#水仁間#*
Kẻ đáng ghét, cực kỳ cực kỳ đáng ghét! [怒]
Sáng "sớm" hôm nay thì gây sự với mình. Viện cớ nào là hạn chế tương tác FB, bộ ảnh Hoa Sen của mình đẹp như vậy, mà đợi nguyên từ tối hôm kia - T3-8/6 đến tối hôm qua - T4-9/6, mà không có một chút động thái like nào cả. Bực bội, mình nói, dọa chặn luôn FB thì nổi nóng ngược lại với mình. Mình điên quá, tự ngược đãi tự đánh tự khóc, hét ầm lên, mới hạ giọng xuống, mà cũng chả thấy năn nỉ. Nói chuyện tới 1h38 thì lăn ra ngủ trước. 6h45 mình dậy đi làm, thấy im ru, nghĩ còn ngủ. Đến 9h hơn vẫn im, vậy nên mình mới thử gọi.
9:38am bắt đầu gọi, từ Zalo, Messenger đến điện thoại. Điên thật luôn á, suốt 1 tiếng đồng hồ, không tính Zalo, Mess thì điện thoại 18 cuộc gọi nhỡ. Ban đầu còn nghĩ là ngủ, sau lại sợ ngất xỉu hay đột quỵ gì trong phòng, vì ngày thường chuông điện thoại reo là nghe, bắt máy liền, mà sáng nay gọi miết gọi miết, cháy cả máy cũng im lìm không động tĩnh. Hoảng lên, đã soạn tin nhắn cho sư huynh người đó, chuẩn bị gởi, thì 10:59am mới gọi lại cho mình, nói ngủ quên, để chế độ im lặng, nên không biết gì.
Tin nổi không?
Mới hôm qua gây sự, nay chơi trò này à. Mình điên lên, nói muốn chia tay thì nói thẳng, chứ chơi trò kỳ cục vậy mà coi được à. Lo gần chết, hoảng cả lên, vừa nhắn cho sư huynh vừa bật khóc. Chậm 1 phút nữa là gởi tin nhắn nói sư huynh gọi điện với chạy qua tìm dùm rồi. Đúng khiến người ta lo, hoảng đến sôi máu luôn mà. [怒]
Rồi tối nay đi Đạo Tràng tiếp như tối qua, lại bật chế độ im lặng nữa đi. Mà giờ 10:22pm rồi, đi chưa về nữa.
Càng ngày càng lộ rõ rồi ha. Cuộc tranh cãi nào cũng đều không thèm nhường nhịn mình, mà còn dám nói "như vậy không có nghĩa là không yêu thương em", bực bội dễ sợ. Toàn chọc mình lên cơn tự hành hạ, mới nhẹ giọng đi. Bực bội ghê gớm luôn. [怒]
Chắc mình lại đang duy trì mối quan hệ sai cách, đặt nặng tình cảm quá, nên ngày càng suy nghĩ mông lung, tưởng tượng theo chiều hướng xấu. Nhưng mà:
"Yêu như thế nào để được bền lâu?
Tình yêu nào không qua những gian lao thử thách?
Vào những khoảnh khắc quyết định đời mình, tất cả cảm giác đó bỗng dưng biết mất.
Yêu như thế nào mới được hạnh phúc đây?
Tình yêu nào mãi mãi trường tồn?
Nếu có thể rũ bỏ, cả hai ta cùng tình nguyện, mà không oán hận..."
Lời dịch của một ca khúc trong phim "Tuyệt Thế Song Kiêu" của Thiên Tâm, Tae, Lâm Chí Dĩnh - mà mình xem từ hồi 13 tuổi, vẫn nhớ đến giờ. Sau 20 năm, lời ca khúc ấy, lại là điều mà mình tự hỏi bây giờ...
10:27pm mới đi về, gọi cho mình nè.
