Có lẽ trong mắt mọi người mình chỉ là một đứa vô dụng thôi.
Học hành thì kém cỏi, điểm thì thấp lè tè. Mình đã cố gắng rồi chứ, nhưng điểm vẫn chỉ đến thế, thậm chí còn bị kiểm tra lại.
Tính tình còn kém hơn, toàn là sự tiêu cực, nói năng chẳng rõ ràng, chẳng có tý thuyết phục nào. Diễn cho tròn vai cũng chẳng xong. Mình như bị vô cảm ấy, khen người ta một cái cũng chẳng xong
Ngoại hình chẳng có gì nổi bật, mặt lúc nào cũng nhìn cũng như xị ra.
Vì vậy nên mình chẳng nhận được sự tôn trọng gì...
Mình nhạy cảm quá hả, không, mình chỉ tiêu cực thôi, nói rồi mà, tính mình cực kỳ kém.
Chắc mình nên tìm một ai đó tốt tính, rồi cố gắng bắt chước. Đấy là giải pháp duy nhất.
Đầu mình lộn xộn quá.
Có phải mình chưa từng nghĩ đến việc ngủ mãi mãi đâu, chắc địa ngục , thiên đường, cõi vĩnh hằng nào đó cũng chẳng thiếu chỗ cho mình, để đi được tới đó cũng chẳng phải việc khó khăn gì. Một cái bước chân từ tầng cao của một tòa nhà, một số loại thuốc độc, một chiếc dây,... thật ra chưa bao giờ thiếu cách.
Nhưng mình đi rồi thì người thân mình phải làm sao đây, nhà chỉ có một mình mình thôi, đã tốn bao nhiêu chi phí nuôi mình, họ đáng nhận lại thứ đó sao? Chừng nào còn chưa trả đủ, mình vẫn phải tiếp tục sống. Tới khi trả đủ rồi, không còn lưu luyến
Học hành thì kém cỏi, điểm thì thấp lè tè. Mình đã cố gắng rồi chứ, nhưng điểm vẫn chỉ đến thế, thậm chí còn bị kiểm tra lại.
Tính tình còn kém hơn, toàn là sự tiêu cực, nói năng chẳng rõ ràng, chẳng có tý thuyết phục nào. Diễn cho tròn vai cũng chẳng xong. Mình như bị vô cảm ấy, khen người ta một cái cũng chẳng xong
Ngoại hình chẳng có gì nổi bật, mặt lúc nào cũng nhìn cũng như xị ra.
Vì vậy nên mình chẳng nhận được sự tôn trọng gì...
Mình nhạy cảm quá hả, không, mình chỉ tiêu cực thôi, nói rồi mà, tính mình cực kỳ kém.
Chắc mình nên tìm một ai đó tốt tính, rồi cố gắng bắt chước. Đấy là giải pháp duy nhất.
Đầu mình lộn xộn quá.
Có phải mình chưa từng nghĩ đến việc ngủ mãi mãi đâu, chắc địa ngục , thiên đường, cõi vĩnh hằng nào đó cũng chẳng thiếu chỗ cho mình, để đi được tới đó cũng chẳng phải việc khó khăn gì. Một cái bước chân từ tầng cao của một tòa nhà, một số loại thuốc độc, một chiếc dây,... thật ra chưa bao giờ thiếu cách.
Nhưng mình đi rồi thì người thân mình phải làm sao đây, nhà chỉ có một mình mình thôi, đã tốn bao nhiêu chi phí nuôi mình, họ đáng nhận lại thứ đó sao? Chừng nào còn chưa trả đủ, mình vẫn phải tiếp tục sống. Tới khi trả đủ rồi, không còn lưu luyến
Giữ cho trực giác được sống động!
Bước đầu tiên để nhận biết linh hồn là phân biệt các nhóm tần số khác nhau của một thực thể sống mà kinh điển gọi là các Thể. Nếu không phân biệt và nội quán để thấy sự hoạt động nổi trội của từng tần số trong một thời điểm thì sẽ lẫn lộn, không biết làm gì cho đúng. Về nội dung này thì các giáo huấn của Krishnamurti là dễ hiểu nhất, hơn nữa, được ông trình bày bằng văn phong hiện đại.
