#我親愛的媽媽和外婆#*
願我親愛的媽媽外婆和我所有的親朋好友天天都健康平安,快樂幸福![太阳][心]
Ngoại đúng là đã già rồi, suy nghĩ, hành động, mọi thứ dường như trở ngược lại thành một đứa trẻ.
Khoảng 2-3 giờ "sáng" nay, mình có nghe Ngoại dậy kéo bô đi vệ sinh, sau đó nằm nói lẩm nhẩm gì đó, nói một lúc, ngưng, lại nói tiếp. Ban đầu nghe tiếng má ngáy, nên mình tưởng má ngủ say, không biết gì. Mình mở nhạc Chú Đại Bi bản tiếng Hoa, nghe rồi ngủ say luôn. Ai dè một lát sau giật mình dậy, vì má thức giấc, không ngủ được, xuống khều Ngoại, nói Ngoại không có nói nữa, để cho má ngủ, sáng còn đi làm.
Vậy là sáng, mới hơn 6 rưỡi, mình lại nghe má hô lên, má hỏi Ngoại phải hôm qua tè ra giường rồi không, ướt nệm rồi. Hóa ra má nói Ngoại "nằm im ngủ", Ngoại nghe, hiểu sao thành ra không cho Ngoại đi tè luôn, chịu hết nổi, nằm tè ra nệm, không dám đắp mền lại, cứ thế nằm co ro.
Thiệt, nghĩ mà tội luôn à. Ngoại không hiểu ý đến mức vậy luôn đó.
Sáng má gọi nói nghỉ làm, ở nhà khiêng nệm ra sân phơi, giặt giũ phơi phóng drap nệm, cho Ngoại thay đồ, ăn uống... Cứ thế loay hoay hết thêm một ngày.
Tối khoảng 8:15pm má cho Ngoại lên giường đọc kinh, vừa thấy Ngoại niệm kinh xong, má nói mình xuống dặn Ngoại nhanh, là dặn Ngoại nay có mắc tiểu cứ xuống kéo bô đi, đi xong lên nằm, không có nói gì hết, chờ trời sáng rồi sẽ gọi Ngoại dậy ăn cơm. Ngoại gật gật, còn "dạ" nữa chứ, rồi nói: "Cám ơn Thủy."
Sáng má gọi mình dậy, phụ má khiêng nệm này nọ, có hỏi ăn sáng không, để má nấu bánh canh cho ăn. Mình không ăn, lên ngủ tiếp. Mở mắt ra, đã thấy 1:25pm. Má cũng vừa lên, gọi mình xuống ăn, nói mới xào chảo Spaghetti với rau thôi, xào chay. Vậy là 1:47pm mình mới "ăn sáng kiêm ăn trưa."
Ăn no xong lại lên nằm. Tới 7:30pm đi xuống, Ngoại đã ăn cơm tối xong, đang ngồi chơi.
7:35pm má nói mình chờ, má đi xuống bếp, một phút sau mang lên cho mình cái bánh khoai tím, má nói làm hôm qua, mà mình về trễ quá, má cất bánh rồi, không có dặn mình ăn được. Nay má đưa cái bánh cho mình "ăn trưa kiêm ăn tối" luôn. Bánh ngon lắm, má cho nước dừa với mè, nên mềm, thơm lắm nè.
