Có những người sinh ra vốn không dành cho nhau
Dù định mệnh đã thử trêu ngươi bằng cách cho họ đi chung một đoạn
Có những sự gặp gỡ trong đời hệt như là tai nạn
Chỉ để lại nỗi đau.
Có những ngày loanh quanh chỉ muốn ra ga, mua vé cuối chuyến tàu
Mang mình đi xa khỏi nơi này, đến đâu cũng được
Chứ không muốn cột mình vào nỗi cô đơn và những niềm tin khiếp nhược
Trong thành phố từ lâu thiếu vắng một người.
Có những câu chuyện không biết kể cùng ai, chỉ biết mỉm cười
Bất luận thế nào ngày tháng cũng qua, rồi chúng ta sẽ ổn
Nhưng còn tình yêu đã cho đi và nhận về thương tổn
Làm cách nào để thứ tha?
Có những gương mặt từng rất đỗi thân quen mà giờ đã lạ xa
Chỉ còn biết trách tháng ngày trẻ dại
Có những lần đã bước qua đời nhau mà vẫn ngoái đầu nhìn lại
Chỉ để mình thấy an tâm.
Có những lần chỉ muốn cạn chén canh Mạnh Bà để quên hết chuyện trăm năm
Quên hết chuyện kiếp này, kiếp sau và kiếp trước
Quên đi cả những lao đao của quãng đời xuôi ngược
Để mình lại là mình, đời lặng cõi bình an.
Có những ngày lịm cả tiếng thở than
Chỉ ngồi lặng im bên tri kỷ
Kể chuyện đời cũ kĩ
Nghe bản nhạc thân quen
Và nhắc xa xôi về những điều đã mất
Bàng bạc màu của kí ức không tên.
Có những ngày bình thản vui, bình thản buồn, bình thản quên
Bình thản nghĩ chắc tình yêu thì không có lỗi
Nên đừng vì một cú vấp đớn đau mà thương lầm giận vội
Hãy để mọi thứ tự nhiên.
Có những ngày mình lạc bước như kẻ điên
Trong thành phố không còn thương nhớ...
- Trần Việt Anh -
#vietanhtran #thơ #tinhcapho
Dù định mệnh đã thử trêu ngươi bằng cách cho họ đi chung một đoạn
Có những sự gặp gỡ trong đời hệt như là tai nạn
Chỉ để lại nỗi đau.
Có những ngày loanh quanh chỉ muốn ra ga, mua vé cuối chuyến tàu
Mang mình đi xa khỏi nơi này, đến đâu cũng được
Chứ không muốn cột mình vào nỗi cô đơn và những niềm tin khiếp nhược
Trong thành phố từ lâu thiếu vắng một người.
Có những câu chuyện không biết kể cùng ai, chỉ biết mỉm cười
Bất luận thế nào ngày tháng cũng qua, rồi chúng ta sẽ ổn
Nhưng còn tình yêu đã cho đi và nhận về thương tổn
Làm cách nào để thứ tha?
Có những gương mặt từng rất đỗi thân quen mà giờ đã lạ xa
Chỉ còn biết trách tháng ngày trẻ dại
Có những lần đã bước qua đời nhau mà vẫn ngoái đầu nhìn lại
Chỉ để mình thấy an tâm.
Có những lần chỉ muốn cạn chén canh Mạnh Bà để quên hết chuyện trăm năm
Quên hết chuyện kiếp này, kiếp sau và kiếp trước
Quên đi cả những lao đao của quãng đời xuôi ngược
Để mình lại là mình, đời lặng cõi bình an.
Có những ngày lịm cả tiếng thở than
Chỉ ngồi lặng im bên tri kỷ
Kể chuyện đời cũ kĩ
Nghe bản nhạc thân quen
Và nhắc xa xôi về những điều đã mất
Bàng bạc màu của kí ức không tên.
Có những ngày bình thản vui, bình thản buồn, bình thản quên
Bình thản nghĩ chắc tình yêu thì không có lỗi
Nên đừng vì một cú vấp đớn đau mà thương lầm giận vội
Hãy để mọi thứ tự nhiên.
Có những ngày mình lạc bước như kẻ điên
Trong thành phố không còn thương nhớ...
- Trần Việt Anh -
#vietanhtran #thơ #tinhcapho
#病娇[超话]#
[关 于 旧 设]
关于病娇酱旧设。
.
.
.
.
.