Hồi trưa dậy, gọi cho mình một lúc, từ gần 11h đến 12h15, thì đi luyện khí gì đó, để máy cho mình nhìn. Trước đó còn đòi ăn nữa. Hứ, thấy ghét. Bực lắm, mà vẫn phải đặt cơm chiên hạt sen cho người đáng ghét đó. Vừa luyện khí xong, 12:35pm là người ta ship cơm đến.
Tự nhiên tốn nước mắt với lên tăng xông vì người này quá. Chiều qua ở nhà, má với mợ Thảo lại vào chủ đề quen thuộc, mợ Thảo hỏi, mình nhận có người yêu luôn rồi, mà chưa kể cụ thể làm gì, ở đâu. Chẳng biết đến Tết có thuận lợi dẫn về không, mà dẫn về rồi có phản đối gì không. Haizzz.
Thôi thì cứ hiện tại vui trong cảm giác lên tăng xông được khi nào thì hay khi ấy vậy. [哼]
Chuyện của hôm nay, T5-10/6/2021 đó. Ghi lại, đợi gặp, trả thù vụ 18 cuộc gọi nhỡ mới được. [阴险]
#碧水成仁#*
#心#*
#I Love You#*
#Je t'aime#*
#水玲瓏#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#璀璨人生#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Jun 10, 2021#*
Người đáng ghét luyện khí gì gì đó. [哼]
Pics PrtScr: 12:06-12:22pm
*10:38pm*Diary
***
Kẻ đáng ghét, cực kỳ cực kỳ đáng ghét! [怒]
Sáng "sớm" hôm nay thì gây sự với mình. Viện cớ nào là hạn chế tương tác FB, bộ ảnh Hoa Sen của mình đẹp như vậy, mà đợi nguyên từ tối hôm kia - T3-8/6 đến tối hôm qua - T4-9/6, mà không có một chút động thái like nào cả. Bực bội, mình nói, dọa chặn luôn FB thì nổi nóng ngược lại với mình. Mình điên quá, tự ngược đãi tự đánh tự khóc, hét ầm lên, mới hạ giọng xuống, mà cũng chả thấy năn nỉ. Nói chuyện tới 1h38 thì lăn ra ngủ trước. 6h45 mình dậy đi làm, thấy im ru, nghĩ còn ngủ. Đến 9h hơn vẫn im, vậy nên mình mới thử gọi.
9:38am bắt đầu gọi, từ Zalo, Messenger đến điện thoại. Điên thật luôn á, suốt 1 tiếng đồng hồ, không tính Zalo, Mess thì điện thoại 18 cuộc gọi nhỡ. Ban đầu còn nghĩ là ngủ, sau lại sợ ngất xỉu hay đột quỵ gì trong phòng, vì ngày thường chuông điện thoại reo là nghe, bắt máy liền, mà sáng nay gọi miết gọi miết, cháy cả máy cũng im lìm không động tĩnh. Hoảng lên, đã soạn tin nhắn cho sư huynh người đó, chuẩn bị gởi, thì 10:59am mới gọi lại cho mình, nói ngủ quên, để chế độ im lặng, nên không biết gì.
Tin nổi không?
Mới hôm qua gây sự, nay chơi trò này à. Mình điên lên, nói muốn chia tay thì nói thẳng, chứ chơi trò kỳ cục vậy mà coi được à. Lo gần chết, hoảng cả lên, vừa nhắn cho sư huynh vừa bật khóc. Chậm 1 phút nữa là gởi tin nhắn nói sư huynh gọi điện với chạy qua tìm dùm rồi. Đúng khiến người ta lo, hoảng đến sôi máu luôn mà. [怒]
Rồi tối nay đi Đạo Tràng tiếp như tối qua, lại bật chế độ im lặng nữa đi. Mà giờ 10:22pm rồi, đi chưa về nữa.
