#NhânThủy.
#28.09.2021##04:15pm#
Sáng hôm qua đang ngủ cái em điện thoại, giật mình tưởng em gọi vì kêu mình dậy vì đi làm buồn, ai ngờ đâu em la cho một trận. Bảo là:
- Người ta giao hàng kìa, không nghe điện thoại để người ta gọi cho em, anh chạy ra chốt chặn liền đi, lại không mở chuông điện thoại nữa phải không…?”
Lơ ngơ không hiểu chuyện gì, sáng sớm bị ăn một tràng, tuột mút luôn á chèn .
Mình định thần lại, tự nghĩ chắc có vấn đề gì đó nên mới vậy. Rồi mình nói em cho mình số của người gửi hàng, thế là chưa rữa mặt đánh răng gì. Mở cửa, đẩy xe ra, chạy tới chốt chặn, lấy thùng hàng, về ngồi một đống…nhìn thùng hàng vừa vui, vừa buồn. Vui vì nhận đồ của em gửi, buồn vì chưa gì em gọi lên la mình rồi . Lý do em la cũng đúng, vì không hiểu sao sáng nay điện thoại mình bị đơ, ko để chế độ im lặng mà ngừoi ta gọi đến báo thuê bao. Em gọi mình cũng bị báo là thuê bao, xong em phải gọi bằng zalo mới được. Không phải mình tắt chuông mà là không có cuộc gọi tới đó mà.
Mà cơn buồn mau qua thôi, không sao hết bởi vì mình nhận được tình cảm của em nè. Một thùng hoa quả trái cây em gửi cho mình, cưng gì đâu luôn á. Chưa hết, em còn gửi thêm cái máy sấy tóc để mình sấy tóc mỗi khi tắm xong, nay tóc mình dài rồi, em sao mình để tóc ướt dễ nhức đầu nên em lo cho mình . Hahaha…đánh tráo khái niệm một tí cho vui thôi, chứ thực ra em gửi máy xấy tóc để mình tắm tụi mèo á, tắm xong xấy cho tụi nó đỡ lạnh đó mà . Thương gì đâu.
Hôm qua có tí chuyện nên không viết nhật ký được, biết là em sẽ buồn nhưng không sao. Mình có một dòng stt trên facebook rồi. Có thể là một dạng tìm hiểu và quen nhau trên mạng công khai, sau này có gì dễ thông báo í mừ . Để qua mấy ngày giản cách đi làm giấy tờ cho xong để em không buồn lòng. Sau đó củng cố tình cảm về nhiều mặt, cố gắng cho em em hiểu và tin tình cảm của mình. Mà em không tin cũng được, miễn là em đừng giận hờn là được, cứ vui mà sống, không phải bị vướng mắc điều gì. Dù gì thì mình chỉ muốn em vui vẻ mà thôi mặc dù có nhiều vui khiếng em không thể vui. Không sao, từ từ rồi cũng thành người xa lạ thôi…đó mới hồi sáng đã kiu mình là người xa lạ rồi nè. Nói đùa thôi chứ ai mà muốn thành người xa lạ chứ hen, thành người một nhà là vui lắm luôn. Có ngôi nhà và những đứa trẻ, vui muốn chớt. Xa lạ chi cho cu đơn chèn .
Những Chuỗi Ngày Yêu Xa Nhớ
#28.09.2021##04:15pm#
Sáng hôm qua đang ngủ cái em điện thoại, giật mình tưởng em gọi vì kêu mình dậy vì đi làm buồn, ai ngờ đâu em la cho một trận. Bảo là:
- Người ta giao hàng kìa, không nghe điện thoại để người ta gọi cho em, anh chạy ra chốt chặn liền đi, lại không mở chuông điện thoại nữa phải không…?”
Lơ ngơ không hiểu chuyện gì, sáng sớm bị ăn một tràng, tuột mút luôn á chèn .
