LỄ.
Con người là sinh vật sống cộng đồng chứ không đơn độc hoang dã, qua quá trình tiến hoá bầy, nhân loại tự thấy cần có các cách thức, các giới hạn trong giao tiếp, đối xử để mọi người được cảm thấy dễ chịu, được tôn trọng, được vui với nhau trong nhà và bên ngoài, giữa giống dân này với giống dân khác, các cách thức giới hạn đó gọi là lễ.
Lễ phải được giáo dục từ nhỏ, bắt đầu từ lễ phép, lễ nghĩa rồi tới lễ nghi, lễ bái để nó không chỉ ở hành vi bên ngoài của Thân mà trở thành nội hàm của Tâm.
Trong nhà ân cần, lễ độ với nhau thế nào, ra đường cũng như vậy, việc hướng dẫn trẻ em lễ phép với người lớn chỉ là bước khởi đầu ở trong nhà chứ không phải là mục đích, mục đích là có lễ ở trong tâm. Giáo dục lễ từ nhỏ còn giúp chúng sinh giữ được khẩu nghiệp thanh tịnh. Thân nghiệp không tà dâm.
Để trẻ em học được điều này thì chính người lớn trong nhà phải làm gương trước, đứa trẻ lớn lên thấy ông bà cha mẹ lịch sự với nhau, với hàng xóm… thì sẽ tự cảm nhận sự dễ chịu và noi theo.
Có một số mẫu ngôn ngữ cần hướng dẫn cho trẻ để chào lúc gặp mặt, chào lúc chia tay, cảm ơn, xin lỗi, mời cơm, chúc ngủ ngon, nói có đại từ, chúc lành, hỏi thăm, chia buồn… cũng như có một số động tác cần dạy trẻ như: đứng thẳng không vặn vẹo, nhìn vào mắt người đối diện, nói chậm rãi rõ ý của mình, kiên nhẫn nghe người khác nói hết câu, không nói leo, không la hét, ăn uống không phát ra tiếng động, không ợ to, không làm làm vung vãi thức ăn, không đút tay túi quần, không rung đùi, không vê áo, khi tiếp xúc không vung vảy tay chân động chạm vào người khác.
Một người được giáo dục tốt, hiểu sự lễ sẽ không vô lễ với những người bất lịch sự, không vô lễ với người giúp việc trong nhà mình, không vô lễ với người nghèo khó, không vô lễ với chó mèo… bởi lễ đã trưởng thành trong tâm. Với sự trưởng thành này, họ hiểu được sự lễ với Trời chứ không như những kẻ vô lễ đem tài vật hối lộ thánh thần cầu xin này nọ.
Gia đình tôi có bộ quy tắc mấy trăm trang về lễ phép, tôi đã trích đoạn giới thiệu 50 phép giao tiếp ăn cùng với bức tranh lụa "Bữa cơm ngày mùa thắng lợi" của danh hoạ Nguyễn Phan Chánh, rất nhiều báo đăng lại nhưng không ghi nguồn bài và nguồn tranh, thậm chí sửa đổi thành "Luật ăn cơm", đó cũng là bởi không hiểu sự lễ.
_____
Sơn mài của hoạ sỹ Đỗ Thị Kim Đoan.
Con người là sinh vật sống cộng đồng chứ không đơn độc hoang dã, qua quá trình tiến hoá bầy, nhân loại tự thấy cần có các cách thức, các giới hạn trong giao tiếp, đối xử để mọi người được cảm thấy dễ chịu, được tôn trọng, được vui với nhau trong nhà và bên ngoài, giữa giống dân này với giống dân khác, các cách thức giới hạn đó gọi là lễ.
Lễ phải được giáo dục từ nhỏ, bắt đầu từ lễ phép, lễ nghĩa rồi tới lễ nghi, lễ bái để nó không chỉ ở hành vi bên ngoài của Thân mà trở thành nội hàm của Tâm.
Trong nhà ân cần, lễ độ với nhau thế nào, ra đường cũng như vậy, việc hướng dẫn trẻ em lễ phép với người lớn chỉ là bước khởi đầu ở trong nhà chứ không phải là mục đích, mục đích là có lễ ở trong tâm. Giáo dục lễ từ nhỏ còn giúp chúng sinh giữ được khẩu nghiệp thanh tịnh. Thân nghiệp không tà dâm.
Để trẻ em học được điều này thì chính người lớn trong nhà phải làm gương trước, đứa trẻ lớn lên thấy ông bà cha mẹ lịch sự với nhau, với hàng xóm… thì sẽ tự cảm nhận sự dễ chịu và noi theo.