Nhìn má đi xuống, nói mình ngồi đợi, hâm lại bánh, mang lên bàn đưa cho mình ăn, thương quá đi hà. [可爱]
Tình thương của má là vậy đó. Lo cho con, lo cho mẹ. Là lo cho Ngoại với mình nè. Một tay má chăm sóc cho Ngoại chu đáo, còn ai thương Ngoại, có hiếu với Ngoại như má nữa. Mình hiện tại vẫn chưa biết làm gì, vẫn được má lo cho từng miếng ăn giấc ngủ, sau này liệu có chăm được má chu đáo như má lo cho Ngoại hay không. Dù thế nào, cũng phải học. Phải giống được những đức tính tuyệt vời, và tình thương bao la của má nha! [心]
Một ngày bình an. Chiếc bánh khoai tím, tình thương, sự quan tâm của má, món quà tuyệt vời mà mình may mắn nhận được. Cảm ơn, trân trọng mọi phút giây hạnh phúc bên má và Ngoại thân yêu của mình! [心][太阳]
#親愛的家庭#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Fri, Jun 18, 2021#*1:47pm
*9:45pm*Diary

欧洲足球的发源地,英格兰球队具有悠久的历史,而在这样的沉淀下,每个球队的队歌也包含深情。作为英超豪门球队曼城,有一个绰号叫蓝月亮,除了他们的球衣颜色以外,还源于他们旋律奔放的队歌《Blue Moon》。

《Blue Moon》歌词+翻译:

blue moon,蓝色的月亮啊,you saw me standing alone,你看到我独自站着,without a dream in my heart,心中没有梦想,without a love on my own.也没有我自己的爱,blue moon,蓝色的月亮啊,you knew just what i was there for,你知道我就在那里,you heard me saying a prayer for,你听我祈祷,somebody i realy could care for.为我真正在乎的人,and then there suddenly appeared before me,然后突然出现在我面前,the only one my arms will ever hold,那是一个我会永远拥抱的人,i heard somebody whisper, "please adore me."我听到有人低语说“请爱我”and when i looked,当我看过去时,the moon had turned to gold.月亮变成了金色,blue moon,蓝色的月亮啊,now im lo longer alone,现在我不再孤单,without a dream in my heart,心中不再没有梦想,without a love on my own.也不再没有我自己的爱,blue moon,蓝色的月亮啊,you saw me standing alone,你看到我独自站着,without a dream in my hear,心中没有梦想,without a love on my own.也没有我自己的爱,blue moon,蓝色的月亮啊,you knew just what i was there for,你知道我就在那里,you heard me saying a prayer for,你听我祈祷,somebody i realy could care for.为我真正在乎的人and then there suddenly appeared before me,然后突然出现在我面前,the only one my arms will ever hold,那是一个我会永远拥抱的人,i heard somebody whisper, "please adore me."我听到有人低语说“请爱我”,and when i looked,当我看过去时,the moon had turned to gold.月亮变成了金色,blue moon,蓝色的月亮啊,now im lo longer alone,现在我不再孤单,without a dream in my heart。心中不再没有梦想,without a love on my own.也不再没有我自己的爱。

队歌旋律时优美而奔放,歌词也魂消梦绕,很多歌星都乐于翻唱这首歌曲,其中不乏著名的猫王普雷斯利,鲍勃迪伦和盖勒格,由于这首歌曲的传唱程度太热,所以蓝月亮这三个字成为了曼城的代名词,成为了球队对外的亮点。

Tôi và thằng Mao Thập Bát vẫn chơi thân với nhau, thậm chí năm 2009, chúng tôi lái xe chở nhau đến Đạo Thành, Á Ninh chơi. Lần đó, nó đưa cô bạn gái Lệ Chi đi cùng. Lúc chúng tôi đến chùa Xung Cổ, cảnh đẹp tựa tranh vẽ, núi non trùng điệp, ngút ngàn trải ra trước mắt.
Tôi thừa biết thằng Mao Thập Bát này định làm gì, nó đang run lên vì bối rối và lo lắng.
Nó quỳ xuống trước mặt Lệ Chi mà rằng:
- Lệ Chi, lấy anh nhé?
Một câu ngắn ngủn thế mà nó cũng không nói được trọn vẹn, chữ “nhé” suýt không bật ra nổi, biến câu hỏi thành câu cầu khiến.
Lệ Chi đáp:
- Cầu hôn mà chỉ một câu đơn giản vậy sao? Anh quả là “quý chữ như vàng”.
Mao Thập Bát khóc dở mếu dở:
- Lệ Chi, em lấy anh nhé?
Lệ Chi đáp:
-Vâng.
Mao Thập Bát đeo nhẫn cưới cho Lệ Chi, nhưng nó run quá suýt hỏng chuyện. Tôi và mấy đứa bạn nữa phải giả làm thiên binh vạn mã, gào thét rát cả cổ họng để “yểm trợ”.
Sinh nhật Lệ Chi năm 2010, Mao Thập Bát tặng nàng thiết bị định vị GPS. Ai nấy đều “thất kinh”, món quà khác thường lẽ nào có điều gì uẩn ức đằng sau?
Mao Thập Bát ngượng ngùng tiết lộ, sau hơn tháng trời vật lộn, nó đã thay toàn bộ nội dung thu âm trong GPS. Tôi hào hứng giục Lệ Chi lên xe, để cùng kiểm nghiệm thành quả của Mao Thập Bát.
Và tôi đã thực sự hiểu rằng vì sao năm xưa Mao Thập Bát lại lập nên chiến công vang dội, xưng bá võ lâm với món võ “Nói nhảm” ấy.
Trên đường chúng tôi lái xe đi hóng gió, bộ GPS mới của Lệ Chi nói nhảm như súng liên thanh: “Tiêu rồi, phía trước có camera theo dõi. Cái này hỏng rồi, tôi không tìm ra nơi bạn muốn đến. Anh ơi, anh dậy đi, địa chỉ sai rồi anh à!”