Mình định thần lại, tự nghĩ chắc có vấn đề gì đó nên mới vậy. Rồi mình nói em cho mình số của người gửi hàng, thế là chưa rữa mặt đánh răng gì. Mở cửa, đẩy xe ra, chạy tới chốt chặn, lấy thùng hàng, về ngồi một đống…nhìn thùng hàng vừa vui, vừa buồn. Vui vì nhận đồ của em gửi, buồn vì chưa gì em gọi lên la mình rồi . Lý do em la cũng đúng, vì không hiểu sao sáng nay điện thoại mình bị đơ, ko để chế độ im lặng mà ngừoi ta gọi đến báo thuê bao. Em gọi mình cũng bị báo là thuê bao, xong em phải gọi bằng zalo mới được. Không phải mình tắt chuông mà là không có cuộc gọi tới đó mà.
Mà cơn buồn mau qua thôi, không sao hết bởi vì mình nhận được tình cảm của em nè. Một thùng hoa quả trái cây em gửi cho mình, cưng gì đâu luôn á. Chưa hết, em còn gửi thêm cái máy sấy tóc để mình sấy tóc mỗi khi tắm xong, nay tóc mình dài rồi, em sao mình để tóc ướt dễ nhức đầu nên em lo cho mình . Hahaha…đánh tráo khái niệm một tí cho vui thôi, chứ thực ra em gửi máy xấy tóc để mình tắm tụi mèo á, tắm xong xấy cho tụi nó đỡ lạnh đó mà . Thương gì đâu.
Hôm qua có tí chuyện nên không viết nhật ký được, biết là em sẽ buồn nhưng không sao. Mình có một dòng stt trên facebook rồi. Có thể là một dạng tìm hiểu và quen nhau trên mạng công khai, sau này có gì dễ thông báo í mừ . Để qua mấy ngày giản cách đi làm giấy tờ cho xong để em không buồn lòng. Sau đó củng cố tình cảm về nhiều mặt, cố gắng cho em em hiểu và tin tình cảm của mình. Mà em không tin cũng được, miễn là em đừng giận hờn là được, cứ vui mà sống, không phải bị vướng mắc điều gì. Dù gì thì mình chỉ muốn em vui vẻ mà thôi mặc dù có nhiều vui khiếng em không thể vui. Không sao, từ từ rồi cũng thành người xa lạ thôi…đó mới hồi sáng đã kiu mình là người xa lạ rồi nè. Nói đùa thôi chứ ai mà muốn thành người xa lạ chứ hen, thành người một nhà là vui lắm luôn. Có ngôi nhà và những đứa trẻ, vui muốn chớt. Xa lạ chi cho cu đơn chèn .
Những Chuỗi Ngày Yêu Xa Nhớ
#NhânThủy.
#08.09.2021##11:30pm#
Sáng nay em kể, mấy bữa đi làm liên tục buổi sáng, nay em nghỉ bữa nên ngủ một giấc đã đời ông địa. Em kể mà giống như em vừa chiến thắng cuộc thi gì đó vậy, chiến thắng vinh quan và hạnh phúc .
Tới chiều chiều em với mình videocall cho nhau, em nói chuyện đến độ lười đi tè luôn. Phải bảo đi tè mới chịu đi. Đi tè em được mẹ nhờ phụ bếp, mà bảo em phụ làm đô mặn nên em bực bội. Má kiu em đi gở phụ má mấy em nghêu hay hào để mà làm món gì gì đó cho cả nhà. Em dùng dằng một hồi mới xuống. Em khéo lắm, em đi dọn dẹp với rửa bát này nọ, cuối cùng má sử hết đống nghêu hào. Câu chuyện ăn chay làm đồ mặn cũng lạ gì với một số hoàn cảnh gia đình đang trên bước đường thấy đổi thói quen sống hằng ngày. Cái này phải có thời gian mới thay đổi được.
