na. Ég veit þa ð ekki, en spyrðu hann?" "Við vitum ekki hvort það er s at t eða rangt," sagði yfirmaðurinn, "því að hann kom til þess að spyrja eftir skipun prinsinns. Þar sem hann er tengdasonur þinn, t ók hann þig til að hitta prinsinn persónulega til þess að forðast að hlaupa um." Eins og hann talaði, fékk Feng Su ekki leyfi að segja mikið og allir þrýsti og faðmaði hann. Allir í fjölskyldunni Feng hræddust og vissu ekki hvađ áttu ađ búast viđ.

Um tvö á þeim degi kom Feng Sufang aftur með gleði. Fķlk er upptekiđ ađ spyrja. Hann sagði: "Þa ð kom í ljós að nýbúinn Taiye í húsi okkar hafði eftirnafn Jia Minghua, sem var af Huzhou, og hafði g

置顶来啦
我的AO3:archiveofourown删.org除/users/renne_1028汉/pseuds字/renne_1028(请复制到浏览器并使用vi-pi-en)里面会有一些粮食
我叫软子,有些图里没写的补充在微博里
常常改微博马甲,最喜欢的马甲大概是红烧软子头,还有一个外号叫软惊天
dlsite的evangelist老师,还有Seya老师,都是我的心头爱!
其他的也没什么好说的了

[别担心,我可以等。]

Phần 1.

"Làm người yêu anh nhé?"

"Vâng"

Cô nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu với câu hỏi của Chu Diệc Nhiên. Diệc Nhiên cười rạng rỡ đưa tay ôm lấy thân ảnh nhỏ bé của Giản An An vào lòng.

Bầu trời đêm đen lạnh lẽo, khác với trái tim ấm áp của họ trái tim của Cố Thành lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Anh dựa vào bức tường bên cạnh nhà cô, đưa tay ôm lấy gương mặt góc cạnh của mình anh biết mình thua rồi.

Cố Thành và Giản An An là thanh mai trúc mã, họ bên nhau 10 năm, anh cũng thích cô 10 năm. Hôm nay là sinh nhật của Giản An An, anh vốn định bày tỏ tình cảm với cô nhưng Chu Diệc Nhiên lại nhanh tay hơn. Anh bên cô 10 năm nhưng chưa có được cô lại phải nhìn người con gái anh yêu cùng một người mới quen nhau được 3 tháng ở bên nhau. Anh cười giễu cợt chính mình, rõ ràng là biết trước kết quả nhưng anh không cam lòng mới tiếp tục đi theo sau cô như vậy. Có lẽ đến lúc anh nên buông tay rồi, buông tay để cô rời đi, buông tay để anh quên đi đoạn tình cảm này.

***

"Anh Thành đâu rồi ạ?"

Sau khi tiễn bạn bè và Chu Diệc Nhiên về cô vào nhà nhưng không nhìn thấy Cố Thành, chỉ thấy mẹ cô đang loay hoay dọn đồ đạc. Cô vừa dọn phụ vừa hỏi mẹ.

"Lúc nãy mẹ thấy sắc mặt thằng bé không tốt lắm, nó vừa giúp mẹ dọn đồ vào rồi về rồi."

Về rồi? Mọi năm anh đều tặng quà sinh nhật cho cô cuối cùng còn đưa cô đi xem pháo hoa. Anh bị sao thế nhỉ?

"Mẹ con qua nhà xem anh ấy thế nào."

"Ừ, tiện thể đem một ít canh gà mẹ vừa nấu cho bố con cho thằng bé một ít. Vừa nãy mẹ thấy nó không ăn nhiều lắm."

"Vâng ạ."

Cô cầm hộp canh mẹ vừa đưa chạy ù ra khỏi nhà. Nhà anh ở phía dưới lầu, cô và anh cũng không phải là dạng con nhà giàu gì đó chỉ là gia đình đủ ăn, phí sinh hoạt thì cũng là tự đi làm mà có. Từ nhỏ, bố mẹ cô hay vắng nhà vì công việc từ đó cô cũng thân với gia đình nhà anh, thường xuyên ăn cơm, thường xuyên cùng anh đi học. Cố Thành từ nhỏ đã xuất sắc hơn người khác, tính anh dịu dàng, ôn nhu lại thêm gương mặt đẹp trai, năm nào cũng đứng nhất toàn thành phố cho nên cũng là đối tượng nhiều người yêu thích.

Còn cô chỉ là một cô gái nhỏ nhoi từ nhỏ đã bám theo anh, nhưng anh lại không hề cảm thấy phiền ngược lại còn luôn chăm sóc cho cô. Cho nên ngoài bố mẹ ra thì Cố Thành chính là chỗ dựa duy nhất của cô. Năm nay cô thi đậu được Đại học Bắc Kinh cũng là nhờ anh kèm cặp cô.