Càng ngày càng lộ rõ rồi ha. Cuộc tranh cãi nào cũng đều không thèm nhường nhịn mình, mà còn dám nói "như vậy không có nghĩa là không yêu thương em", bực bội dễ sợ. Toàn chọc mình lên cơn tự hành hạ, mới nhẹ giọng đi. Bực bội ghê gớm luôn. [怒]
Chắc mình lại đang duy trì mối quan hệ sai cách, đặt nặng tình cảm quá, nên ngày càng suy nghĩ mông lung, tưởng tượng theo chiều hướng xấu. Nhưng mà:
"Yêu như thế nào để được bền lâu?
Tình yêu nào không qua những gian lao thử thách?
Vào những khoảnh khắc quyết định đời mình, tất cả cảm giác đó bỗng dưng biết mất.
Yêu như thế nào mới được hạnh phúc đây?
Tình yêu nào mãi mãi trường tồn?
Nếu có thể rũ bỏ, cả hai ta cùng tình nguyện, mà không oán hận..."
Lời dịch của một ca khúc trong phim "Tuyệt Thế Song Kiêu" của Thiên Tâm, Tae, Lâm Chí Dĩnh - mà mình xem từ hồi 13 tuổi, vẫn nhớ đến giờ. Sau 20 năm, lời ca khúc ấy, lại là điều mà mình tự hỏi bây giờ...
10:27pm mới đi về, gọi cho mình nè.
Hồi trưa dậy, gọi cho mình một lúc, từ gần 11h đến 12h15, thì đi luyện khí gì đó, để máy cho mình nhìn. Trước đó còn đòi ăn nữa. Hứ, thấy ghét. Bực lắm, mà vẫn phải đặt cơm chiên hạt sen cho người đáng ghét đó. Vừa luyện khí xong, 12:35pm là người ta ship cơm đến.
Tự nhiên tốn nước mắt với lên tăng xông vì người này quá. Chiều qua ở nhà, má với mợ Thảo lại vào chủ đề quen thuộc, mợ Thảo hỏi, mình nhận có người yêu luôn rồi, mà chưa kể cụ thể làm gì, ở đâu. Chẳng biết đến Tết có thuận lợi dẫn về không, mà dẫn về rồi có phản đối gì không. Haizzz.
Thôi thì cứ hiện tại vui trong cảm giác lên tăng xông được khi nào thì hay khi ấy vậy. [哼]
Chuyện của hôm nay, T5-10/6/2021 đó. Ghi lại, đợi gặp, trả thù vụ 18 cuộc gọi nhỡ mới được. [阴险]
#碧水成仁#*
#心#*
#I Love You#*
#Je t'aime#*
#水玲瓏#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#璀璨人生#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Jun 10, 2021#*
Người đáng ghét luyện khí gì gì đó. [哼]
Pics PrtScr: 12:06-12:22pm
*10:38pm*Diary
***
#水仁間#*
Kẻ đáng ghét, cực kỳ cực kỳ đáng ghét! [怒]
Sáng "sớm" hôm nay thì gây sự với mình. Viện cớ nào là hạn chế tương tác FB, bộ ảnh Hoa Sen của mình đẹp như vậy, mà đợi nguyên từ tối hôm kia - T3-8/6 đến tối hôm qua - T4-9/6, mà không có một chút động thái like nào cả. Bực bội, mình nói, dọa chặn luôn FB thì nổi nóng ngược lại với mình. Mình điên quá, tự ngược đãi tự đánh tự khóc, hét ầm lên, mới hạ giọng xuống, mà cũng chả thấy năn nỉ. Nói chuyện tới 1h38 thì lăn ra ngủ trước. 6h45 mình dậy đi làm, thấy im ru, nghĩ còn ngủ. Đến 9h hơn vẫn im, vậy nên mình mới thử gọi.
9:38am bắt đầu gọi, từ Zalo, Messenger đến điện thoại. Điên thật luôn á, suốt 1 tiếng đồng hồ, không tính Zalo, Mess thì điện thoại 18 cuộc gọi nhỡ. Ban đầu còn nghĩ là ngủ, sau lại sợ ngất xỉu hay đột quỵ gì trong phòng, vì ngày thường chuông điện thoại reo là nghe, bắt máy liền, mà sáng nay gọi miết gọi miết, cháy cả máy cũng im lìm không động tĩnh. Hoảng lên, đã soạn tin nhắn cho sư huynh người đó, chuẩn bị gởi, thì 10:59am mới gọi lại cho mình, nói ngủ quên, để chế độ im lặng, nên không biết gì.