Có chị kia, chị ăn chay và khuyên cả nhà cùng ăn chay. Những ngày đầu, chị thể hiện rõ quan điểm sống của mình luôn, đến độ mẹ bảo nhờ đi mua thịt cá cho mẹ mà chị nói cũng không đi, với lý do là không muốn cộng nghiệp. Ai mua thì cứ mua, chị không mua. Bất bình một thời gian trong nhà, không ai nói được chị nữa nên thôi không nói luôn. Về sau có gia đình, chị cũng bảo luôn chồng và con ăn chay, hằng ngày còn luyện công, công phu nữa. Tính ra là chị cũng phải dữ dằng lắm mới có thể sống và lướt qua mọi định kiến của gia đình. Cuối cùng chị là ngừoi thay đổi gia đình.
Thương em lắm, em cũng muốn ăn chay theo cách của mình mà người nhà cứ nói làm em bực bội. Em hãy là em, vì quyền lợi của bản thân mà làm, em thấy điều đó không ảnh hưởng đến ai và không gây đau khổ cho ai là được. Không việc gì phải khổ tâm mọi việc xung quanh em hen.
Đã hơn 100 ngày gặp nhau, bao nhiêu thăng trầm của việc yêu xa, bao nhiêu thủ thách trong tình yêu em đã nếm trải. Chỉ là chưa biết cảm giác khi “yêu nhau” mà thôi. Mà chuyên này thì tuỳ ở em quyết định, em còn phải chờ thêm thời gian nữa mới, em chờ đến ngày lên xe bông rồi mới tính . Ừa thì chờ lên xe bông cho tiện, như vậy em sẽ thải mái hơn. Mà hơm biết có tới được đến ngày đó không nữa .
Những Chuỗi Ngày Yêu Xa Nhớ
#08.09.2021##11:30pm#
Sáng nay em kể, mấy bữa đi làm liên tục buổi sáng, nay em nghỉ bữa nên ngủ một giấc đã đời ông địa. Em kể mà giống như em vừa chiến thắng cuộc thi gì đó vậy, chiến thắng vinh quan và hạnh phúc .
Tới chiều chiều em với mình videocall cho nhau, em nói chuyện đến độ lười đi tè luôn. Phải bảo đi tè mới chịu đi. Đi tè em được mẹ nhờ phụ bếp, mà bảo em phụ làm đô mặn nên em bực bội. Má kiu em đi gở phụ má mấy em nghêu hay hào để mà làm món gì gì đó cho cả nhà. Em dùng dằng một hồi mới xuống. Em khéo lắm, em đi dọn dẹp với rửa bát này nọ, cuối cùng má sử hết đống nghêu hào. Câu chuyện ăn chay làm đồ mặn cũng lạ gì với một số hoàn cảnh gia đình đang trên bước đường thấy đổi thói quen sống hằng ngày. Cái này phải có thời gian mới thay đổi được.
Có chị kia, chị ăn chay và khuyên cả nhà cùng ăn chay. Những ngày đầu, chị thể hiện rõ quan điểm sống của mình luôn, đến độ mẹ bảo nhờ đi mua thịt cá cho mẹ mà chị nói cũng không đi, với lý do là không muốn cộng nghiệp. Ai mua thì cứ mua, chị không mua. Bất bình một thời gian trong nhà, không ai nói được chị nữa nên thôi không nói luôn. Về sau có gia đình, chị cũng bảo luôn chồng và con ăn chay, hằng ngày còn luyện công, công phu nữa. Tính ra là chị cũng phải dữ dằng lắm mới có thể sống và lướt qua mọi định kiến của gia đình. Cuối cùng chị là ngừoi thay đổi gia đình.
Thương em lắm, em cũng muốn ăn chay theo cách của mình mà người nhà cứ nói làm em bực bội. Em hãy là em, vì quyền lợi của bản thân mà làm, em thấy điều đó không ảnh hưởng đến ai và không gây đau khổ cho ai là được. Không việc gì phải khổ tâm mọi việc xung quanh em hen.
Đã hơn 100 ngày gặp nhau, bao nhiêu thăng trầm của việc yêu xa, bao nhiêu thủ thách trong tình yêu em đã nếm trải. Chỉ là chưa biết cảm giác khi “yêu nhau” mà thôi. Mà chuyên này thì tuỳ ở em quyết định, em còn phải chờ thêm thời gian nữa mới, em chờ đến ngày lên xe bông rồi mới tính . Ừa thì chờ lên xe bông cho tiện, như vậy em sẽ thải mái hơn. Mà hơm biết có tới được đến ngày đó không nữa .
