LỄ.
Con người là sinh vật sống cộng đồng chứ không đơn độc hoang dã, qua quá trình tiến hoá bầy, nhân loại tự thấy cần có các cách thức, các giới hạn trong giao tiếp, đối xử để mọi người được cảm thấy dễ chịu, được tôn trọng, được vui với nhau trong nhà và bên ngoài, giữa giống dân này với giống dân khác, các cách thức giới hạn đó gọi là lễ.
Lễ phải được giáo dục từ nhỏ, bắt đầu từ lễ phép, lễ nghĩa rồi tới lễ nghi, lễ bái để nó không chỉ ở hành vi bên ngoài của Thân mà trở thành nội hàm của Tâm.
Trong nhà ân cần, lễ độ với nhau thế nào, ra đường cũng như vậy, việc hướng dẫn trẻ em lễ phép với người lớn chỉ là bước khởi đầu ở trong nhà chứ không phải là mục đích, mục đích là có lễ ở trong tâm. Giáo dục lễ từ nhỏ còn giúp chúng sinh giữ được khẩu nghiệp thanh tịnh. Thân nghiệp không tà dâm.
Để trẻ em học được điều này thì chính người lớn trong nhà phải làm gương trước, đứa trẻ lớn lên thấy ông bà cha mẹ lịch sự với nhau, với hàng xóm… thì sẽ tự cảm nhận sự dễ chịu và noi theo.
Có một số mẫu ngôn ngữ cần hướng dẫn cho trẻ để chào lúc gặp mặt, chào lúc chia tay, cảm ơn, xin lỗi, mời cơm, chúc ngủ ngon, nói có đại từ, chúc lành, hỏi thăm, chia buồn… cũng như có một số động tác cần dạy trẻ như: đứng thẳng không vặn vẹo, nhìn vào mắt người đối diện, nói chậm rãi rõ ý của mình, kiên nhẫn nghe người khác nói hết câu, không nói leo, không la hét, ăn uống không phát ra tiếng động, không ợ to, không làm làm vung vãi thức ăn, không đút tay túi quần, không rung đùi, không vê áo, khi tiếp xúc không vung vảy tay chân động chạm vào người khác.
Một người được giáo dục tốt, hiểu sự lễ sẽ không vô lễ với những người bất lịch sự, không vô lễ với người giúp việc trong nhà mình, không vô lễ với người nghèo khó, không vô lễ với chó mèo… bởi lễ đã trưởng thành trong tâm. Với sự trưởng thành này, họ hiểu được sự lễ với Trời chứ không như những kẻ vô lễ đem tài vật hối lộ thánh thần cầu xin này nọ.
Gia đình tôi có bộ quy tắc mấy trăm trang về lễ phép, tôi đã trích đoạn giới thiệu 50 phép giao tiếp ăn cùng với bức tranh lụa "Bữa cơm ngày mùa thắng lợi" của danh hoạ Nguyễn Phan Chánh, rất nhiều báo đăng lại nhưng không ghi nguồn bài và nguồn tranh, thậm chí sửa đổi thành "Luật ăn cơm", đó cũng là bởi không hiểu sự lễ.
_____
Sơn mài của hoạ sỹ Đỗ Thị Kim Đoan.
Con người là sinh vật sống cộng đồng chứ không đơn độc hoang dã, qua quá trình tiến hoá bầy, nhân loại tự thấy cần có các cách thức, các giới hạn trong giao tiếp, đối xử để mọi người được cảm thấy dễ chịu, được tôn trọng, được vui với nhau trong nhà và bên ngoài, giữa giống dân này với giống dân khác, các cách thức giới hạn đó gọi là lễ.
Lễ phải được giáo dục từ nhỏ, bắt đầu từ lễ phép, lễ nghĩa rồi tới lễ nghi, lễ bái để nó không chỉ ở hành vi bên ngoài của Thân mà trở thành nội hàm của Tâm.
Trong nhà ân cần, lễ độ với nhau thế nào, ra đường cũng như vậy, việc hướng dẫn trẻ em lễ phép với người lớn chỉ là bước khởi đầu ở trong nhà chứ không phải là mục đích, mục đích là có lễ ở trong tâm. Giáo dục lễ từ nhỏ còn giúp chúng sinh giữ được khẩu nghiệp thanh tịnh. Thân nghiệp không tà dâm.