Tin nổi không?
Mới hôm qua gây sự, nay chơi trò này à. Mình điên lên, nói muốn chia tay thì nói thẳng, chứ chơi trò kỳ cục vậy mà coi được à. Lo gần chết, hoảng cả lên, vừa nhắn cho sư huynh vừa bật khóc. Chậm 1 phút nữa là gởi tin nhắn nói sư huynh gọi điện với chạy qua tìm dùm rồi. Đúng khiến người ta lo, hoảng đến sôi máu luôn mà. [怒]
Rồi tối nay đi Đạo Tràng tiếp như tối qua, lại bật chế độ im lặng nữa đi. Mà giờ 10:22pm rồi, đi chưa về nữa.
Càng ngày càng lộ rõ rồi ha. Cuộc tranh cãi nào cũng đều không thèm nhường nhịn mình, mà còn dám nói "như vậy không có nghĩa là không yêu thương em", bực bội dễ sợ. Toàn chọc mình lên cơn tự hành hạ, mới nhẹ giọng đi. Bực bội ghê gớm luôn. [怒]
Chắc mình lại đang duy trì mối quan hệ sai cách, đặt nặng tình cảm quá, nên ngày càng suy nghĩ mông lung, tưởng tượng theo chiều hướng xấu. Nhưng mà:
"Yêu như thế nào để được bền lâu?
Tình yêu nào không qua những gian lao thử thách?
Vào những khoảnh khắc quyết định đời mình, tất cả cảm giác đó bỗng dưng biết mất.
Yêu như thế nào mới được hạnh phúc đây?
Tình yêu nào mãi mãi trường tồn?
Nếu có thể rũ bỏ, cả hai ta cùng tình nguyện, mà không oán hận..."
Lời dịch của một ca khúc trong phim "Tuyệt Thế Song Kiêu" của Thiên Tâm, Tae, Lâm Chí Dĩnh - mà mình xem từ hồi 13 tuổi, vẫn nhớ đến giờ. Sau 20 năm, lời ca khúc ấy, lại là điều mà mình tự hỏi bây giờ...
10:27pm mới đi về, gọi cho mình nè.
Hồi trưa dậy, gọi cho mình một lúc, từ gần 11h đến 12h15, thì đi luyện khí gì đó, để máy cho mình nhìn. Trước đó còn đòi ăn nữa. Hứ, thấy ghét. Bực lắm, mà vẫn phải đặt cơm chiên hạt sen cho người đáng ghét đó. Vừa luyện khí xong, 12:35pm là người ta ship cơm đến.
Tự nhiên tốn nước mắt với lên tăng xông vì người này quá. Chiều qua ở nhà, má với mợ Thảo lại vào chủ đề quen thuộc, mợ Thảo hỏi, mình nhận có người yêu luôn rồi, mà chưa kể cụ thể làm gì, ở đâu. Chẳng biết đến Tết có thuận lợi dẫn về không, mà dẫn về rồi có phản đối gì không. Haizzz.
Thôi thì cứ hiện tại vui trong cảm giác lên tăng xông được khi nào thì hay khi ấy vậy. [哼]
Chuyện của hôm nay, T5-10/6/2021 đó. Ghi lại, đợi gặp, trả thù vụ 18 cuộc gọi nhỡ mới được. [阴险]
#碧水成仁#*
#心#*
#I Love You#*
#Je t'aime#*
#水玲瓏#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#璀璨人生#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Jun 10, 2021#*
Người đáng ghét và Âm Dương Méo Mèo.
