toan, họ cũng có lúc mệt mỏi, buồn phiền. Sao tôi phải đổ lên người họ những nỗi buồn của mình. Vì thế tôi chọn im lặng và chịu đựng, tôi hay làm những thứ điên rồ để thõa lắp lòng mình.
Nếu tôi kể một câu chuyện cười, thì có thể mọi người sẽ cùng cười với tôi. Nhưng khi tôi kể một câu chuyện buồn, thì ai sẽ khóc cùng tôi?
Nếu tôi kể một câu chuyện cười, thì có thể mọi người sẽ cùng cười với tôi. Nhưng khi tôi kể một câu chuyện buồn, thì ai sẽ khóc cùng tôi?
Ai cũng có những phút giây yếu đuối
Khi đêm về lòng bỗng thấy đơn côi
Dù một mình hay có cặp có đôi
Giây phút ấy vẫn không sao tránh khỏi
Ai cũng có những phút giây mệt mỏi
Những lo toan trong cuộc sống đời thường
Cơm áo - gạo tiền, yêu hận - ghét thương
Vòng lẩn quẩn như chưa từng ngơi nghĩ
Có đôi lúc chẳng còn muốn chăm chỉ
Mặc kệ đời theo dòng xoáy thời gian
Nhưng buông xuôi đồng nghĩa với lụi tàn
Mà xuân sắc đâu mấy ngàn năm tuổi?
Nhìn thế thôi chớ kiếp người ngắn ngủi
Qua đi rồi chẳng biết được về sau
Nếu trong lòng có gợn chút chênh chao
Cứ đối mặt rồi sẽ tìm giãi pháp
Đừng lấy mình tự đem làm bản nháp
Cho những dòng suy nghĩ chẳng lạc quan
Để về sau phải hối tiếc muộn màng
Bởi quyết định vội vàng và nông nỗi
Nếu yếu đuối mỗi khi trời về tối
Hãy hướng mình tìm những ký ức vui
.............
P/S: SƯU TẦM https://t.cn/RwPG33A
Khi đêm về lòng bỗng thấy đơn côi
Dù một mình hay có cặp có đôi
Giây phút ấy vẫn không sao tránh khỏi
Ai cũng có những phút giây mệt mỏi
Những lo toan trong cuộc sống đời thường
Cơm áo - gạo tiền, yêu hận - ghét thương
Vòng lẩn quẩn như chưa từng ngơi nghĩ
Có đôi lúc chẳng còn muốn chăm chỉ
Mặc kệ đời theo dòng xoáy thời gian
Nhưng buông xuôi đồng nghĩa với lụi tàn
Mà xuân sắc đâu mấy ngàn năm tuổi?
Nhìn thế thôi chớ kiếp người ngắn ngủi
Qua đi rồi chẳng biết được về sau
Nếu trong lòng có gợn chút chênh chao
Cứ đối mặt rồi sẽ tìm giãi pháp
Đừng lấy mình tự đem làm bản nháp
Cho những dòng suy nghĩ chẳng lạc quan
Để về sau phải hối tiếc muộn màng
Bởi quyết định vội vàng và nông nỗi
Nếu yếu đuối mỗi khi trời về tối
Hãy hướng mình tìm những ký ức vui
.............
P/S: SƯU TẦM https://t.cn/RwPG33A
✋热门推荐