#闽南语# 昨昏我读“熊掌”作hîm tsiáng,老爸作语言警察立即上线,讲应该读hîm tsiónn啦!我想两个读音拢着矣,kan-na读册音hâm讲话音的区别尔。“损”这字嘛共款,我爸读suínn,我之前读sún。
我新加坡朋友说:“頂下沿方言差~「全部」阮阿公講 chûiⁿ-pō͘,我講 choân-pō͘,哈哈,敢是普化?可能閩南語嘛咧向一字一音个形態前進”
我新加坡朋友说:“頂下沿方言差~「全部」阮阿公講 chûiⁿ-pō͘,我講 choân-pō͘,哈哈,敢是普化?可能閩南語嘛咧向一字一音个形態前進”
#人像摄影# #灵感的诞生# 紅鳥的啟示(2021年春季)
服裝設計:Nguyễn Tân, Thúy Phượng, Ngô Sương, Phạm Kiều, Mỹ Trân
模特: Hoàng ngân, Ana Lu, Quỳnh Ngô, Ái Tiên, Minh Thư
化妝:Lâm Phong Đằng, Bích Huyền, Hồng Loan, Khiết An, Diệu Quỳnh.
攝影:Chiron Duong
點擊銜接移步CNU查看全套專題作品https://t.cn/A65i5rWl
服裝設計:Nguyễn Tân, Thúy Phượng, Ngô Sương, Phạm Kiều, Mỹ Trân
模特: Hoàng ngân, Ana Lu, Quỳnh Ngô, Ái Tiên, Minh Thư
化妝:Lâm Phong Đằng, Bích Huyền, Hồng Loan, Khiết An, Diệu Quỳnh.
攝影:Chiron Duong
點擊銜接移步CNU查看全套專題作品https://t.cn/A65i5rWl
Câu chuyện ngày hôm qua 2021/1/24
Nốt sáng nay thôi là kết thúc 2 ngày tình nguyện. 6 giờ sáng tất cả mọi người được gọi dậy để chuẩn bị đồ đạc và làm vệ sinh cá nhân. 6h30 cả đoàn lên xe đi ăn sáng. Chỗ ăn cách chỗ chúng tôi ở 3km đó là một căn nhà gỗ nhỏ của anh làm ở đoàn xã. Anh đã chuẩn bị một nồi nước hầm thịt thật to cho cả đoàn ăn mỳ tôm. Anh quý chúng tôi lắm còn hái rất nhiều rau trong vườn để mọi người ăn. 7 giờ sáng cả đoàn chào tạm biệt anh, lên xe đến trạm y tế xã. Sau khi sắp xếp lại các phòng khám, chúng tôi chia nhau ra về các phòng. Tôi được phân công ở phòng khám răng và tai mũi họng. Khoảng 9 giờ người dân đến rất đông để được khám chữa bệnh và phát thuốc miễn phí. Đa số người đến đều là các cụ già ở những bản làng xa tự đi bộ hoặc đạp xe tới.
Tôi xếp ghế để các cụ ngồi đợi khám ở bên ngoài. Phòng khám răng ở tầng 2, gió bắt đầu lớn dần, các cụ cũng nói sao mà lạnh thế. Tôi xót lắm nhưng mà người đến khám đông quá , các bác sĩ khám liên tục không nghỉ. Có một vài cụ đợi không được hỏi tôi "Bà đợi từ nãy rồi bao giờ mới được vào khám vậy?". Tôi vuốt nhẹ lưng bà bảo: " Bà đợi một chút, sắp tới lượt bà" . Nhưng người đến ngày một đông không đủ ghế cho tất cả mọi người tôi đành phải phải hỏi xem cụ nào còn khỏe thì cho cụ yếu hơn ngồi nhờ ghế. Đứng nói chuyện với mấy cụ, mấy cụ bảo: "Còn trẻ tốt thật, tôi có đứa cháu cũng đi học y cũng lớn bằng từng này", " mấy đứa đi như vậy người dân được nhờ nhiều lắm". Tôi trong lớp khẩu trang lúc nào cũng cười thật tươi. Đang nói chuyện thì anh Ninh đỡ một cụ già tới, mấy bà bảo "ông này tưởng chết từ năm ngoái cơ vậy mà giờ vẫn tới được đây, số lớn" . Tôi chạy lại đỡ ông cùng anh .Vì ông yếu quá nên tôi xin cho ông vào khám trước. Lúc đợi người khác ra ông bảo " ông buốt hết hai bên chân" anh Ninh liền ngồi bóp chân cho ông. Bác sĩ nói với ông nhưng tai ông lãng quá không nghe được nân bác sĩ viết vào trong sổ khám cho ông. Khám xong anh Ninh lại dìu ông xuống tầng một. Tôi ngỡ ngàng khi thấy ông bước từng bước nhỏ dắt xe đạp ra cổng có tình nguyện viên đỡ. Lúc đó tôi chỉ muốn hỏi" con cháu của cụ đâu?". Nhưng nhìn lại đâu chỉ có cụ ông đó mà là rất nhiều các cụ khác đều đến khám một mình ,rất ít người có con cháu đưa đến và nghe tư vấn của bác sĩ. Thật xót xa. Buổi khám bệnh miễn phí kết thúc lúc 12 giờ trưa. Tôi mỏi rã chân vì phải đứng cả buổi sáng nhưng thật sự đã rất vui.