Pics PrtScr: 11:54-11:55am
*10:38pm*Diary
***
Kẻ đáng ghét, cực kỳ cực kỳ đáng ghét! [怒]
Sáng "sớm" hôm nay thì gây sự với mình. Viện cớ nào là hạn chế tương tác FB, bộ ảnh Hoa Sen của mình đẹp như vậy, mà đợi nguyên từ tối hôm kia - T3-8/6 đến tối hôm qua - T4-9/6, mà không có một chút động thái like nào cả. Bực bội, mình nói, dọa chặn luôn FB thì nổi nóng ngược lại với mình. Mình điên quá, tự ngược đãi tự đánh tự khóc, hét ầm lên, mới hạ giọng xuống, mà cũng chả thấy năn nỉ. Nói chuyện tới 1h38 thì lăn ra ngủ trước. 6h45 mình dậy đi làm, thấy im ru, nghĩ còn ngủ. Đến 9h hơn vẫn im, vậy nên mình mới thử gọi.
9:38am bắt đầu gọi, từ Zalo, Messenger đến điện thoại. Điên thật luôn á, suốt 1 tiếng đồng hồ, không tính Zalo, Mess thì điện thoại 18 cuộc gọi nhỡ. Ban đầu còn nghĩ là ngủ, sau lại sợ ngất xỉu hay đột quỵ gì trong phòng, vì ngày thường chuông điện thoại reo là nghe, bắt máy liền, mà sáng nay gọi miết gọi miết, cháy cả máy cũng im lìm không động tĩnh. Hoảng lên, đã soạn tin nhắn cho sư huynh người đó, chuẩn bị gởi, thì 10:59am mới gọi lại cho mình, nói ngủ quên, để chế độ im lặng, nên không biết gì.
Tin nổi không?
Mới hôm qua gây sự, nay chơi trò này à. Mình điên lên, nói muốn chia tay thì nói thẳng, chứ chơi trò kỳ cục vậy mà coi được à. Lo gần chết, hoảng cả lên, vừa nhắn cho sư huynh vừa bật khóc. Chậm 1 phút nữa là gởi tin nhắn nói sư huynh gọi điện với chạy qua tìm dùm rồi. Đúng khiến người ta lo, hoảng đến sôi máu luôn mà. [怒]
Rồi tối nay đi Đạo Tràng tiếp như tối qua, lại bật chế độ im lặng nữa đi. Mà giờ 10:22pm rồi, đi chưa về nữa.
Càng ngày càng lộ rõ rồi ha. Cuộc tranh cãi nào cũng đều không thèm nhường nhịn mình, mà còn dám nói "như vậy không có nghĩa là không yêu thương em", bực bội dễ sợ. Toàn chọc mình lên cơn tự hành hạ, mới nhẹ giọng đi. Bực bội ghê gớm luôn. [怒]
Chắc mình lại đang duy trì mối quan hệ sai cách, đặt nặng tình cảm quá, nên ngày càng suy nghĩ mông lung, tưởng tượng theo chiều hướng xấu. Nhưng mà:
"Yêu như thế nào để được bền lâu?
Tình yêu nào không qua những gian lao thử thách?
Vào những khoảnh khắc quyết định đời mình, tất cả cảm giác đó bỗng dưng biết mất.
Yêu như thế nào mới được hạnh phúc đây?
Tình yêu nào mãi mãi trường tồn?
Nếu có thể rũ bỏ, cả hai ta cùng tình nguyện, mà không oán hận..."
Lời dịch của một ca khúc trong phim "Tuyệt Thế Song Kiêu" của Thiên Tâm, Tae, Lâm Chí Dĩnh - mà mình xem từ hồi 13 tuổi, vẫn nhớ đến giờ. Sau 20 năm, lời ca khúc ấy, lại là điều mà mình tự hỏi bây giờ...
10:27pm mới đi về, gọi cho mình nè.