Lúc viết những dòng này, Krishnamurti 14 tuổi có tên là Alcyone, mồ côi mẹ, được nuôi dưỡng dưới sự giám hộ của bà Annie Besant và linh mục Charles Webster Leadbeater. Krishnamurti nhỏ đã chép lại lời Chân sư khai tâm khi huấn luyện để được điểm đạo, chép lại bằng tiếng Anh mặc dầu mới học Anh ngữ được hơn năm.
Trích: “At The Feet of The Master” xuất bản lần đầu 1910.
Tác giả: Alcyone – tên khi nhỏ của Jiddu Krishnamurti.
_____
PHÂN BIỆT:
Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng mà thôi. Con người theo tôn giáo nào hay thuộc về giống dân nào là không trọng hệ. Điều thật trọng hệ là hiểu Luật Trời. Hiểu biết mới thuận theo lẽ trời, một lòng làm lành, chống chọi với sự ác, lo giúp cho muôn loài cùng tiến hóa chứ không vì tư lợi. Người mà thuận theo lẽ trời là người một nhà, dầu họ giữ đạo Bàlamôn hay đạo Phật, đạo Thiên Chúa hay đạo Hồi, hoặc là người Ấn, người Anh, người Trung Hoa hay người Nga cũng không thành vấn đề.
Ðừng nhầm lẫn các Thể Hư Hoại của con là Con. Cái Xác, cái Vía, cái Trí không phải thật là Con đâu. Nhưng mỗi Thể đó đều giả vờ xưng là Con để đạt được những điều chúng nó muốn. Con phải hiểu chúng và phải tự biết rằng chính Con là chủ của chúng.
THỂ XÁC:
* Khi có một việc nên làm, cái Xác lại viện lẽ nó cần nghỉ ngơi, cần đi chơi, cần ăn uống; người chưa hiểu biết tưởng rằng "Tôi cần mấy việc đó nên tôi phải làm mới được". Còn người hiểu biết nói: "Cái xác của tôi muốn mấy việc đó chứ không phải tôi đâu, nó phải đợi".
* Khi có dịp giúp đỡ người khác, cái Xác nghĩ: "Việc đó sẽ phiền mình lắm! Để cho người khác làm". Nhưng con người hiểu biết trả lời cái Xác: "Ngươi không nên cản Ta làm những việc tốt lành".
* Thể Xác vốn là con ngựa cho con cưỡi. Bởi thế, con phải đối đãi với nó cho tử tế và săn sóc nó kỹ lưỡng. Phải nuôi nó cho đúng phép với những thực phẩm tinh khiết và giữ gìn cho nó luôn sạch sẽ. Không có xác thân tinh khiết thì không thể nào bước vào đường Đạo.
* Phải chính là con, người luôn luôn điều khiển, kiểm soát Thể Xác chứ không phải là Thể Xác điều khiển sai khiến con.
THỂ VÍA:
Cái Vía của con có nhiều sự ước ao – lên đến hàng tá; nó muốn thấy con nổi giận, nó muốn thấy con ganh tỵ, tham lam tiền bạc, toan đoạt của cải thiên hạ và ngã lòng rủn chí... Không phải Vía cố ý hại con, mà tại Vía ưa những sự rung động dữ dội và thay đổi liên tục. Trong mấy việc đó con không muốn việc nào cả, bởi vậy con phải phân biệt ý muốn của con với ý muốn của Vía.
THỂ TRÍ:
Cái Trí của con ưa thích kiêu căng chia rẽ, không thích ngó ngàng đến kẻ khác. Dù khi con hướng sự chú ý của con ra khỏi những việc trần gian được rồi, nó còn ráng gom hết về, nó xúi giục con chú ý tới sự tiến hóa riêng của con chứ không lo nghĩ đến công việc của Chân Sư hay giúp đỡ kẻ khác. Khi con thiền, nó cố sức làm cho con nghĩ đến những chuyện lung tung mà nó muốn thay vì chuyện duy nhất mà con muốn. Con không phải là Cái Trí đó đâu, nó là một Thể của con, để cho con xử dụng, con phải canh chừng liên tục, bằng không con sẽ thất bại.