Giản An An đứng trước cửa nhà anh gõ hai tiếng.

"Em đến đây làm gì?" Cố Thành ra mở cửa ngạc nhiên nhìn cô.

"Đưa canh cho anh." Nói rồi cô tự nhiên đi vào nhà.

Đi qua căn bếp thấy mẹ Cố Thành đang làm bánh cô đi đến cười nói.

"Bánh mới cô làm ạ."

"Tiểu An đấy à, lại đây nếm thử xem."

"Wow, ngon thật. Bánh cô làm là ngon nhất."

Cô mỉm cười nịnh nọt khiến mẹ của Cố Thành cười đến ngoắc cả miệng, vỗ nhẹ lên trán cô.

"Dẻo miệng. Hai đứa ở nhà chơi nhé mẹ đem đồ ăn sang cho bố."

"Vâng ạ." Cả hai đồng thanh đáp.

Bố của Cố Thành là công nhân trong xưởng gỗ, chú Cố hiện đang bị bệnh nặng phải nhập viện điều trị nên hầu hết thời gian của Cố Thành ngoài việc học ra anh còn đi làm bán thời gian rất nhiều nơi, khi rảnh lại vào giúp mẹ trông cửa hàng bánh ở góc phố nhỏ , có khi còn thức đêm thay mẹ chăm sóc bố. Chú Cố là kinh tế chính của gia đình nên vừa đổ bệnh mọi thứ Cố Thành đều phải gánh vác, đôi khi cô đem tiền dành dụm của mình cho anh lại bị anh từ chối nhận nên nhiều lần cô len lén bỏ nó vào ví của anh. Cố Thành là vậy lúc nào cũng muốn tự mình gánh vác hết mọi thứ.

"Em có muốn ăn một chút không?" Cố Thành đem canh trên tay cô múc vào bát.

"Không đâu, lúc nãy em ăn no rồi. Đúng rồi, anh vẫn chưa đưa quà cho em đấy."

Tay anh khựng lại một lúc rồi tiếp tục múc canh.

"Anh quên chuẩn bị quà cho em rồi." Anh lạnh nhạt trả lời.

Giản An An nhìn anh lạnh nhạt nhưng không hiểu lý do tại sao, Cố Thành là người kĩ tính sao anh có thể quên được.

"Anh Thành, anh giận em sao? Hôm nay anh không khỏe trong người sao?"

Vừa nói cô vừa đưa tay định áp lên trán anh lại bị anh tránh né, bàn tay cô hụt hẫng rồi rút về.

"Anh thấy hơi mệt, trễ rồi anh đưa em về nhà."

"Em..."

Cô chưa kịp dứt câu anh đã kéo cô ra ngoài, anh đi trước cô bước phía sau anh. Lúc này cô bất chợt nhớ đến lúc nhỏ anh vẫn thường theo sau cô như thế này, nhìn bóng lưng cô độc của anh không hiểu sao cô lại thấy đau lòng. Bàn tay nhỏ bất giác kéo góc áo của anh, không biết từ bao giờ nước mắt cô lại rơi.

Anh ngẩn người, lúng túng đưa tay lau nước mắt cho cô liên tục hỏi.

"Em sao vậy? Sao lại khóc? Anh..."

Cô đánh vào người anh từng cái, giọng nức nở oán trách anh.

"Sao anh lại phớt lờ em như vậy? Quà sinh nhật không có thì thôi, ngày cả pháo hoa một cây cũng không đốt cho em."

Anh bật cười, Giản An An đúng là biết cách hành hạ trái tim của anh. Muốn cách xa cô một chút lại bị sự đáng yêu của cô kéo về, khóc lóc đòi quà như thế này lần đầu tiên anh thấy.

"Được rồi đừng khóc nữa, đừng khóc nữa. Anh trêu em thôi sao lại không có quà, mau nín đi."

Nghe anh dỗ cô nín khóc, ánh mắt mong chờ món quà nhìn anh. Anh lắc đầu đưa tay lấy trong túi quần một chiếc hộp màu trắng tinh xảo.

"Quà của em."

Cô bất ngờ với món quà của anh, mọi năm anh không tặng sách thì cũng là những món đồ mà cô thích. Cô chưa từng nói là thích dây chuyền...

Đây vốn là món quà anh dự định bày tỏ sau đó tặng cho cô, anh nghĩ là không có cơ hội tặng nó tính là ngày mai sẽ tặng cô món quà khác. Nhưng Giản An An như vậy anh không đành lòng.

"Cái này... đắt quá rồi."

"Quà sinh nhật cũng là quà mừng em đậu Đại học Bắc Kinh. Thích không?"

Cô cười là hình mặt trăng mà cô thích.

"Thích. Cảm ơn anh Thành!"