· 病娇模拟器早期还是文字冒险游戏时,Ayano还被称为病娇酱,当时的她是—个傻白甜。根据作者早期的YouTube官宣视频,学长最早是出现在病娇酱的梦境中(现在沿用在了其母亲Ryoba身上)。玩家当时可以在梦境里面定制学长的样子(后来沿用到了游戏开头)。第二天病娇酱因为这个'春'梦迟到了,开头病娇酱甚至忘了校服和'胖次'长什么样,需要玩家自行定制。(⚠️那时小镇还没被设计出来,病娇酱家里自带一大排胖次~)
· 匆匆出发后,病娇酱可爱地咬着吐司面包,上气不接下气地去学校,结果撞到了一个同样焦急赶路的男孩子,面包也被撞飞了出去。这一撞不要紧,但摔倒的病娇酱看见的却是与梦境无异的学长……她很快变成恋爱痴女了,学长感觉莫名其妙。还好病娇酱演了过去,被学长扶了起来,悻悻地与他道谢。
· 这时路边冒出了一个黄毛双马尾Osana来,冲学长大吼:“臭学长你成心想放我鸽子是不是,让我等了这么久?”学长连忙起身,抱着头冲她打招呼,并道了歉。双马尾把他拎走了,边走还边骂“Baka!(后来改成了Dummy)”这个黄毛的模型现在是Osana的贴身闺蜜'兼保镖'Raibaru Fumetsu的模型。
· 病娇酱心里五味杂陈,她很嫉妒。但这个时候她还没有像现在这样“靠近学长就杀了你”这样病态。她当时是在3-3教室见到了Info-Chan,被Info-Chan唆使去杀死情敌的,因此她开始拍内裤照和大头贴。大概是后来在处理(杀戮)情敌的过程中逐渐麻木,变成了病娇。在影片“I want to my Senpai back”中,病娇酱知道最终情敌对待学长极度恶劣,还向她撒谎,因此最终处理了(⚠️怒吼着,丧心病狂地捅死了)最后一个情敌(当时Osana现在的模型被用于最终Boss)后,她激动地搂着学长,学长看看脚边的东西(情敌的尸体),又看看激动地抱着他还沾着未凝固的血迹的病娇酱,他苦笑一声。
· 以上内容除了“I want my Senpai back.”影片没有实装到游戏中以外,曾被作为剧情的蓝本。
· 简而言之,早期的病娇酱十分治愈。并不像现在这样内心空虚寂寞冷,找到了学长后一一解决所有的情敌。病娇酱以前还可以说是误入歧途,现在可以说是遗传了母亲的优良传统。但那种丧心病狂是一样的。随着游戏的开发,病娇酱与原来传统的可切换人格的病娇属性(病切)区别越来越大,成为了一种更类似心理疾病的病态。因此,在设计前代病娇时,使用了“病切”这一传统病娇属性。这便是Yandere Dev与玩家们互动后不断增删的结果。
[关 于 旧 设]
关于病娇酱旧设。
.
.
.
.
.
· 病娇模拟器早期还是文字冒险游戏时,Ayano还被称为病娇酱,当时的她是—个傻白甜。根据作者早期的YouTube官宣视频,学长最早是出现在病娇酱的梦境中(现在沿用在了其母亲Ryoba身上)。玩家当时可以在梦境里面定制学长的样子(后来沿用到了游戏开头)。第二天病娇酱因为这个'春'梦迟到了,开头病娇酱甚至忘了校服和'胖次'长什么样,需要玩家自行定制。(⚠️那时小镇还没被设计出来,病娇酱家里自带一大排胖次~)
· 匆匆出发后,病娇酱可爱地咬着吐司面包,上气不接下气地去学校,结果撞到了一个同样焦急赶路的男孩子,面包也被撞飞了出去。这一撞不要紧,但摔倒的病娇酱看见的却是与梦境无异的学长……她很快变成恋爱痴女了,学长感觉莫名其妙。还好病娇酱演了过去,被学长扶了起来,悻悻地与他道谢。
· 这时路边冒出了一个黄毛双马尾Osana来,冲学长大吼:“臭学长你成心想放我鸽子是不是,让我等了这么久?”学长连忙起身,抱着头冲她打招呼,并道了歉。双马尾把他拎走了,边走还边骂“Baka!(后来改成了Dummy)”这个黄毛的模型现在是Osana的贴身闺蜜'兼保镖'Raibaru Fumetsu的模型。
· 病娇酱心里五味杂陈,她很嫉妒。但这个时候她还没有像现在这样“靠近学长就杀了你”这样病态。她当时是在3-3教室见到了Info-Chan,被Info-Chan唆使去杀死情敌的,因此她开始拍内裤照和大头贴。大概是后来在处理(杀戮)情敌的过程中逐渐麻木,变成了病娇。在影片“I want to my Senpai back”中,病娇酱知道最终情敌对待学长极度恶劣,还向她撒谎,因此最终处理了(⚠️怒吼着,丧心病狂地捅死了)最后一个情敌(当时Osana现在的模型被用于最终Boss)后,她激动地搂着学长,学长看看脚边的东西(情敌的尸体),又看看激动地抱着他还沾着未凝固的血迹的病娇酱,他苦笑一声。
· 以上内容除了“I want my Senpai back.”影片没有实装到游戏中以外,曾被作为剧情的蓝本。