Để trẻ em học được điều này thì chính người lớn trong nhà phải làm gương trước, đứa trẻ lớn lên thấy ông bà cha mẹ lịch sự với nhau, với hàng xóm… thì sẽ tự cảm nhận sự dễ chịu và noi theo.
Có một số mẫu ngôn ngữ cần hướng dẫn cho trẻ để chào lúc gặp mặt, chào lúc chia tay, cảm ơn, xin lỗi, mời cơm, chúc ngủ ngon, nói có đại từ, chúc lành, hỏi thăm, chia buồn… cũng như có một số động tác cần dạy trẻ như: đứng thẳng không vặn vẹo, nhìn vào mắt người đối diện, nói chậm rãi rõ ý của mình, kiên nhẫn nghe người khác nói hết câu, không nói leo, không la hét, ăn uống không phát ra tiếng động, không ợ to, không làm làm vung vãi thức ăn, không đút tay túi quần, không rung đùi, không vê áo, khi tiếp xúc không vung vảy tay chân động chạm vào người khác.
Một người được giáo dục tốt, hiểu sự lễ sẽ không vô lễ với những người bất lịch sự, không vô lễ với người giúp việc trong nhà mình, không vô lễ với người nghèo khó, không vô lễ với chó mèo… bởi lễ đã trưởng thành trong tâm. Với sự trưởng thành này, họ hiểu được sự lễ với Trời chứ không như những kẻ vô lễ đem tài vật hối lộ thánh thần cầu xin này nọ.
Gia đình tôi có bộ quy tắc mấy trăm trang về lễ phép, tôi đã trích đoạn giới thiệu 50 phép giao tiếp ăn cùng với bức tranh lụa "Bữa cơm ngày mùa thắng lợi" của danh hoạ Nguyễn Phan Chánh, rất nhiều báo đăng lại nhưng không ghi nguồn bài và nguồn tranh, thậm chí sửa đổi thành "Luật ăn cơm", đó cũng là bởi không hiểu sự lễ.
_____
Sơn mài của hoạ sỹ Đỗ Thị Kim Đoan.
深夜日记
日渐如得自己是个幸福的小孩
P1海底捞打印的二存证件照
P2哑光红➕美甲
P3又是捞捞捞(每次捞完 在短时间内就不想捞了
P4加了亮亮的
P5慧子宝和shen'xin小宝宝寄的杭州特产(感动得晕晕,shen'xin还说这次因为保质期的原因,她觉得不够好,下次要带更好的[泪]
P6王子妍奶奶为我们三亲自做的春卷,超级好吃,好多好多肉肉[泪][泪]我们凌晨五六点睡觉 下午四五点起来 一直等我们起床 给我们做饭吃
P7因为牙疼一直没敢吃️,但是今天忍不住!!!最后慢慢吃了一个蛋挞 半片吐司(因为这个黑钻吐司是我和诗诗的疫情闭家回忆……
P8弟弟♂️放学回家给我带的礼物,好可爱的杯子呀!!!!喝水动力加加加
P8绿豆糕特写[太开心]
为了号称全球最美万豪的这家jw特地包了富国岛的饺子:酒店真的很漂亮维护得也很好,所有工作人员遇见都会热情说xin chao
给我们分了鱼类学的villa,客厅挂满了鱼类的绘画,泳池底也拼贴了两条小鱼的图案,好喜欢!
忍不住想再多住一天,结果前台说周末有一个印度婚礼要包场[哆啦A梦害怕]旅行体验卡+1: 生平第一次路遇印度富人阶层的婚礼
今天check out的时候各处正在做婚礼的准备,他们自带了一个印度厨师团队,摆了大锅炉正在海边熬咖喱,然后迎宾等各个位置在搭建装饰,如p10-12所示:集中国日本和印度风之大成,唯独有种不顾酒店本身风格的美哈哈哈哈哈
大概这就是super rich guy的任性吧
给我们分了鱼类学的villa,客厅挂满了鱼类的绘画,泳池底也拼贴了两条小鱼的图案,好喜欢!
忍不住想再多住一天,结果前台说周末有一个印度婚礼要包场[哆啦A梦害怕]旅行体验卡+1: 生平第一次路遇印度富人阶层的婚礼
今天check out的时候各处正在做婚礼的准备,他们自带了一个印度厨师团队,摆了大锅炉正在海边熬咖喱,然后迎宾等各个位置在搭建装饰,如p10-12所示:集中国日本和印度风之大成,唯独有种不顾酒店本身风格的美哈哈哈哈哈
大概这就是super rich guy的任性吧
✋热门推荐