Cả xe cười như pháo rang. Đau bụng nhất là lúc gặp đèn đỏ, giọng Mao Thập Bát trong GPS rất nghiêm trọng: “Phanh tay đã kéo chưa? Giữ chắc vào không chẳng may trượt thì làm thế nào? Đừng có mà bấm còi, bấm gì mà bấm, dở hơi à! Đằng trước mà có thằng hay gây sự thì không xong với nó đâu! Làm sao mà cữ bạn vật lại nó được. Tốt nhất thì cứ ngoan ngoãn ở đó mà chờ đi! Ơ bạn không bấm còi à, thế coi như là tôi chưa nói gì, hi hi...”
Chúng tôi cười chảy nước mắt. Lệ Chi cười không khép được miệng.
Thường ngày có cạy miệng anh cũng không ra được một tiếng, sao lúc thu âm vào GPS lại lắm lời thế?
Mao Thập Bát đáp:
Lần trước đi Đạo Thành em phàn nàn GPS quá cứng nhắc, chẳng linh hoạt gì cả, thế nên anh mới cải biến nó. Từ nay về sau em cũng không còn buồn chán khi lái xe nữa.
Lệ Chi cầm bộ GPS lên bấm bừa, GPS kêu ầm ĩ: “Này này, đằng ấy định tắt bỏ anh đấy phỏng? Bắt nạt anh đây không làm gì được hả? Thì tăt đi, tắt đi! Anh đây cóc thèm định vị cho nữa, sẽ thay đi-ốt làm máy thu âm. Thích thì cắn anh đi này...”
Ai cũng phục nó sát đất!
Năm 2011, Mao Thập Bát và Lệ Chi chia tay.
Lệ Chi tống khứ tất cả quà tặng của Mao Thập Bát vào một chiếc hộp và mang đến quán của tôi.
Tôi bảo:
Mao Thập Bát đang trên đường đến, em chờ nó chứ?
Lệ Chi lắc đầu:
- Thôi, anh trả lại anh ấy giùm em.
Nó muốn nói với em chuyện gì đó.
- Không có gì đâu, anh ấy thường ngày vốn rất ít nói.
- Lệ Chi, hai người cứ thế thôi sao?
Ra đến cửa Lệ Chi không quay đầu lại, nói với vào:
- Bọn em không hợp nhau.
- Giữ gìn sức khỏe
- Anh cũng vậy!
Hôm đó, Mao Thập Bát không đến, tôi gọi, nó cũng không nghe máy. Tôi đi tìm nó ở gian hàng bán điện thoại của nó ở trung tâm thương mại điện tử, nhưng ông chủ bảo đã mấy ngày nó không thèm ra cửa hàng.
Cuối cùng, tôi tình cờ gặp nó ở một quán rượu nhỏ. Nó uống rất nhiều, mặt đỏ tía tai, mắt nhắm tịt. Nó hỏi tôi:
- Trương Gia Giai, cậu đến sa mạc bao giờ chưa?
Tôi ngẫm một lát, đáp:
- Đôn Hoàng à?
Nó lắc đầu:
- Không, một thành phố nhưng bên trong toàn cát là cát.
Cậu say rồi.
Nó nằm bò ra bàn ngủ.
Hộp đồ của Lệ Chi vẫn nằm im lìm ở quán tôi, Mao Thập Bát chưa bao giờ gạn đủ dũng khí để mang nó về.
Một hôm, chị chủ quán ngồi nhờ xe tôi về nhà. Đột nhiên chị ấy lôi GPS ra nghịch. Tôi nhìn thấy quen, chị ấy lém lỉnh bảo:
- Tự dưng vớ được.
Chị bật GPS, giọng thằng Mao Thập Bát vang lên: “Anh đây chẳng có tý điện nào sao đằng ấy vẫn lôi ra nghịch.”
Chị chủ quán hết hồn, gào lên:
- Có ma, có ma!
Tôi gọi điện cho Mao Thập Bát:
- Có lấy đồ không đấy?
Nó trầm ngâm một lát, đáp:
- Thôi, mai tôi về quê ở Thái Châu rồi.
- Về đó làm gì?
- Người nhà đã thuê giúp tôi một gian hàng ở khu phố buôn bán, tôi về đi bán điện thoại.
Tôi bỗng thấy lòng trĩu nặng, không biết phải nói gì, định tắt máy thì nghe Mao Thập Bát bảo:
Bán điện thoại cũng hay lắm, may mắn gặp được cô em xinh tươi nào lại chả nên duyên à! Hơi bị được của nó!
