2022.3.20
Scarborough
我应是去斯卡布罗找寻歌声的
“欧芹,鼠尾草,迷迭香和百里香”
走向城堡的路上,似乎寻常的教堂却意外发现了安妮勃朗特的墓碑。
没有目的的探寻满含惊喜。
水仙生长在她的死亡上,孤立而鲜明,在这绿意崛起的季节。
But I may pass the old church door,
And pace the floor that covers thee,
May stand upon the cold, damp stone,
And think that, frozen, lies below
The lightest heart that I have known,
The kindest I shall ever know.
——A Reminiscence
by Anne Brontë
Scarborough
我应是去斯卡布罗找寻歌声的
“欧芹,鼠尾草,迷迭香和百里香”
走向城堡的路上,似乎寻常的教堂却意外发现了安妮勃朗特的墓碑。
没有目的的探寻满含惊喜。
水仙生长在她的死亡上,孤立而鲜明,在这绿意崛起的季节。
But I may pass the old church door,
And pace the floor that covers thee,
May stand upon the cold, damp stone,
And think that, frozen, lies below
The lightest heart that I have known,
The kindest I shall ever know.
——A Reminiscence
by Anne Brontë
推荐经济学人的一个专栏。(政治上我是摒弃这个杂志的很多立场的)
这个专栏算是经济学人的精髓了,讽刺幽默,视角独特却启发。一般话题和公司和雇员相关。
今天这个话题是公司和宗教(邪教)的相似性。简单来总结:
你所在的公司是不是带有教派的奇怪特征?
1. 员工有奇怪的昵称。 2. 员工爱带着公司标志出席各种场合。 3. 监视员工日常。 4. 有口号或歌舞似的仪式。 5. 教义式的企业文化价值观。 6. 把公司当成家。
引用下原文体验下风格。一些公司恳请员工把公司当成家(family)。The F-word may sound appealing...
这个专栏算是经济学人的精髓了,讽刺幽默,视角独特却启发。一般话题和公司和雇员相关。
今天这个话题是公司和宗教(邪教)的相似性。简单来总结:
你所在的公司是不是带有教派的奇怪特征?
1. 员工有奇怪的昵称。 2. 员工爱带着公司标志出席各种场合。 3. 监视员工日常。 4. 有口号或歌舞似的仪式。 5. 教义式的企业文化价值观。 6. 把公司当成家。
引用下原文体验下风格。一些公司恳请员工把公司当成家(family)。The F-word may sound appealing...
#水仁間#*
Sáng nay anh mang Đậu Phụng với Âm Dương đi "tịnh thân", chiều mới mang về. Dương tội hơn Phụng, bị mổ sau, may vết thương ở bụng lại, ngấm thuốc mê, còn vật vờ chiều giờ. Phụng thì cứ bám hơi chị, chị nằm trong thùng giấy cũng vào nằm sát rạt, muốn bú ti cho bằng được. Chị đau quá, chị phải đạp ra, mà cũng không có sức để đạp nữa chứ. Thương 2 chị em ghê hà! [心]
Á mà Đậu Phụng tự nhiên bị "đau chân" 5 bữa rồi. Bữa T6-5/11, Thị Dương quậy, đi bắt nhỏ chim non ở đâu về, may mà anh thấy, cản kịp, cứu được nhỏ chim, lát sau anh mang ra chỗ có cây cối gần trường học nào đó, thả em nó đi.
Cũng vừa lúc Thị Dương bắt chim, là Văn Phụng té va vấp kẹt cái chân phải vào đâu đó, mà y hệt như bị lặt lẹo luôn, bữa đó ỉu xìu hà, cà lết cà lết thấy mà thương luôn, "nhìn thảm còn hơn chữ thảm nữa", anh tả vậy á, mà mình cũng thấy vậy. [允悲]
Bữa tối đó anh nâng niu cưng chiều, truyền khí cho Phụng, để mai là chân hết đau. Xong Phụng nhà ta lết nhích ra nệm, nằm ì xuống, kiểu như: "Tui bị thương rồi, tui đau quá, phải thương tui" á. Mà vẫn bị anh bắt xuống, không cho nằm chung nệm. [哈哈]
Qua bữa sau, chân thằng Phụng vẫn lặt, đi cà nhắc cà nhắc, có mỗi lúc ăn là anh nói nó "đi bình thường." [笑cry] Ăn xong thì lết lết cẳng chui xuống gầm máy giặt, kiểu như "xa lánh sự đời" để "dưỡng thương" á, nhìn vừa thương mà vừa tếu vô cùng. [允悲]
Thêm 3 bữa nay, thấy mặt tươi tỉnh hẳn, mà vẫn chưa thôi cà lết. Đến sáng nay thì lại bị "lên dĩa", thành thái giám rồi còn đâu, đời trai chưa kịp hình thành đã bị mất! Cạn ngôn luôn rồi mà! [允悲]
Vẫn cứ lết, chưa đi lại bình thường hẳn được, tội thằng Phụng quá hà. Giờ vừa đau "bi", vừa đau chân luôn hà. 5 ngày rồi, mai khỏe chân lại nha Văn Phụng ơi! Còn cả Thị Dương nữa, bị rạch bụng, thương quá! [心]
Tình hình dịch ngày càng lan rộng ra. Đầu tháng 11 đến giờ, Đà Lạt mở cửa cho khách du lịch lại, chủ yếu là khách Sài Gòn, mà anh vẫn chưa thu xếp lên thăm mình được. Sợ thêm vài bữa lại có lệnh phong tỏa Đà Lạt, thêm nửa năm không gặp, thật không biết phải thế nào đây! 00:00' ngày 29/11 này là tròn nửa năm không gặp luôn đó! [哼]
Mong sớm gặp lại đi. Anh nói thu xếp lên, mà không biết ngày nào trong tháng này. Càng chờ càng lo, sợ SG dịch, khách du lịch đang làm lây lan F0 ở Đà Lạt, rồi anh lên sẽ khó khăn hơn...