Có một số mẫu ngôn ngữ cần hướng dẫn cho trẻ để chào lúc gặp mặt, chào lúc chia tay, cảm ơn, xin lỗi, mời cơm, chúc ngủ ngon, nói có đại từ, chúc lành, hỏi thăm, chia buồn… cũng như có một số động tác cần dạy trẻ như: đứng thẳng không vặn vẹo, nhìn vào mắt người đối diện, nói chậm rãi rõ ý của mình, kiên nhẫn nghe người khác nói hết câu, không nói leo, không la hét, ăn uống không phát ra tiếng động, không ợ to, không làm làm vung vãi thức ăn, không đút tay túi quần, không rung đùi, không vê áo, khi tiếp xúc không vung vảy tay chân động chạm vào người khác.
Một người được giáo dục tốt, hiểu sự lễ sẽ không vô lễ với những người bất lịch sự, không vô lễ với người giúp việc trong nhà mình, không vô lễ với người nghèo khó, không vô lễ với chó mèo… bởi lễ đã trưởng thành trong tâm. Với sự trưởng thành này, họ hiểu được sự lễ với Trời chứ không như những kẻ vô lễ đem tài vật hối lộ thánh thần cầu xin này nọ.
Gia đình tôi có bộ quy tắc mấy trăm trang về lễ phép, tôi đã trích đoạn giới thiệu 50 phép giao tiếp ăn cùng với bức tranh lụa "Bữa cơm ngày mùa thắng lợi" của danh hoạ Nguyễn Phan Chánh, rất nhiều báo đăng lại nhưng không ghi nguồn bài và nguồn tranh, thậm chí sửa đổi thành "Luật ăn cơm", đó cũng là bởi không hiểu sự lễ.
_____
Sơn mài của hoạ sỹ Đỗ Thị Kim Đoan.
#DECO空间#D 画廊位于一块 4x25 米长的热门联排别墅地块上,最初的设计任务书要求其具备餐厅-住宅-画廊的复合功能。但后来,功能被限定为画廊和一个供朋友使用的小型休息室,同时还要求将来能够在不对建筑框架造成太大影响的情况下进行功能转换。在此基础上,设计团队决定将楼梯与房屋中间的天窗相邻,以便日后重新改建时,仍能确保建筑空间的通风和自然采光。(设计:P.I Architects 摄影:Paul Phan)
音乐剧看了这么几部,发现万恶的西方资本主义艺术家特别喜欢把人民群众喜闻乐见的人物写死,或者把稳稳的幸福结局从他们手中夺走,让我非常愤怒,决定进行改编。具体思路有两个:
1.《悲惨世界》有名的大帅哥安灼拉(Enjolras),死于barricade at dawn,随便来个OOC角色(比如我本人),大唱特唱招魂曲《Rebecca》,而我本人叫Monica,若说有奇缘~偏生今有遇到他~招魂后复活安灼拉,并将他藏入...巴黎下水道!时隔多年,安灼拉化身Phantom of the Opera重现巴黎,大展风采,之后加入POTO的剧情直到《月黑风高夜,你我诉衷情》(《beneath a moonless sky》),然后出现一个OOC角色(还是我),把居然想跑的phan老师摁在事发现场,到这里就已经HE了,之后他们小两口如果想去阿美莉卡上演Hamilton的剧情,我也不反对,但是Hamilton我没看完,不知道发生了啥。
2.《巴黎圣母院》的副主教Frollo,从巴黎圣母院钟楼上纵身一跃,化身为飞行员,降落在一片沙漠,遇到了小王子。
与1相比2也太单薄了,但没关系,frollo和飞行员在剧里都是挑大梁的角色,独唱歌曲非常多且非常好听。
今天也谴责万恶的资本主义不考虑人民群众死活,请祖国放心!
#伦理道德确实对我不太管用##monic8a的影音室#
1.《悲惨世界》有名的大帅哥安灼拉(Enjolras),死于barricade at dawn,随便来个OOC角色(比如我本人),大唱特唱招魂曲《Rebecca》,而我本人叫Monica,若说有奇缘~偏生今有遇到他~招魂后复活安灼拉,并将他藏入...巴黎下水道!时隔多年,安灼拉化身Phantom of the Opera重现巴黎,大展风采,之后加入POTO的剧情直到《月黑风高夜,你我诉衷情》(《beneath a moonless sky》),然后出现一个OOC角色(还是我),把居然想跑的phan老师摁在事发现场,到这里就已经HE了,之后他们小两口如果想去阿美莉卡上演Hamilton的剧情,我也不反对,但是Hamilton我没看完,不知道发生了啥。
2.《巴黎圣母院》的副主教Frollo,从巴黎圣母院钟楼上纵身一跃,化身为飞行员,降落在一片沙漠,遇到了小王子。
与1相比2也太单薄了,但没关系,frollo和飞行员在剧里都是挑大梁的角色,独唱歌曲非常多且非常好听。
今天也谴责万恶的资本主义不考虑人民群众死活,请祖国放心!
#伦理道德确实对我不太管用##monic8a的影音室#
✋热门推荐