Hồi trưa dậy, gọi cho mình một lúc, từ gần 11h đến 12h15, thì đi luyện khí gì đó, để máy cho mình nhìn. Trước đó còn đòi ăn nữa. Hứ, thấy ghét. Bực lắm, mà vẫn phải đặt cơm chiên hạt sen cho người đáng ghét đó. Vừa luyện khí xong, 12:35pm là người ta ship cơm đến.
Tự nhiên tốn nước mắt với lên tăng xông vì người này quá. Chiều qua ở nhà, má với mợ Thảo lại vào chủ đề quen thuộc, mợ Thảo hỏi, mình nhận có người yêu luôn rồi, mà chưa kể cụ thể làm gì, ở đâu. Chẳng biết đến Tết có thuận lợi dẫn về không, mà dẫn về rồi có phản đối gì không. Haizzz.
Thôi thì cứ hiện tại vui trong cảm giác lên tăng xông được khi nào thì hay khi ấy vậy. [哼]
Chuyện của hôm nay, T5-10/6/2021 đó. Ghi lại, đợi gặp, trả thù vụ 18 cuộc gọi nhỡ mới được. [阴险]
#碧水成仁#*
#心#*
#I Love You#*
#Je t'aime#*
#水玲瓏#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#璀璨人生#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Jun 10, 2021#*
Người đáng ghét và Âm Dương Méo Mèo.
Pics PrtScr: 11:54-11:55am
*10:38pm*Diary
***
#水仁間#*
Kẻ đáng ghét, cực kỳ cực kỳ đáng ghét! [怒]
Sáng "sớm" hôm nay thì gây sự với mình. Viện cớ nào là hạn chế tương tác FB, bộ ảnh Hoa Sen của mình đẹp như vậy, mà đợi nguyên từ tối hôm kia - T3-8/6 đến tối hôm qua - T4-9/6, mà không có một chút động thái like nào cả. Bực bội, mình nói, dọa chặn luôn FB thì nổi nóng ngược lại với mình. Mình điên quá, tự ngược đãi tự đánh tự khóc, hét ầm lên, mới hạ giọng xuống, mà cũng chả thấy năn nỉ. Nói chuyện tới 1h38 thì lăn ra ngủ trước. 6h45 mình dậy đi làm, thấy im ru, nghĩ còn ngủ. Đến 9h hơn vẫn im, vậy nên mình mới thử gọi.
9:38am bắt đầu gọi, từ Zalo, Messenger đến điện thoại. Điên thật luôn á, suốt 1 tiếng đồng hồ, không tính Zalo, Mess thì điện thoại 18 cuộc gọi nhỡ. Ban đầu còn nghĩ là ngủ, sau lại sợ ngất xỉu hay đột quỵ gì trong phòng, vì ngày thường chuông điện thoại reo là nghe, bắt máy liền, mà sáng nay gọi miết gọi miết, cháy cả máy cũng im lìm không động tĩnh. Hoảng lên, đã soạn tin nhắn cho sư huynh người đó, chuẩn bị gởi, thì 10:59am mới gọi lại cho mình, nói ngủ quên, để chế độ im lặng, nên không biết gì.
Tin nổi không?
Mới hôm qua gây sự, nay chơi trò này à. Mình điên lên, nói muốn chia tay thì nói thẳng, chứ chơi trò kỳ cục vậy mà coi được à. Lo gần chết, hoảng cả lên, vừa nhắn cho sư huynh vừa bật khóc. Chậm 1 phút nữa là gởi tin nhắn nói sư huynh gọi điện với chạy qua tìm dùm rồi. Đúng khiến người ta lo, hoảng đến sôi máu luôn mà. [怒]
Rồi tối nay đi Đạo Tràng tiếp như tối qua, lại bật chế độ im lặng nữa đi. Mà giờ 10:22pm rồi, đi chưa về nữa.