_____
Jiddu Krishnamurti sinh ngày 12/5/1895, mất 17/2/1986. Ông là một bậc thầy đặc sắc nổi tiếng nhất thời hiện đại về các vấn đề triết học, tôn giáo, đạo đức, tinh thần với các chủ đề không giới hạn: mối quan hệ giữa con người, phương cách để tạo nên sự thay đổi xã hội tích cực trên phạm vi toàn cầu, mục đích của thiền định, tình yêu, việc làm, giáo dục... Ông là tác giả của rất nhiều sách và một khối lượng đồ sộ các bài giảng và thảo luận của ông đã được xuất bản, tái bản nhiều lần bằng mọi ngôn ngữ.
Krishnamurti sinh ra trong một gia đình Bàlamôn trung lưu giữ chay nghiêm khắc tại Ấn Độ. Khi còn bé, sau khi mồ côi mẹ, Krishnamurti gặp Linh mục C.W. Leadbeater một nhà ngoại cảm huyền bí học nổi tiếng trên một bãi biển. Sau đó, Krishnamurti được nuôi dưỡng dưới sự giám hộ của bà Annie Besant và Cha Leadbeater, họ tin rằng Krishnamurti sẽ trở thành vị Thầy Thế Giới trong tương lai.
Krishnamurti được hưởng sự giáo dục ưu tú nhất mà chưa một cư dân địa cầu nào có được, kết hợp rèn luyện tâm linh, nội quán với học thuật Âu châu; kết hợp thể dục thể thao với thiền định và dinh dưỡng chay; kết hợp sự phóng khoáng kiểu Âu Mỹ với sự cô tịch truyền thống… sự giáo dục đã thành công. Khi trưởng thành, chính Krishnamurti đã bác bỏ ý tưởng mình là bậc thầy và đã giải tán hội Ngôi Sao Phương Đông năm 1929 – một tổ chức toàn cầu để hỗ trợ ý tưởng tôn vinh ông.
Krishnamurti khẳng định rằng mình không thuộc bất cứ quốc tịch, tầng lớp, tôn giáo hay trường phái triết học nào, ông đi khắp thế giới như một nhà diễn thuyết độc lập tới tận lúc 91 tuổi. Ở tuổi 90, Krishnamurti đã diễn thuyết tại Liên Hợp Quốc về “Hòa bình và nhận thức”. Ông được trao tặng Huân chương Hòa Bình của Liên Hợp Quốc năm 1984. Buổi diễn thuyết trước công chúng cuối cùng của ông diễn ra tại Madras, Ấn Độ, tháng 01/1986, một tháng trước khi ông qua đời tại nhà riêng ở California, Hoa Kỳ.
Giáo huấn của ông vượt khỏi tất cả các biên giới do con người tạo ra trong niềm tin tôn giáo, cảm tình quốc gia, hệ phái... chúng cho một ý nghĩa và phương hướng mới để tìm hiểu về sự thiêng liêng. Những giáo huấn của ông có tính tổng thể và phi thời gian.
Khi linh mục Leadbeater nhìn thấy Krishnamurti lần đầu, tiều tụy sau khi mồ côi mẹ trên bãi biển Adyar đông người, ông nhìn hào quang và không do dự nói ngay: “Đây là một linh hồn tiến hoá cao, không bị ô nhiễm bởi sự ích kỷ và đă có nhiều kiếp liên hệ với Chân sư.”
Nguồn FB Cô Liên Hương
Bước đầu tiên để nhận biết linh hồn là phân biệt các nhóm tần số khác nhau của một thực thể sống mà kinh điển gọi là các Thể. Nếu không phân biệt và nội quán để thấy sự hoạt động nổi trội của từng tần số trong một thời điểm thì sẽ lẫn lộn, không biết làm gì cho đúng. Về nội dung này thì các giáo huấn của Krishnamurti là dễ hiểu nhất, hơn nữa, được ông trình bày bằng văn phong hiện đại.
Lúc viết những dòng này, Krishnamurti 14 tuổi có tên là Alcyone, mồ côi mẹ, được nuôi dưỡng dưới sự giám hộ của bà Annie Besant và linh mục Charles Webster Leadbeater. Krishnamurti nhỏ đã chép lại lời Chân sư khai tâm khi huấn luyện để được điểm đạo, chép lại bằng tiếng Anh mặc dầu mới học Anh ngữ được hơn năm.