· 简而言之,早期的病娇酱十分治愈。并不像现在这样内心空虚寂寞冷,找到了学长后一一解决所有的情敌。病娇酱以前还可以说是误入歧途,现在可以说是遗传了母亲的优良传统。但那种丧心病狂是一样的。随着游戏的开发,病娇酱与原来传统的可切换人格的病娇属性(病切)区别越来越大,成为了一种更类似心理疾病的病态。因此,在设计前代病娇时,使用了“病切”这一传统病娇属性。这便是Yandere Dev与玩家们互动后不断增删的结果。
ĂN PHONG PHÚ LÀ GÓP PHẦN BẢO VỆ NGUỒN GEN TỰ NHIÊN & TỰ DO.
Các bạn hãy hình dung xem, nếu tất cả đều ăn theo phái Thực dưỡng, chọn vài loại thực phẩm như vừng, lúa gạo để làm lứt, rong biển, đậu đỏ nhỏ, đậu nành để lên men, bồ công anh, củ sen… thì nông dân sẽ chỉ trồng vài thứ đó để bán được nhiều và các giống không được phái Thực dưỡng ưu ái sẽ tuyệt chủng.
Nhưng không chỉ có những trường phái cực đoan gây hại cho hạt giống mà trên diện rộng là các tập đoàn hóa chất nông nghiệp. Sau khi đã tư nhân hóa các nguồn tài nguyên thiên nhiên như khoáng sản, dầu mỏ, đất trồng, nguồn nước… giới tài phiệt tiến sang bước cuối cùng để kiểm soát toàn bộ tài nguyên thiên nhiên của hành tinh – tư hữu hóa hạt giống.
Nông nghiệp của loài người đã có lịch sử khoảng 10.000 năm, trong suốt thời gian đó và trước nữa – hạt giống của Chúa Trời là tự do. Năm 1903, chúng ta có thể lựa chọn hơn 500 giống bắp cải, 400 giống đậu Hà Lan và cà chua, 285 giống dưa chuột… Kinh hoàng, 80 năm sau, năm 1983 chỉ còn 28 giống cải bắp, 25 giống đậu Hà Lan, 79 cà chua, 16 giống dưa chuột – 93% hạt giống đã bị mất đi chỉ trong tám mươi năm. Không chỉ trái cây và rau quả con người canh tác dần biến mất mà có tới 60.000-100.000 loài thực vật có nguy cơ tuyệt chủng.
Để tiến tới việc thâu tóm toàn bộ hạt giống, giới công nghiệp và truyền thông khuyến khích canh tác trái tự nhiên, từ đa canh, xen canh, luân canh chuyển sang độc canh, chuyên canh, thâm canh trên diện rộng để tiện cơ giới hóa và bán hóa chất, họ cổ vũ tăng sản lượng cây độc canh mà không đếm xỉa gì tới việc giảm chất lượng thực phẩm và thoái hóa đất canh tác.
Nhưng như thế chưa đủ, cần tạo ra loại giống không thể có trong tự nhiên bằng sự can thiệp công nghệ kết hợp luật bảo hộ bản quyền cho hạt giống được “sáng chế” đó – mặc dầu cái gọi là “sáng chế” thực ra là trên nền tảng hạt của tự nhiên, và GMO ra đời.