Càng ngày càng lộ rõ rồi ha. Cuộc tranh cãi nào cũng đều không thèm nhường nhịn mình, mà còn dám nói "như vậy không có nghĩa là không yêu thương em", bực bội dễ sợ. Toàn chọc mình lên cơn tự hành hạ, mới nhẹ giọng đi. Bực bội ghê gớm luôn. [怒]
Chắc mình lại đang duy trì mối quan hệ sai cách, đặt nặng tình cảm quá, nên ngày càng suy nghĩ mông lung, tưởng tượng theo chiều hướng xấu. Nhưng mà:
"Yêu như thế nào để được bền lâu?
Tình yêu nào không qua những gian lao thử thách?
Vào những khoảnh khắc quyết định đời mình, tất cả cảm giác đó bỗng dưng biết mất.
Yêu như thế nào mới được hạnh phúc đây?
Tình yêu nào mãi mãi trường tồn?
Nếu có thể rũ bỏ, cả hai ta cùng tình nguyện, mà không oán hận..."
Lời dịch của một ca khúc trong phim "Tuyệt Thế Song Kiêu" của Thiên Tâm, Tae, Lâm Chí Dĩnh - mà mình xem từ hồi 13 tuổi, vẫn nhớ đến giờ. Sau 20 năm, lời ca khúc ấy, lại là điều mà mình tự hỏi bây giờ...
10:27pm mới đi về, gọi cho mình nè.
Hồi trưa dậy, gọi cho mình một lúc, từ gần 11h đến 12h15, thì đi luyện khí gì đó, để máy cho mình nhìn. Trước đó còn đòi ăn nữa. Hứ, thấy ghét. Bực lắm, mà vẫn phải đặt cơm chiên hạt sen cho người đáng ghét đó. Vừa luyện khí xong, 12:35pm là người ta ship cơm đến.
Tự nhiên tốn nước mắt với lên tăng xông vì người này quá. Chiều qua ở nhà, má với mợ Thảo lại vào chủ đề quen thuộc, mợ Thảo hỏi, mình nhận có người yêu luôn rồi, mà chưa kể cụ thể làm gì, ở đâu. Chẳng biết đến Tết có thuận lợi dẫn về không, mà dẫn về rồi có phản đối gì không. Haizzz.
Thôi thì cứ hiện tại vui trong cảm giác lên tăng xông được khi nào thì hay khi ấy vậy. [哼]
Chuyện của hôm nay, T5-10/6/2021 đó. Ghi lại, đợi gặp, trả thù vụ 18 cuộc gọi nhỡ mới được. [阴险]
#碧水成仁#*
#心#*
#I Love You#*
#Je t'aime#*
#水玲瓏#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#璀璨人生#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Jun 10, 2021#*
Người đáng ghét và Âm Dương Méo Mèo.
Pics PrtScr: 12:47-1:20pm
*10:38pm*Diary
***
Kẻ đáng ghét, cực kỳ cực kỳ đáng ghét! [怒]
Sáng "sớm" hôm nay thì gây sự với mình. Viện cớ nào là hạn chế tương tác FB, bộ ảnh Hoa Sen của mình đẹp như vậy, mà đợi nguyên từ tối hôm kia - T3-8/6 đến tối hôm qua - T4-9/6, mà không có một chút động thái like nào cả. Bực bội, mình nói, dọa chặn luôn FB thì nổi nóng ngược lại với mình. Mình điên quá, tự ngược đãi tự đánh tự khóc, hét ầm lên, mới hạ giọng xuống, mà cũng chả thấy năn nỉ. Nói chuyện tới 1h38 thì lăn ra ngủ trước. 6h45 mình dậy đi làm, thấy im ru, nghĩ còn ngủ. Đến 9h hơn vẫn im, vậy nên mình mới thử gọi.
9:38am bắt đầu gọi, từ Zalo, Messenger đến điện thoại. Điên thật luôn á, suốt 1 tiếng đồng hồ, không tính Zalo, Mess thì điện thoại 18 cuộc gọi nhỡ. Ban đầu còn nghĩ là ngủ, sau lại sợ ngất xỉu hay đột quỵ gì trong phòng, vì ngày thường chuông điện thoại reo là nghe, bắt máy liền, mà sáng nay gọi miết gọi miết, cháy cả máy cũng im lìm không động tĩnh. Hoảng lên, đã soạn tin nhắn cho sư huynh người đó, chuẩn bị gởi, thì 10:59am mới gọi lại cho mình, nói ngủ quên, để chế độ im lặng, nên không biết gì.