"Thích là được rồi, mau vào nhà đi." Anh xoa mái tóc mềm mại của cô mỉm cười.

"Còn pháo hoa của em?"

Anh gõ nhẹ lên trán cô, "Đừng được voi đòi tiên, nhanh vào nhà đi ngủ đi."

"Hôm nay anh không phải anh Thành của em rồi. Tạm biệt."

Anh đứng trước cửa nhà cô mỉm cười, anh muốn buông cũng không buông được.


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 他被齐门霄冲道长所救,教授齐门阵法,这里的李晟倒是挺聪慧的,看来每个人都有适合自己的路子。这是阿翡第一次斩杀的头目,泪流满面,也知了山下山上是不同的世界,江湖真
  • #好物分享# 头发干燥的很厉害入了一款专业沙龙发膜试试用用蕴特优能胶原多层修护发膜-绿宝罐 听名字感觉很厉害有没有毕竟是17年的专业洗护品牌还是蕴特优能的王牌产
  • 真心很感谢这两个俱乐部能给我实现自己梦想的机会。真心感谢每一个帮助过我的人。
  • 但我还是最喜欢健康御守的这款美妆蛋 鹤与松树的元素结合让我觉得充满意境 感觉自己已经是一个 在烟雾缭绕深山上的不死仙人了 - 真的是每一种都注入了心思祝福大家
  • 当它解决这个问题的时候,不但解决了自己的问题,也解决了家族轮回的问题,等于站在现在这个时间点上,向祖辈和后代宣告:家暴是可以被解决的,方法就是XXX。个人的轮回
  • 终于,来自20个国家的55名超模齐聚上海,在梅赛德斯奔驰文化中心开启了第22届维密大秀,这里有世界上最美好的肉体,有数不清的高颜值面孔,这也是今年冬天最热闹的一
  • 我们在一起了好一阵子,但是我发现他好像不是很爱我,但我越来越爱他了,有一次吵架,我愤怒中提出了分手。如果他结婚了或者我恋爱了都不会再联系了。
  • #小白有话说# 2021年1月10日是中国第一个警察节,这是中国警察第一个属于自己的节日。(图片来源:江西共青团) #今日小寒# 你听说了吗,小寒是开始进入一
  • 绥化1446家药店全部正常营业发布会上,当地市场监督管理局范忠成对疫情期间各类药品的管理办法进行了说明,“交通管控以来,全市1446家药品零售联锁门店及零售药店
  • ##成都正畸#搬家只是体力活,看房子是真伤神… 有时候没有选择真的不是坏事,因为省了很多纠结的时间和精力… 小时候觉得自己每天必须要顺从经常不开心,现在大了,发
  • #宝贝回家##等着我# 2014年1月6号和平常一样,一家人起床忙碌着,父母忙着做饭,打扫卫生,大约7点左右二女儿王妍起床,没洗脸,没梳头,衣服也没有换,就出门
  • 企查查APP显示,雷诺集团在国内的关联公司为雷诺(北京)汽车有限公司,成立于2010年,为雷诺品牌进口汽车总经销商,从事上述品牌进口汽车的销售(不含零售);提供
  • 尽管很多人说,在那个时期的智者是由其他世界的生物教会他们天体科学的。⭐️希腊、西洋和吠陀不一样的原因是:印度人是通过真实的地球24小时自转,来确定星球的位置,而
  • 缘是无尽的思念。缘是无尽的思念。
  • 市场工作人员介绍,今年智利的车厘子产量又有了30%的增长,货源充足是造成目前车厘子价格走低的重要原因。市场工作人员介绍,目前,全球车厘子产量主要集中在智利、新西
  • 杜聿明指出刚才那个人,被俘时身上带了不少黄金美钞,是功德林的第二号“财主”但他什么都不肯自己掏钱买,专门向同学和管理员伸手要。杜聿明指出刚才那个人,被俘时身上带
  • 目前,钞合军对自己所负责的102座水冲公厕的情况都了如指掌,哪座厕所水管漏水了、阀门坏了、电线断了、下水道堵了,他都一清二楚。目前,钞合军对自己所负责的102座
  • 这是一条正经的微博很简单的道理,我A团杂食什么都吃除了sj至于为什么,拉黄瓜啥的我就不说了,其实刚开始我特别萌sj可是每次弹幕上ky太多太多,sk我也萌,也是k
  • 上次周更团扇还是快递订单、现在看到的已然是成品、担心做不好耽误了闺蜜结婚、结果意料之外的、我做好了、还怪好看的、好看的东西配好看的人、美汁汁。#璇璇の逛吃碎片
  • ”——Larry Hite12、“我认为投资心理是更重要的因素,然后是风险管理,最后才是考虑在哪里买入或卖出。”——佚名18、“如果你无法感激和满足已经拥有的,