Cả đoàn cũng nhau nhảy những bài nhảy truyền thống của câu lạc bộ rồi quay vào dọn dẹp. Cả đoàn lên xe đi về trường.
Kết thúc 2 ngày tình nguyện đầu tiên trong đời của tôi.
Nốt sáng nay thôi là kết thúc 2 ngày tình nguyện. 6 giờ sáng tất cả mọi người được gọi dậy để chuẩn bị đồ đạc và làm vệ sinh cá nhân. 6h30 cả đoàn lên xe đi ăn sáng. Chỗ ăn cách chỗ chúng tôi ở 3km đó là một căn nhà gỗ nhỏ của anh làm ở đoàn xã. Anh đã chuẩn bị một nồi nước hầm thịt thật to cho cả đoàn ăn mỳ tôm. Anh quý chúng tôi lắm còn hái rất nhiều rau trong vườn để mọi người ăn. 7 giờ sáng cả đoàn chào tạm biệt anh, lên xe đến trạm y tế xã. Sau khi sắp xếp lại các phòng khám, chúng tôi chia nhau ra về các phòng. Tôi được phân công ở phòng khám răng và tai mũi họng. Khoảng 9 giờ người dân đến rất đông để được khám chữa bệnh và phát thuốc miễn phí. Đa số người đến đều là các cụ già ở những bản làng xa tự đi bộ hoặc đạp xe tới.
Tôi xếp ghế để các cụ ngồi đợi khám ở bên ngoài. Phòng khám răng ở tầng 2, gió bắt đầu lớn dần, các cụ cũng nói sao mà lạnh thế. Tôi xót lắm nhưng mà người đến khám đông quá , các bác sĩ khám liên tục không nghỉ. Có một vài cụ đợi không được hỏi tôi "Bà đợi từ nãy rồi bao giờ mới được vào khám vậy?". Tôi vuốt nhẹ lưng bà bảo: " Bà đợi một chút, sắp tới lượt bà" . Nhưng người đến ngày một đông không đủ ghế cho tất cả mọi người tôi đành phải phải hỏi xem cụ nào còn khỏe thì cho cụ yếu hơn ngồi nhờ ghế. Đứng nói chuyện với mấy cụ, mấy cụ bảo: "Còn trẻ tốt thật, tôi có đứa cháu cũng đi học y cũng lớn bằng từng này", " mấy đứa đi như vậy người dân được nhờ nhiều lắm". Tôi trong lớp khẩu trang lúc nào cũng cười thật tươi. Đang nói chuyện thì anh Ninh đỡ một cụ già tới, mấy bà bảo "ông này tưởng chết từ năm ngoái cơ vậy mà giờ vẫn tới được đây, số lớn" . Tôi chạy lại đỡ ông cùng anh .Vì ông yếu quá nên tôi xin cho ông vào khám trước. Lúc đợi người khác ra ông bảo " ông buốt hết hai bên chân" anh Ninh liền ngồi bóp chân cho ông. Bác sĩ nói với ông nhưng tai ông lãng quá không nghe được nân bác sĩ viết vào trong sổ khám cho ông. Khám xong anh Ninh lại dìu ông xuống tầng một. Tôi ngỡ ngàng khi thấy ông bước từng bước nhỏ dắt xe đạp ra cổng có tình nguyện viên đỡ. Lúc đó tôi chỉ muốn hỏi" con cháu của cụ đâu?". Nhưng nhìn lại đâu chỉ có cụ ông đó mà là rất nhiều các cụ khác đều đến khám một mình ,rất ít người có con cháu đưa đến và nghe tư vấn của bác sĩ. Thật xót xa. Buổi khám bệnh miễn phí kết thúc lúc 12 giờ trưa. Tôi mỏi rã chân vì phải đứng cả buổi sáng nhưng thật sự đã rất vui.
Cả đoàn cũng nhau nhảy những bài nhảy truyền thống của câu lạc bộ rồi quay vào dọn dẹp. Cả đoàn lên xe đi về trường.
Kết thúc 2 ngày tình nguyện đầu tiên trong đời của tôi.
✋热门推荐