"Con người ta càng những lúc yếu đuối thì càng nhẫn tâm với chính mình. Nhưng càng đi tiếp về sau tôi càng hiểu ra, nhiều khi trong cuộc đời cần phải khóc, chỉ có thể bật khóc, không cần phải giải thích.
Có thể vì cơ thể quá mệt mòi, có thể là vì tâm hồn thấy cô đơn, có thể là vì những buồn bã, phiển muộn hay nỗi thất vọng chán chường nào đó”. https://t.cn/A66CGBpW
Có thể vì cơ thể quá mệt mòi, có thể là vì tâm hồn thấy cô đơn, có thể là vì những buồn bã, phiển muộn hay nỗi thất vọng chán chường nào đó”. https://t.cn/A66CGBpW
Thật là buồn vì người đã vui cười với cô gái ấycòn rủ cô ấy đi ăn nữa, nhưng không sao miễn sao là anh vui là được rồibuồn hay không cũng có mình em thôi,không có ai biết em buồn hết còn nữa em có làm gì đâu mà người ta cũng giận em nữa buồn thật thôi không sao mọi chuyện rồi sẽ qua thôi,miễn sao nhìn thấy anh vui cười là được rồi,mãi yêu người https://t.cn/R2WJvx9
Hồi tưởng những ngày tháng thanh xuân đã qua! Cũng một thời nhiệt huyết, hết mình vì bạn bè, vì những điều mình thích, những người mình thích. Những ngày tháng không có lo nghĩ nào, chỉ có ăn, chơi và học.
Mình tên là 'Minh Thanh', thầy giáo lịch sử nói tên mình rất đặc biệt, bởi vậy thầy đặc biệt chú ý đến mình, may mà môn lịch sử mình học cũng tốt. Đối với mình cái tên đó cũng có ý nghĩa, 'Minh' có nghĩa là ánh sáng, 'Thanh' là màu xanh của hy vọng, bởi thể 'Minh Thanh' là ánh sáng màu xanh, ánh sáng của hy vọng. Tận cùng của bóng tối luôn có một tia sáng le lói, tia sáng hy vọng. Mình hy vọng cái tên cũng sẽ chiếu sáng cho mình trong tận cùng của nổi tuyệt vọng.
Mình đã ở nơi này hơn 10 năm, nơi này mình vừa nợ, vừa thương, vừa ghét. Mình muốn chạy thật nhanh khỏi nơi này, nơi này làm mình không thở nổi nữa, ai cũng nói mình cố chịu đựng, sự vô tình đóa khiến mình không chịu đựng nổi một phút nào nữa. Nhưng mình không biết chạy khỏi nơi đó như thế nào, một lồng giam...
Cũng muốn chạy về thời thanh xuân đó, vô ưu, vô lo, nhưng thời gian chẳng bao giờ trở lại được nữa...
Chạy về mùa hè năm ấy... https://weibo.com/u/6017645069
Mình tên là 'Minh Thanh', thầy giáo lịch sử nói tên mình rất đặc biệt, bởi vậy thầy đặc biệt chú ý đến mình, may mà môn lịch sử mình học cũng tốt. Đối với mình cái tên đó cũng có ý nghĩa, 'Minh' có nghĩa là ánh sáng, 'Thanh' là màu xanh của hy vọng, bởi thể 'Minh Thanh' là ánh sáng màu xanh, ánh sáng của hy vọng. Tận cùng của bóng tối luôn có một tia sáng le lói, tia sáng hy vọng. Mình hy vọng cái tên cũng sẽ chiếu sáng cho mình trong tận cùng của nổi tuyệt vọng.
Mình đã ở nơi này hơn 10 năm, nơi này mình vừa nợ, vừa thương, vừa ghét. Mình muốn chạy thật nhanh khỏi nơi này, nơi này làm mình không thở nổi nữa, ai cũng nói mình cố chịu đựng, sự vô tình đóa khiến mình không chịu đựng nổi một phút nào nữa. Nhưng mình không biết chạy khỏi nơi đó như thế nào, một lồng giam...
Cũng muốn chạy về thời thanh xuân đó, vô ưu, vô lo, nhưng thời gian chẳng bao giờ trở lại được nữa...
Chạy về mùa hè năm ấy... https://weibo.com/u/6017645069
✋热门推荐