Gửi "em" - Người đang ở trong tâm trí tôi!
Tôi viết những dòng này khi cảm xúc của mình đang dậy sóng và rối ren.
Bài hát mới của "em" tôi đã nghe một vài lần. Có thể tôi không hiểu hết được ý "em" muốn truyền đạt, nhưng tôi cảm nhận được tình cảm trong giọng hát của "em" khác hẳn trước đây. Tôi vui vì niềm động lực của "em", vui vì "em" có một điểm tựa, vui vì con đường "em" đi đã bớt cô độc.
Tôi còn thậm chí mơ hồ nghĩ rằng biết đâu tôi có thể là người mà "em" nhắn gửi. Tôi ngây thơ quá phải không!
Tôi đã nhiều lần buông bỏ, nhưng mơ hồ "em" vẫn trở lại.
Nhưng lần này có lẽ tôi sẽ để "em" bước đi vì "em" đang tốt hơn rồi, còn tôi phải sống cuộc đời của riêng mình nữa.
Trong mơ hồ... tôi cảm thấy đau!
Tạm biệt nhé, chàng trai của tôi! https://t.cn/zRA2Oj7
Tôi viết những dòng này khi cảm xúc của mình đang dậy sóng và rối ren.
Bài hát mới của "em" tôi đã nghe một vài lần. Có thể tôi không hiểu hết được ý "em" muốn truyền đạt, nhưng tôi cảm nhận được tình cảm trong giọng hát của "em" khác hẳn trước đây. Tôi vui vì niềm động lực của "em", vui vì "em" có một điểm tựa, vui vì con đường "em" đi đã bớt cô độc.
Tôi còn thậm chí mơ hồ nghĩ rằng biết đâu tôi có thể là người mà "em" nhắn gửi. Tôi ngây thơ quá phải không!
Tôi đã nhiều lần buông bỏ, nhưng mơ hồ "em" vẫn trở lại.
Nhưng lần này có lẽ tôi sẽ để "em" bước đi vì "em" đang tốt hơn rồi, còn tôi phải sống cuộc đời của riêng mình nữa.
Trong mơ hồ... tôi cảm thấy đau!
Tạm biệt nhé, chàng trai của tôi! https://t.cn/zRA2Oj7
Năm mới, có nhiều điều muốn nói lắm, về anh, về cậu ấy, em ấy, về rất nhiều điều
Nhưng mà mệt quá, nên đầu óc (lại) trống rỗng
Mấy ngày này làm việc giờ giấc lộn xộn, có hôm tới nửa đêm còn ngồi làm, có hôm sớm đc chút thì 6h-7h tối về mệt quá ngủ luôn tới 11h cái tỉnh, xong k ngủ lại đc, thức tới gần 5h sáng, gần 8h dậy đi làm, xong về 2-3h chiều lại mệt quá ngủ tiếp, tới giờ lại dậy và tỉnh táo nè, k bik thức tới mấy giờ nữa đây :v
chưa kể là vẫn chưa xong đâu, có thể là hết tuần sau, hoặc qua tuần sau nữa mới gọi là ổn, tới đó thì tết đến mông r
lại 1 năm m chả đc tích sự gì, cái gì cũng k đạt đc, chỉ có lụm thêm 1 mớ em zai từ âu tới á tốn tiền ngập mặt thôi, vẫn là kiếp ăn nhờ ở đậu nhưng ra riêng thì lại k thể, k mua đc nhà cũng k thể dọn ra ở trọ
m k thể lớn đc nếu mn cứ xem m là con nít, tuổi âm lịch thì m đã 30 đến nơi rồi...
tuổi trẻ qua nhanh quá, đi làm 8 năm r, kể từ khi đi làm, chả đi du lịch đâu đc xa trừ 1 lần đi thái lẻn, có thể xin nghỉ đó nhưng rất phiền, rất ghét việc nhờ người khác làm này làm nọ báo cáo giùm m, mà m toàn làm báo cáo hàng ngày mới khổ
chả bik nói gì, định nói về mấy vấn đề giải trí linh tinh thôi, sao cuối cùng toàn than khổ vậy chời
tâm trạng thì cũng thất thường như bao người, sẽ có những lúc gất happy, rất iu đời, cũng có những lúc toàn suy nghĩ tiêu cực, m thấy ai cũng dị hết á, nên đây cũng k phải vấn đề đặc biệt của riêng m, cũng k phải đau đớn khổ sở gì hay cảm thấy bản thân đặc biệt :v
chỉ có 1 điều đáng sợ là nhiều khi m vô tư vô lo quá, m k có ý chí phấn đấu, m quá dễ dãi đến mức mà m phải ráng gồng ráng tự kêu m khó lên chút đi :v
thôi k bik nói gì nữa, thật ra còn rất nhiều việc phải làm, nhấn mạnh là rất nhiều đó, mệt
Nhưng mà mệt quá, nên đầu óc (lại) trống rỗng
Mấy ngày này làm việc giờ giấc lộn xộn, có hôm tới nửa đêm còn ngồi làm, có hôm sớm đc chút thì 6h-7h tối về mệt quá ngủ luôn tới 11h cái tỉnh, xong k ngủ lại đc, thức tới gần 5h sáng, gần 8h dậy đi làm, xong về 2-3h chiều lại mệt quá ngủ tiếp, tới giờ lại dậy và tỉnh táo nè, k bik thức tới mấy giờ nữa đây :v
chưa kể là vẫn chưa xong đâu, có thể là hết tuần sau, hoặc qua tuần sau nữa mới gọi là ổn, tới đó thì tết đến mông r
lại 1 năm m chả đc tích sự gì, cái gì cũng k đạt đc, chỉ có lụm thêm 1 mớ em zai từ âu tới á tốn tiền ngập mặt thôi, vẫn là kiếp ăn nhờ ở đậu nhưng ra riêng thì lại k thể, k mua đc nhà cũng k thể dọn ra ở trọ
m k thể lớn đc nếu mn cứ xem m là con nít, tuổi âm lịch thì m đã 30 đến nơi rồi...