Tin nổi không?
Mới hôm qua gây sự, nay chơi trò này à. Mình điên lên, nói muốn chia tay thì nói thẳng, chứ chơi trò kỳ cục vậy mà coi được à. Lo gần chết, hoảng cả lên, vừa nhắn cho sư huynh vừa bật khóc. Chậm 1 phút nữa là gởi tin nhắn nói sư huynh gọi điện với chạy qua tìm dùm rồi. Đúng khiến người ta lo, hoảng đến sôi máu luôn mà. [怒]
Rồi tối nay đi Đạo Tràng tiếp như tối qua, lại bật chế độ im lặng nữa đi. Mà giờ 10:22pm rồi, đi chưa về nữa.
Càng ngày càng lộ rõ rồi ha. Cuộc tranh cãi nào cũng đều không thèm nhường nhịn mình, mà còn dám nói "như vậy không có nghĩa là không yêu thương em", bực bội dễ sợ. Toàn chọc mình lên cơn tự hành hạ, mới nhẹ giọng đi. Bực bội ghê gớm luôn. [怒]
Chắc mình lại đang duy trì mối quan hệ sai cách, đặt nặng tình cảm quá, nên ngày càng suy nghĩ mông lung, tưởng tượng theo chiều hướng xấu. Nhưng mà:
"Yêu như thế nào để được bền lâu?
Tình yêu nào không qua những gian lao thử thách?
Vào những khoảnh khắc quyết định đời mình, tất cả cảm giác đó bỗng dưng biết mất.
Yêu như thế nào mới được hạnh phúc đây?
Tình yêu nào mãi mãi trường tồn?
Nếu có thể rũ bỏ, cả hai ta cùng tình nguyện, mà không oán hận..."
Lời dịch của một ca khúc trong phim "Tuyệt Thế Song Kiêu" của Thiên Tâm, Tae, Lâm Chí Dĩnh - mà mình xem từ hồi 13 tuổi, vẫn nhớ đến giờ. Sau 20 năm, lời ca khúc ấy, lại là điều mà mình tự hỏi bây giờ...
10:27pm mới đi về, gọi cho mình nè.
Hồi trưa dậy, gọi cho mình một lúc, từ gần 11h đến 12h15, thì đi luyện khí gì đó, để máy cho mình nhìn. Trước đó còn đòi ăn nữa. Hứ, thấy ghét. Bực lắm, mà vẫn phải đặt cơm chiên hạt sen cho người đáng ghét đó. Vừa luyện khí xong, 12:35pm là người ta ship cơm đến.
Tự nhiên tốn nước mắt với lên tăng xông vì người này quá. Chiều qua ở nhà, má với mợ Thảo lại vào chủ đề quen thuộc, mợ Thảo hỏi, mình nhận có người yêu luôn rồi, mà chưa kể cụ thể làm gì, ở đâu. Chẳng biết đến Tết có thuận lợi dẫn về không, mà dẫn về rồi có phản đối gì không. Haizzz.
Thôi thì cứ hiện tại vui trong cảm giác lên tăng xông được khi nào thì hay khi ấy vậy. [哼]
Chuyện của hôm nay, T5-10/6/2021 đó. Ghi lại, đợi gặp, trả thù vụ 18 cuộc gọi nhỡ mới được. [阴险]
#碧水成仁#*
#心#*
#I Love You#*
#Je t'aime#*
#水玲瓏#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#璀璨人生#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Jun 10, 2021#*
Người đáng ghét và Âm Dương Méo Mèo.
Pics PrtScr: 12:47-1:20pm
*10:38pm*Diary
***
✋热门推荐