các cháu nó ạ , bà đã tự tát , vả , đập , vỗ , đạp vào óc hàng ngàn lần còn cụ thể bao nhiêu thì không nhớ
cũng vẫn chưa thể “ cảm thụ - lĩnh hội - thỉnh giáo - giác ngộ “ được cái “ kiểu , thứ , dạng , loại “ trường hợp này
....
cháu nào mở cổ gáy yêu nước vậy ? được . ra đây ra đây gáy cho bà nghe mấy dòng này coi , bà già cả rồi mắt kém tay run đọc không được mà có đọc được cũng đéo hiểu phải hiểu “ tình yêu lước lồng làn “ của các cháu với quê hương các cháu là gì ?
... rõ ràng , đây là đồng bào các cháu mất công mất sức mất thời gian làm ra , giờ lại đéo ai công nhận . trong khi đứa đéo làm gì thì ngồi không cũng có sung rơi vào mồm tới tấp thiếu mỗi nước tắc cổ mà chết thôi . đấy , các cháu yêu nước thời kỳ (x).0 giờ là kiểu trend của ló phải như lày mới hợp ní hở các tráu ? không thế sao đồng bào các cháu làm ra mà , phong cách thì phải là của thằng làm ra chứ ơ các cháu bị ngu à hay các cháu định lòe bà hở ?
.... mới cả cho phép bà được hỏi lốt thêm đúng câu lày lữa thôy
- những các bọn chúng mày thiếu thốn phong cách vậy cơ à ? không sao phải đi cướp của đứa khác ? thế văn thơ thi ca nhạc họa các kiểu các thứ bao nhiêu năm lịch sử không đủ dùng làm thành phong cách các mày à hay sao phải đi chôm chỉa của đứa khác vậy ? ơ ló nại nạ nồ....z ghê lơi
....
ờ đất nước quê hương bà tuy chả là cái đéo gì trên thế giới này và trong mắt một số thể loại sinh ra chỉ để ăn peace a cake GATO , nhưng bà vẫn đã bảo là bà tự hào biết ơn yêu thương trân trọng hết mực nó lắm dù bên trong nó thật “ lòng “ .... cũng lắm giun sán sâu bọ vi khuẩn vi trùng , cũng nhiều loại chất bẩn ô uế bẩn tưởi tởm lợm abcxyz lắm , nhưng vẫn yêu thương nó - bà nghe truyền lại đấy người xưa chỗ quê hương bà họ bảo : đấy gọi là tình cảm chân thành thật lòng đáng được công khai công nhận - nghĩa là yêu thương không phải vì nó lung linh đẹp đẽ hoàn hảo mỹ miều trong trẻo không tỳ vết , yêu thương nghĩa là dù tận mắt tận tai nghe nhìn hay trải qua lúc nó tồi tệ tàn tạ xấu xa khốn khổ khốn nạn đốn mạt phản cảm đáng ghét bê tha nhăn nhúm nhàu nát nhất .... cũng vẫn yêu thương , không có gì thay đổi được hết . đấy tạm mới đủ để gọi là yêu thương , các con giời ạ .
và để nói dù có nhỏ bé và mờ nhạt như thế , nhưng chưa bao giờ phải đi “ mượn danh “ đứa khác cả .
trót đã ăn cướp , khỏi cần có tâm , cái gì đã cướp rồi thì chính là của bà mày , không có thằng đéo nào liên quan ở đây hết , nhớ
tái but : muốn học “ Đạo trộm cắp cướp giật “ “ Nguyên lý chôm chỉa “ - ghé bà nha các cháu
cũng vẫn chưa thể “ cảm thụ - lĩnh hội - thỉnh giáo - giác ngộ “ được cái “ kiểu , thứ , dạng , loại “ trường hợp này
....
cháu nào mở cổ gáy yêu nước vậy ? được . ra đây ra đây gáy cho bà nghe mấy dòng này coi , bà già cả rồi mắt kém tay run đọc không được mà có đọc được cũng đéo hiểu phải hiểu “ tình yêu lước lồng làn “ của các cháu với quê hương các cháu là gì ?
... rõ ràng , đây là đồng bào các cháu mất công mất sức mất thời gian làm ra , giờ lại đéo ai công nhận . trong khi đứa đéo làm gì thì ngồi không cũng có sung rơi vào mồm tới tấp thiếu mỗi nước tắc cổ mà chết thôi . đấy , các cháu yêu nước thời kỳ (x).0 giờ là kiểu trend của ló phải như lày mới hợp ní hở các tráu ? không thế sao đồng bào các cháu làm ra mà , phong cách thì phải là của thằng làm ra chứ ơ các cháu bị ngu à hay các cháu định lòe bà hở ?