- Thế thì cố lên!
- Giữ gìn sức khỏe!
- Cậu cũng vậy.
Tháng 8 năm 2012, tinh thần xuống dốc trầm trọng, tôi lái xe về hướng Tây, đến Thành Đô uống một trận đã đời. Hôm sau, bỗng nảy ra ý định muốn thăm lại Đạo Thành.
Tuy chỉ có một mình, nhưng trên đường đã có Mao Thập Bát, cũng không cô đơn lắm. Chốc chốc GPS lại vang lên giọng nói của nó: “Đi nhanh thế làm gì, muốn chết à?; “Rơi xuống hố anh không đùn xe lên được đâu”; “Còn trăm mét nữa là rẽ trái, đi chậm thôi, đồ chết bằm.”
Tôi thấy Mao Thập Bát đúng là thiên tài. Tôi quên sạc đầy pin, thế là lúc chờ đèn đỏ, GPS kêu ầm ĩ: “Anh đây hết điện rồi, anh sắp hết điện rồi, cho anh ít điện đi!”
Tôi phì cười, vội sạc điện cho GPS.
Tôi chạy xe qua núi Chiết Đô, Bào Mã, Hải Tử, Nhị Lang. Nếu muốn ngắm cảnh sắc hồ Sữa và hồ Ngũ Sắc nữa thì phải leo bộ lên núi. Tự lượng sức mình không đủ, tôi quyết định dừng chân tại chùa Xung Cổ. Cỏ xanh, nước biếc, lá đỏ, núi tuyết, tôi ngẩn ngơ giữa khung cảnh cổ tích mùa thu ấy.
Bỗng GPS kêu “tút, tút”. Giọng Mao Thập Bát vang lên:
- “Lệ Chi, em quay lại Đạo Thành phải không? Chúng ta sắp đến chùa Xung Cổ, nơi anh sẽ cầu hôn em. Tới đó, anh sẽ nói với em: Bầu trời nơi đây xanh ngắt một màu, còn em là Thiên sứ giáng trần. Em đến với thế giới của anh, mang theo vui – buồn – hờn – giận làm thành bốn mùa. Nụ cười của em là ngày nắng, nước mắt của em là đêm sâu.
Anh thích sự cô độc, cho đến khi em nhẹ nhàng len vào tim anh. Anh muốn ở bên em, không muốn cứ mãi một mình.
Anh muốn chia sẻ với em mọi thứ của anh và cũng muốn ôm trọn mọi thứ thuộc về em. Anh muốn được ở bên em trọn đời. Anh yêu em. Yêu em không thể kiểm soát. Rất yêu em!
Lệ Chi, anh đang nghĩ, có phải em đang nghe đoạn thu âm này vào dịpchúng mình kỷ niệm một năm ngày cưới hay không? Có phải chúng mình đưa em bé của chúng ta đi du lịch không?
Anh sẽ đứng dưới bầu trời xanh thẳm của ngày đó, nói với anh và em của ngày hôm nay rằng: Lệ Chi, anh yêu em!
Nước mắt tôi cứ thế trào ra. Hôm đó, trên sườn núi lấp lánh bóng mây, thảm cỏ êm mượt như nhung, Mao Thập Bát quỳ trước mặt cô gái và nói:
Lệ Chi, anh yêu em!
Cảnh sắc chốn này diễm lệ là thế, nhưng đối với Mao Thập Bát và Lệ Chi, nó là một tòa thành đầy cát.

Tòa thành đầy cát là ký ức của một người.
Đôi khi, trong những giấc mơ của chúng ta, tòa thành đầy cát ấy lại hiện về. Những cột đèn, dấu chân in trên lối phố vẫn còn nguyên vẹn và rõ ràng, nhưng bạn chẳng thể chạm vào.
Chỉ cần bạn đưa nhẹ tay là tòa thành sụp đổ, vỡ nát, vùi lấp nụ cười của bạn, xóa nhòa trời xanh, biển biếc của bạn, chôn dấu mọi hình ảnh kỷ niệm của chúng ta.

Cho dù nếu đi tiếp, có thể chúng ta sẽ lướt qua nhau.
Tôi đi ngang qua thế giới của các bạn, còn các bạn thì ngang qua thế giới của nhau.
