Tình cờ đọc được một status viết dành tặng Lão Đại trên facebook của một mofan Việt Nam, trích dẫn lời của tác giả Bạch Lạc Mai. Thật vui vẻ vì bắt gặp một người bạn có chung tác giả yêu thích và cả chung idol nữa.
----
《Cả đời này, chí ít nên có một lần, vì người nào đó mà quên mình, chẳng cầu kết quả, chẳng cầu sóng vai, chẳng cầu từng thuộc về nhau, thậm chí chẳng cầu người từng yêu mình, chỉ cầu đương lúc tuổi đẹp nhất được gặp gỡ người.》
WanLYN ❤
----
《Cả đời này, chí ít nên có một lần, vì người nào đó mà quên mình, chẳng cầu kết quả, chẳng cầu sóng vai, chẳng cầu từng thuộc về nhau, thậm chí chẳng cầu người từng yêu mình, chỉ cầu đương lúc tuổi đẹp nhất được gặp gỡ người.》
WanLYN ❤
Năm mới nè, chúc mọi người một năm an lành. An cho tâm, an cho tính, lành cho thân. Hãy để tình yêu thương lan tỏa.
Năm nay mình sẽ luôn giữ cho bản thân được an yên, được vui tươi. Mọi thứ đến với mình, mình sẽ học cách nhìn nhận và chấp nhận nó. Thả lỏng không thả trôi.
Chắc đến mùa thu năm nay sẽ lại được đi rồi. Miền đất mới ơi, chờ tui nhé <3
Năm nay mình sẽ luôn giữ cho bản thân được an yên, được vui tươi. Mọi thứ đến với mình, mình sẽ học cách nhìn nhận và chấp nhận nó. Thả lỏng không thả trôi.
Chắc đến mùa thu năm nay sẽ lại được đi rồi. Miền đất mới ơi, chờ tui nhé <3
Thời gian tựa một chớp mắt. Tự hỏi thời gian lấy đi năm tháng hay năm tháng bỏ quên thời gian. Hoặc có thể thời gian lẫn năm tháng lấy đi những ký ức xưa, những con người xưa...
Khi nhìn những bức tranh vẽ mang gam màu ấm tĩnh, cảm giác như cả bức tranh giống như hồi ức xưa cũ bị rêu phong phủ lấy. Trong hồi ức ấy ta thấy sự bình yên, sự chân chất, sự im lăng của một trấn nhỏ, cảm giác cả trái tim như đang phủ khói trong sự hoài cổ...
Những ký ức đó có cả nụ cười lẫn nổi buồn, có cả nước mắt lẫn niềm vui, với những con người xưa...
Nhưng không còn ai đứng đó chờ mình nữa, người xưa trở thành xưa cũ...
Ký ức xưa trở thành ký ức xưa cũ...
Bức tranh sinh đông của một trấn xưa trở thành trấn xưa cũ bị phủ một lớp rêu phong đã ố...
Nhưng bức tranh xưa vẫn ở đó, trở thành ký ức khép lại trong góc nhỏ của trái tim, mỗi lần nhìn lai cảm giác bồi hồi, trái tim quặn đau vì 'biển bể hóa nương dâu'!!!
...
Ngủ ngon nhé, thành phố đã lên đèn!!!
... https://weibo.com/u/6017645069
Khi nhìn những bức tranh vẽ mang gam màu ấm tĩnh, cảm giác như cả bức tranh giống như hồi ức xưa cũ bị rêu phong phủ lấy. Trong hồi ức ấy ta thấy sự bình yên, sự chân chất, sự im lăng của một trấn nhỏ, cảm giác cả trái tim như đang phủ khói trong sự hoài cổ...
Những ký ức đó có cả nụ cười lẫn nổi buồn, có cả nước mắt lẫn niềm vui, với những con người xưa...
Nhưng không còn ai đứng đó chờ mình nữa, người xưa trở thành xưa cũ...
Ký ức xưa trở thành ký ức xưa cũ...
Bức tranh sinh đông của một trấn xưa trở thành trấn xưa cũ bị phủ một lớp rêu phong đã ố...
Nhưng bức tranh xưa vẫn ở đó, trở thành ký ức khép lại trong góc nhỏ của trái tim, mỗi lần nhìn lai cảm giác bồi hồi, trái tim quặn đau vì 'biển bể hóa nương dâu'!!!
...
Ngủ ngon nhé, thành phố đã lên đèn!!!
... https://weibo.com/u/6017645069
✋热门推荐