Rốt cuộc giờ phút nào mới gặp lại, sau nửa năm dài đằng đẵng đây?... [心]
#十一月#*
#碧水成仁#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#Tue, Nov 9, 2021#*10:53-10:54pm
*11:36pm*Diary
***
Sáng nay anh mang Đậu Phụng với Âm Dương đi "tịnh thân", chiều mới mang về. Dương tội hơn Phụng, bị mổ sau, may vết thương ở bụng lại, ngấm thuốc mê, còn vật vờ chiều giờ. Phụng thì cứ bám hơi chị, chị nằm trong thùng giấy cũng vào nằm sát rạt, muốn bú ti cho bằng được. Chị đau quá, chị phải đạp ra, mà cũng không có sức để đạp nữa chứ. Thương 2 chị em ghê hà! [心]
Á mà Đậu Phụng tự nhiên bị "đau chân" 5 bữa rồi. Bữa T6-5/11, Thị Dương quậy, đi bắt nhỏ chim non ở đâu về, may mà anh thấy, cản kịp, cứu được nhỏ chim, lát sau anh mang ra chỗ có cây cối gần trường học nào đó, thả em nó đi.
Cũng vừa lúc Thị Dương bắt chim, là Văn Phụng té va vấp kẹt cái chân phải vào đâu đó, mà y hệt như bị lặt lẹo luôn, bữa đó ỉu xìu hà, cà lết cà lết thấy mà thương luôn, "nhìn thảm còn hơn chữ thảm nữa", anh tả vậy á, mà mình cũng thấy vậy. [允悲]
Bữa tối đó anh nâng niu cưng chiều, truyền khí cho Phụng, để mai là chân hết đau. Xong Phụng nhà ta lết nhích ra nệm, nằm ì xuống, kiểu như: "Tui bị thương rồi, tui đau quá, phải thương tui" á. Mà vẫn bị anh bắt xuống, không cho nằm chung nệm. [哈哈]
Qua bữa sau, chân thằng Phụng vẫn lặt, đi cà nhắc cà nhắc, có mỗi lúc ăn là anh nói nó "đi bình thường." [笑cry] Ăn xong thì lết lết cẳng chui xuống gầm máy giặt, kiểu như "xa lánh sự đời" để "dưỡng thương" á, nhìn vừa thương mà vừa tếu vô cùng. [允悲]
Thêm 3 bữa nay, thấy mặt tươi tỉnh hẳn, mà vẫn chưa thôi cà lết. Đến sáng nay thì lại bị "lên dĩa", thành thái giám rồi còn đâu, đời trai chưa kịp hình thành đã bị mất! Cạn ngôn luôn rồi mà! [允悲]
Vẫn cứ lết, chưa đi lại bình thường hẳn được, tội thằng Phụng quá hà. Giờ vừa đau "bi", vừa đau chân luôn hà. 5 ngày rồi, mai khỏe chân lại nha Văn Phụng ơi! Còn cả Thị Dương nữa, bị rạch bụng, thương quá! [心]
Tình hình dịch ngày càng lan rộng ra. Đầu tháng 11 đến giờ, Đà Lạt mở cửa cho khách du lịch lại, chủ yếu là khách Sài Gòn, mà anh vẫn chưa thu xếp lên thăm mình được. Sợ thêm vài bữa lại có lệnh phong tỏa Đà Lạt, thêm nửa năm không gặp, thật không biết phải thế nào đây! 00:00' ngày 29/11 này là tròn nửa năm không gặp luôn đó! [哼]
Mong sớm gặp lại đi. Anh nói thu xếp lên, mà không biết ngày nào trong tháng này. Càng chờ càng lo, sợ SG dịch, khách du lịch đang làm lây lan F0 ở Đà Lạt, rồi anh lên sẽ khó khăn hơn...
Rốt cuộc giờ phút nào mới gặp lại, sau nửa năm dài đằng đẵng đây?... [心]
#十一月#*
#碧水成仁#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#Tue, Nov 9, 2021#*10:53-10:54pm
*11:36pm*Diary
***
✋热门推荐