Cô đơn là thế, nhưng chúng ta vẫn mãi chỉ là những chiếc máy nói, ra rả suốt ngày, nói hết những gì cần nói, sau đó làm bạn với tịch lặng


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 平时睡觉汤圆就是粘在我旁边睡的 他说半夜来看 汤圆还在旁边 结果他叫了几次汤圆 每一次汤圆都是张开嘴不发出声音的回应[单身狗]平时都是啊啊啊的回应[单身狗]老公
  • 各卫生院2月7日起,按照时间安排统筹开展儿童免疫规划疫苗和新冠疫苗接种;2月7日-2月12日,区人民医院、区人民医院天慧国际门诊、区妇保计生中心、陕西森工医院荣
  • 晚上和一个玩diy的好友交谈了一下由于正好是双十一谈起来买了啥没想到会谈起柴米油盐谈起为了生活的妥协成年人的世界应该都是没有容易两个字的吧今年真的经历了好多好多
  • 试问一下我们自己有多久没有和自己的亲戚朋友之间有交流和沟通了,答案肯定是绝对的,大部分人都是很多长时间没有和自己的亲戚朋友联系了。7、一个成熟的人不会轻易流露自
  • 我一直以为g4的完结我会有一大堆想说的东西,但是没有,只剩下不舍和感慨,恐怕我写一万字的观后感也不足以表达出我对这部作品和每个角色的爱,而多年以后,寿命论成立会
  • ·最近颓废到想把网名改成不颓废大眼猫头鹰了·运动和流汗最纯粹(竞技体育和暴晒除外·在想当妈宝和想做大人之间矛盾,一点都不从容。》先是表面上的“看起来”: 1.
  • 争取放假前推两个小郎同学的重量做组3. 感觉毕设老师不靠谱不回消息,队长蛮有意思的还diss了铭铭不靠谱,希望明天不让我失望ps:体脂低了不用练腹也会有痕迹唉我
  • 去年,疫情防控我们宅家,看到积攒了两年多的十几袋煤炭的沫渣,父亲又动了抹煤砖的念头,说干就干,按照父亲的安排,我拉了黄土,买来了锯沫,遵照过去父亲制作煤砖的程序
  • vv:237594468#东莞租房##东莞东城##光明小学##光明中学##东华高级中学# 【测试】北京市1号线苹果园站,整租+LOFT+,房租是4000元/月,
  • 以清净⼼看世界,以欢喜⼼过⽣活,以平常⼼⽣情味,以柔软⼼除挂碍。满天星的烟花 武义的温泉♨️ 感觉到了新郎诚意满满。
  • 所有的结束,在许多方面对你都是有好处,因为已经到了人生重要的领域顶峰和一个圆满的境地,摩羯a勇于对过去的事物说再见。无需抗拒结束,坚持那些对你不再有用的事与想法
  • 英格兰队希望在2019年自2019年以来首次赢得锦标赛,在周四在阿德莱德举行的半决赛中以10个三柱门的优势击败印度,而巴基斯坦希望在一天前在悉尼的最后四场比赛中
  • 喜欢妈妈的小菜园,像个百宝箱,老妈稍微施一点魔法,就可以变出好吃的,我妈就是个行动派,想吃什么就自己想办法种,因为这边都没什么折耳根卖,我妈就自己种,居然还种了
  • 当一个男人觉得自己完全拥有你,能切能够掌控你,让你成为他的小迷妹的时候,这个时候你的赌注就是成功了,你已经满仓了。当一个男人觉得自己完全拥有你,能切能够掌控你,
  • [嘻嘻][good][坏笑]#每日一善[超话]# #阳光信用# #每日一善#人生当自强,人的一生,总会遇见挫折磨难,但人生没有过不去的坎,走过了,便是一种收获
  • 当那绚丽多彩的珠江夜景和那轮皎洁柔和的明月映入眼帘时,我就知道星儿此生最大的愿景就是和最爱的人看最美的风景,那一刻,我心中默念我要与这个人一起看细水长流,看日出
  • 你能看见放羊的那个老头或放牛的老头,你给他磕个头:“文殊师利菩萨,我可见到你了!等你把这障碍消失了,你就知道了,“文殊只此是,何处觅弥陀?
  • 去了一次八大处,终于体验到了北京秋天的美[月亮代表我的心]上山的时候坐在缆车里看来来往往红的黄的紫的缆车从眼前划过 看漫山红叶随风轻轻飘动 下山的时候从滑道一路
  • 这位男士喜欢预测,可是因为命局组合复杂,多少命理师难以把握,连盲派也无法算准是实职行政正处级去年夏天跟朋友一起偶遇有缘与命主一起吃饭,让我预测,打开八字一看,初
  • 会让眼部更柔和,视觉上眼睛的量感会更大,更具有线条美(适合温婉中式风)*但也容易出现“悲伤蛙”的情况我们以景甜为例:景甜:眉弓增加眼部的高低落差,双眼皮改窄之后