Những Chuỗi Ngày Yêu Xa Nhớ
#NhânThủy.
#25.08.2021##11:40pm#
Sáng nay em đi làm, ban đầu em nói là lên khách sạn để cúng thôi, mà hồi sau làm thế ngày cho đồng nghiệp luôn. Em đi gấp và ko chuẩn bị nên em ko có đem theo tai phone để nghe. Trưa gọi cho em một xí, mà em ko cho nói gì hết. Lát sau không còn ai nữa em mới cho nói. Nói cũng được có xí, do âm thanh bị nhiễu nên cũng tắt lun.
Ở nhà mình buồn quá, lôi đồ ra mần. Làm đủ thứ qua nay. Nào là làm mật chanh do người ta cho nhiều chanh quá dùng không kịp, nào là trồng cây, nay thì làm cái nhà cho mấy con mén con kia. Làm xong chụp hình cho em xem, em thích lắm, em đồi quay clip cho em nữa. Mà thật sự khá ư là dễ thương luôn á chèn .
Àh, nay em báo mình là em tìm được chứng minh nhân dân của mình rồi. Mất hơn nữa năm mà nay mới tìm lại được, quả là vi diệu. Có vẻ trí nhớ của em có phần bị suy giảm nên có khi em cũng ngơ ngơ với việc để quên đồ đạt, để nhưng không nhớ để đâu. Thấy thương .
Nay mình chiên khoai tây ăn trưa, làm biếng làm cơm nên chiên khoai tây ăn. Đăng hình lên em thấy em bảo ship lên cho em. Xong mình nói em ở xứ sở khoai tây mà kiu ship lên. Em khóc bảo có khoai mà không có ai chiên…. Gì mà Nhõng nhẽo thấy ớn luôn hà .
Lu bu cái nhà cho mấy con mén cái trễ quá sức, mình up nhật ký rồi đi gọi em đây, em sắp khóc rồi . Bái bai mọi người nha, ngủ ngon nè .
Yêu Xa Nhớ
#25.08.2021##11:40pm#
Sáng nay em đi làm, ban đầu em nói là lên khách sạn để cúng thôi, mà hồi sau làm thế ngày cho đồng nghiệp luôn. Em đi gấp và ko chuẩn bị nên em ko có đem theo tai phone để nghe. Trưa gọi cho em một xí, mà em ko cho nói gì hết. Lát sau không còn ai nữa em mới cho nói. Nói cũng được có xí, do âm thanh bị nhiễu nên cũng tắt lun.
Ở nhà mình buồn quá, lôi đồ ra mần. Làm đủ thứ qua nay. Nào là làm mật chanh do người ta cho nhiều chanh quá dùng không kịp, nào là trồng cây, nay thì làm cái nhà cho mấy con mén con kia. Làm xong chụp hình cho em xem, em thích lắm, em đồi quay clip cho em nữa. Mà thật sự khá ư là dễ thương luôn á chèn .
Àh, nay em báo mình là em tìm được chứng minh nhân dân của mình rồi. Mất hơn nữa năm mà nay mới tìm lại được, quả là vi diệu. Có vẻ trí nhớ của em có phần bị suy giảm nên có khi em cũng ngơ ngơ với việc để quên đồ đạt, để nhưng không nhớ để đâu. Thấy thương .
Nay mình chiên khoai tây ăn trưa, làm biếng làm cơm nên chiên khoai tây ăn. Đăng hình lên em thấy em bảo ship lên cho em. Xong mình nói em ở xứ sở khoai tây mà kiu ship lên. Em khóc bảo có khoai mà không có ai chiên…. Gì mà Nhõng nhẽo thấy ớn luôn hà .
Lu bu cái nhà cho mấy con mén cái trễ quá sức, mình up nhật ký rồi đi gọi em đây, em sắp khóc rồi . Bái bai mọi người nha, ngủ ngon nè .
Yêu Xa Nhớ
✋热门推荐