.... mới cả cho phép bà được hỏi lốt thêm đúng câu lày lữa thôy
- những các bọn chúng mày thiếu thốn phong cách vậy cơ à ? không sao phải đi cướp của đứa khác ? thế văn thơ thi ca nhạc họa các kiểu các thứ bao nhiêu năm lịch sử không đủ dùng làm thành phong cách các mày à hay sao phải đi chôm chỉa của đứa khác vậy ? ơ ló nại nạ nồ....z ghê lơi
....
ờ đất nước quê hương bà tuy chả là cái đéo gì trên thế giới này và trong mắt một số thể loại sinh ra chỉ để ăn peace a cake GATO , nhưng bà vẫn đã bảo là bà tự hào biết ơn yêu thương trân trọng hết mực nó lắm dù bên trong nó thật “ lòng “ .... cũng lắm giun sán sâu bọ vi khuẩn vi trùng , cũng nhiều loại chất bẩn ô uế bẩn tưởi tởm lợm abcxyz lắm , nhưng vẫn yêu thương nó - bà nghe truyền lại đấy người xưa chỗ quê hương bà họ bảo : đấy gọi là tình cảm chân thành thật lòng đáng được công khai công nhận - nghĩa là yêu thương không phải vì nó lung linh đẹp đẽ hoàn hảo mỹ miều trong trẻo không tỳ vết , yêu thương nghĩa là dù tận mắt tận tai nghe nhìn hay trải qua lúc nó tồi tệ tàn tạ xấu xa khốn khổ khốn nạn đốn mạt phản cảm đáng ghét bê tha nhăn nhúm nhàu nát nhất .... cũng vẫn yêu thương , không có gì thay đổi được hết . đấy tạm mới đủ để gọi là yêu thương , các con giời ạ .
và để nói dù có nhỏ bé và mờ nhạt như thế , nhưng chưa bao giờ phải đi “ mượn danh “ đứa khác cả .
trót đã ăn cướp , khỏi cần có tâm , cái gì đã cướp rồi thì chính là của bà mày , không có thằng đéo nào liên quan ở đây hết , nhớ
tái but : muốn học “ Đạo trộm cắp cướp giật “ “ Nguyên lý chôm chỉa “ - ghé bà nha các cháu
#龙树菩萨[超话]#[微风]#中观缘起[超话]#
《初期大乘佛教之起源与开展》
印顺导师
现实人间的佛陀,是重视早期的经、律。理想的佛陀,是重视晚起的「本生」、「譬喻」、「因缘」,主要是偈颂。在原始结集中,祇夜geya本为一切偈颂的通称(16)。第二结集时,「本生」、「譬喻」、「因缘」而被编入『阿含经』的,都是长行(或含有偈颂)。当时的偈颂,祇夜作为「八众诵」的别名,而称其他的为优陀那uda^na、伽陀ga^tha^。除少数编入『阿含经』外,多数没有被选取,而流传在外。后起的「本生」、「譬喻」、「因缘」,依铜鍱部所传来说,多数是偈颂。如『长老偈经』、『长老尼偈经』、『譬喻经』、『佛种姓经』,都是偈颂。『本生经』的核心,也是偈颂(巴利文),以锡兰文的长行来解说。「本生」、「譬喻」、「因缘」是「传说」,大抵因通俗宣教而盛行起来。展转传说,传说是容易变化的,愈传愈多。不知是谁为谁说(推尊为佛说),代表了一般佛教的群众倾向。偈颂是创作,是各部各派的文学家,取传说或赞佛法僧而创作的。文学优美的,被传诵而流传下来。大众部及分别论者所说, [P171] 「诸佛世尊皆是出世」,「佛身无漏」,都是依偈颂而说的。佛在世间而不着世间,出于『杂阿含经』;铜鍱部编入『增支部』(17)。佛身无漏,出于『中阿含经』的『世间经』;铜鍱部编入『增支部』(18)。又如大众部及分别论者说如来常在定,依『中阿含经』的『龙象经』,是优陀夷 Uda^yin赞佛的『龙相应颂』;铜鍱部也编入『增支部』(19)。依说一切有部系,祇夜(偈颂的通称)是不了义的,『杂阿含经』有明确的说明(20)。因为偈颂是诗歌,为音韵及字数所限,不能条理分明的作严密的说理,总是简要的,概括的;偈颂是不适宜于叙说法相的。而且,偈颂是文艺的,文艺是长于直觉,多少有点夸张,因为这才能引起人的同感。偈颂是不能依照文字表面来解说的,如『诗』说「靡有孑遗」,决不能解说为殷人都死完了。诗歌是不宜依文解义的,所以判为不了义。说一切有部对于当时的偈颂,采取了批判的立场,如『阿毗达磨大毗婆沙论』(21)说:
「此不必须通,以非素怛缆、毗奈耶、阿毗达磨所说,但是造制文颂。夫造文颂,或增或减,不必如义」。 「诸赞佛颂,言多过实,如分别论者赞说世尊心常在定。……又赞说佛恒不睡眠。……如彼赞佛,实不及言」。 「达罗达多是文颂者,言多过实,故不须通」。
《初期大乘佛教之起源与开展》
印顺导师
现实人间的佛陀,是重视早期的经、律。理想的佛陀,是重视晚起的「本生」、「譬喻」、「因缘」,主要是偈颂。在原始结集中,祇夜geya本为一切偈颂的通称(16)。第二结集时,「本生」、「譬喻」、「因缘」而被编入『阿含经』的,都是长行(或含有偈颂)。当时的偈颂,祇夜作为「八众诵」的别名,而称其他的为优陀那uda^na、伽陀ga^tha^。除少数编入『阿含经』外,多数没有被选取,而流传在外。后起的「本生」、「譬喻」、「因缘」,依铜鍱部所传来说,多数是偈颂。如『长老偈经』、『长老尼偈经』、『譬喻经』、『佛种姓经』,都是偈颂。『本生经』的核心,也是偈颂(巴利文),以锡兰文的长行来解说。「本生」、「譬喻」、「因缘」是「传说」,大抵因通俗宣教而盛行起来。展转传说,传说是容易变化的,愈传愈多。不知是谁为谁说(推尊为佛说),代表了一般佛教的群众倾向。偈颂是创作,是各部各派的文学家,取传说或赞佛法僧而创作的。文学优美的,被传诵而流传下来。大众部及分别论者所说, [P171] 「诸佛世尊皆是出世」,「佛身无漏」,都是依偈颂而说的。佛在世间而不着世间,出于『杂阿含经』;铜鍱部编入『增支部』(17)。佛身无漏,出于『中阿含经』的『世间经』;铜鍱部编入『增支部』(18)。又如大众部及分别论者说如来常在定,依『中阿含经』的『龙象经』,是优陀夷 Uda^yin赞佛的『龙相应颂』;铜鍱部也编入『增支部』(19)。依说一切有部系,祇夜(偈颂的通称)是不了义的,『杂阿含经』有明确的说明(20)。因为偈颂是诗歌,为音韵及字数所限,不能条理分明的作严密的说理,总是简要的,概括的;偈颂是不适宜于叙说法相的。而且,偈颂是文艺的,文艺是长于直觉,多少有点夸张,因为这才能引起人的同感。偈颂是不能依照文字表面来解说的,如『诗』说「靡有孑遗」,决不能解说为殷人都死完了。诗歌是不宜依文解义的,所以判为不了义。说一切有部对于当时的偈颂,采取了批判的立场,如『阿毗达磨大毗婆沙论』(21)说:
「此不必须通,以非素怛缆、毗奈耶、阿毗达磨所说,但是造制文颂。夫造文颂,或增或减,不必如义」。 「诸赞佛颂,言多过实,如分别论者赞说世尊心常在定。……又赞说佛恒不睡眠。……如彼赞佛,实不及言」。 「达罗达多是文颂者,言多过实,故不须通」。
“ ... em phải nói , phải nói và phải nói
bằng lời riêng , nơi cuối mắt - đầu mày .... “
nhớ .. . .
Em phải nói, phải nói, và phải nói:
Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày,
Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say,
Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết,
Bằng im lặng, bằng chi anh có biết!
Cốt nhất là em chớ lạnh như đông,
Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng,
Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ.
. . ..em nhớ
Yêu tha thiết
thế vẫn còn CHƯA ĐỦ
bằng lời riêng , nơi cuối mắt - đầu mày .... “
nhớ .. . .
Em phải nói, phải nói, và phải nói:
Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày,
Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say,
Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết,
Bằng im lặng, bằng chi anh có biết!
Cốt nhất là em chớ lạnh như đông,
Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng,
Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ.
. . ..em nhớ
Yêu tha thiết
thế vẫn còn CHƯA ĐỦ
✋热门推荐