tuổi trẻ qua nhanh quá, đi làm 8 năm r, kể từ khi đi làm, chả đi du lịch đâu đc xa trừ 1 lần đi thái lẻn, có thể xin nghỉ đó nhưng rất phiền, rất ghét việc nhờ người khác làm này làm nọ báo cáo giùm m, mà m toàn làm báo cáo hàng ngày mới khổ
chả bik nói gì, định nói về mấy vấn đề giải trí linh tinh thôi, sao cuối cùng toàn than khổ vậy chời
tâm trạng thì cũng thất thường như bao người, sẽ có những lúc gất happy, rất iu đời, cũng có những lúc toàn suy nghĩ tiêu cực, m thấy ai cũng dị hết á, nên đây cũng k phải vấn đề đặc biệt của riêng m, cũng k phải đau đớn khổ sở gì hay cảm thấy bản thân đặc biệt :v
chỉ có 1 điều đáng sợ là nhiều khi m vô tư vô lo quá, m k có ý chí phấn đấu, m quá dễ dãi đến mức mà m phải ráng gồng ráng tự kêu m khó lên chút đi :v
thôi k bik nói gì nữa, thật ra còn rất nhiều việc phải làm, nhấn mạnh là rất nhiều đó, mệt
"Đời người sẽ trải qua ba lần trưởng thành:
Lần đầu tiên là khi phát hiện ra mình không phải trung tâm của thế giới.
Lần thứ hai là khi nhận ra có một số việc, dù bạn cố gắng như thế nào, bạn vẫn không thể thay đổi.
Lần thứ ba là khi biết rõ có một số chuyện rõ ràng là sẽ không có kết quả, nhưng vẫn bất chấp tất cả để theo đuổi.
Ngày bé, mỗi lần giận dỗi, ba mẹ dỗ ba ngày ba đêm vẫn không xong. Hiện tại nổi giận, chỉ một lúc sau đã thấy nó không cần thiết. Thời gian sẽ dần bào mòn những xốc nổi ngây thơ, chậm rãi lắng đọng tất cả thành tự mình hiểu lấy. Ngày bé, ngay cả đa sầu đa cảm cũng phải khuếch đại thành kinh thiên động địa. Hiện tại, càng đau càng bình tĩnh. Càng khổ, càng trầm mặc. Đây là cuộc sống. Cuộc sống biến trái tim bạn trở nên mạnh mẽ hơn, đem tất cả cảm xúc của bạn dần dần điều chỉnh thành chế độ im lặng."
[Dịch: Yingie Cassiopeia]
By BeHi.
Lần đầu tiên là khi phát hiện ra mình không phải trung tâm của thế giới.
Lần thứ hai là khi nhận ra có một số việc, dù bạn cố gắng như thế nào, bạn vẫn không thể thay đổi.
Lần thứ ba là khi biết rõ có một số chuyện rõ ràng là sẽ không có kết quả, nhưng vẫn bất chấp tất cả để theo đuổi.
Ngày bé, mỗi lần giận dỗi, ba mẹ dỗ ba ngày ba đêm vẫn không xong. Hiện tại nổi giận, chỉ một lúc sau đã thấy nó không cần thiết. Thời gian sẽ dần bào mòn những xốc nổi ngây thơ, chậm rãi lắng đọng tất cả thành tự mình hiểu lấy. Ngày bé, ngay cả đa sầu đa cảm cũng phải khuếch đại thành kinh thiên động địa. Hiện tại, càng đau càng bình tĩnh. Càng khổ, càng trầm mặc. Đây là cuộc sống. Cuộc sống biến trái tim bạn trở nên mạnh mẽ hơn, đem tất cả cảm xúc của bạn dần dần điều chỉnh thành chế độ im lặng."
[Dịch: Yingie Cassiopeia]
By BeHi.
✋热门推荐