Cách tốt nhất để loài người được tự do là tẩy chay toàn diện GMO, ăn phong phú, dùng thực vật phong phú trong sinh hoạt, phát triển giống bản địa và giống di thực nhưng phát triển tốt trong vùng đất mới. Tốt hơn nữa là chọn thực phẩm được canh tác hữu cơ và mỹ phẩm có nhiều thành phần từ canh tác hữu cơ để giảm thiểu sự đầu độc đất trồng trọt, nguồn nước, không khí ở phạm vi toàn cầu. Lập các “ngân hàng” địa phương, các Câu lạc bộ hạt giống hoặc các Nhóm trợ giúp hạt giống để không bị lệ thuộc vào hạt giống độc quyền mua của các cty. Chỉ khi nhà nông và người tiêu dùng cùng nhận thức được tầm mức của vấn đề thì mới có sự thay đổi theo chiều hướng tự do và thuận tự nhiên, chừng nào còn trông chờ vào các chính sách bị thao túng bởi các nhóm lợi ích thì chừng đó không có tương lai.
Nguồn fb cô Liên Hương
Các bạn hãy hình dung xem, nếu tất cả đều ăn theo phái Thực dưỡng, chọn vài loại thực phẩm như vừng, lúa gạo để làm lứt, rong biển, đậu đỏ nhỏ, đậu nành để lên men, bồ công anh, củ sen… thì nông dân sẽ chỉ trồng vài thứ đó để bán được nhiều và các giống không được phái Thực dưỡng ưu ái sẽ tuyệt chủng.
Nhưng không chỉ có những trường phái cực đoan gây hại cho hạt giống mà trên diện rộng là các tập đoàn hóa chất nông nghiệp. Sau khi đã tư nhân hóa các nguồn tài nguyên thiên nhiên như khoáng sản, dầu mỏ, đất trồng, nguồn nước… giới tài phiệt tiến sang bước cuối cùng để kiểm soát toàn bộ tài nguyên thiên nhiên của hành tinh – tư hữu hóa hạt giống.
Nông nghiệp của loài người đã có lịch sử khoảng 10.000 năm, trong suốt thời gian đó và trước nữa – hạt giống của Chúa Trời là tự do. Năm 1903, chúng ta có thể lựa chọn hơn 500 giống bắp cải, 400 giống đậu Hà Lan và cà chua, 285 giống dưa chuột… Kinh hoàng, 80 năm sau, năm 1983 chỉ còn 28 giống cải bắp, 25 giống đậu Hà Lan, 79 cà chua, 16 giống dưa chuột – 93% hạt giống đã bị mất đi chỉ trong tám mươi năm. Không chỉ trái cây và rau quả con người canh tác dần biến mất mà có tới 60.000-100.000 loài thực vật có nguy cơ tuyệt chủng.
Để tiến tới việc thâu tóm toàn bộ hạt giống, giới công nghiệp và truyền thông khuyến khích canh tác trái tự nhiên, từ đa canh, xen canh, luân canh chuyển sang độc canh, chuyên canh, thâm canh trên diện rộng để tiện cơ giới hóa và bán hóa chất, họ cổ vũ tăng sản lượng cây độc canh mà không đếm xỉa gì tới việc giảm chất lượng thực phẩm và thoái hóa đất canh tác.
Nhưng như thế chưa đủ, cần tạo ra loại giống không thể có trong tự nhiên bằng sự can thiệp công nghệ kết hợp luật bảo hộ bản quyền cho hạt giống được “sáng chế” đó – mặc dầu cái gọi là “sáng chế” thực ra là trên nền tảng hạt của tự nhiên, và GMO ra đời.
Cách tốt nhất để loài người được tự do là tẩy chay toàn diện GMO, ăn phong phú, dùng thực vật phong phú trong sinh hoạt, phát triển giống bản địa và giống di thực nhưng phát triển tốt trong vùng đất mới. Tốt hơn nữa là chọn thực phẩm được canh tác hữu cơ và mỹ phẩm có nhiều thành phần từ canh tác hữu cơ để giảm thiểu sự đầu độc đất trồng trọt, nguồn nước, không khí ở phạm vi toàn cầu. Lập các “ngân hàng” địa phương, các Câu lạc bộ hạt giống hoặc các Nhóm trợ giúp hạt giống để không bị lệ thuộc vào hạt giống độc quyền mua của các cty. Chỉ khi nhà nông và người tiêu dùng cùng nhận thức được tầm mức của vấn đề thì mới có sự thay đổi theo chiều hướng tự do và thuận tự nhiên, chừng nào còn trông chờ vào các chính sách bị thao túng bởi các nhóm lợi ích thì chừng đó không có tương lai.
Nguồn fb cô Liên Hương
✋热门推荐