Trích: “At The Feet of The Master” xuất bản lần đầu 1910.
Tác giả: Alcyone – tên khi nhỏ của Jiddu Krishnamurti.
_____
PHÂN BIỆT:
Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng mà thôi. Con người theo tôn giáo nào hay thuộc về giống dân nào là không trọng hệ. Điều thật trọng hệ là hiểu Luật Trời. Hiểu biết mới thuận theo lẽ trời, một lòng làm lành, chống chọi với sự ác, lo giúp cho muôn loài cùng tiến hóa chứ không vì tư lợi. Người mà thuận theo lẽ trời là người một nhà, dầu họ giữ đạo Bàlamôn hay đạo Phật, đạo Thiên Chúa hay đạo Hồi, hoặc là người Ấn, người Anh, người Trung Hoa hay người Nga cũng không thành vấn đề.
Ðừng nhầm lẫn các Thể Hư Hoại của con là Con. Cái Xác, cái Vía, cái Trí không phải thật là Con đâu. Nhưng mỗi Thể đó đều giả vờ xưng là Con để đạt được những điều chúng nó muốn. Con phải hiểu chúng và phải tự biết rằng chính Con là chủ của chúng.
THỂ XÁC:
* Khi có một việc nên làm, cái Xác lại viện lẽ nó cần nghỉ ngơi, cần đi chơi, cần ăn uống; người chưa hiểu biết tưởng rằng "Tôi cần mấy việc đó nên tôi phải làm mới được". Còn người hiểu biết nói: "Cái xác của tôi muốn mấy việc đó chứ không phải tôi đâu, nó phải đợi".
* Khi có dịp giúp đỡ người khác, cái Xác nghĩ: "Việc đó sẽ phiền mình lắm! Để cho người khác làm". Nhưng con người hiểu biết trả lời cái Xác: "Ngươi không nên cản Ta làm những việc tốt lành".
* Thể Xác vốn là con ngựa cho con cưỡi. Bởi thế, con phải đối đãi với nó cho tử tế và săn sóc nó kỹ lưỡng. Phải nuôi nó cho đúng phép với những thực phẩm tinh khiết và giữ gìn cho nó luôn sạch sẽ. Không có xác thân tinh khiết thì không thể nào bước vào đường Đạo.
* Phải chính là con, người luôn luôn điều khiển, kiểm soát Thể Xác chứ không phải là Thể Xác điều khiển sai khiến con.
THỂ VÍA:
Cái Vía của con có nhiều sự ước ao – lên đến hàng tá; nó muốn thấy con nổi giận, nó muốn thấy con ganh tỵ, tham lam tiền bạc, toan đoạt của cải thiên hạ và ngã lòng rủn chí... Không phải Vía cố ý hại con, mà tại Vía ưa những sự rung động dữ dội và thay đổi liên tục. Trong mấy việc đó con không muốn việc nào cả, bởi vậy con phải phân biệt ý muốn của con với ý muốn của Vía.
THỂ TRÍ:
Cái Trí của con ưa thích kiêu căng chia rẽ, không thích ngó ngàng đến kẻ khác. Dù khi con hướng sự chú ý của con ra khỏi những việc trần gian được rồi, nó còn ráng gom hết về, nó xúi giục con chú ý tới sự tiến hóa riêng của con chứ không lo nghĩ đến công việc của Chân Sư hay giúp đỡ kẻ khác. Khi con thiền, nó cố sức làm cho con nghĩ đến những chuyện lung tung mà nó muốn thay vì chuyện duy nhất mà con muốn. Con không phải là Cái Trí đó đâu, nó là một Thể của con, để cho con xử dụng, con phải canh chừng liên tục, bằng không con sẽ thất bại.
_____
Jiddu Krishnamurti sinh ngày 12/5/1895, mất 17/2/1986. Ông là một bậc thầy đặc sắc nổi tiếng nhất thời hiện đại về các vấn đề triết học, tôn giáo, đạo đức, tinh thần với các chủ đề không giới hạn: mối quan hệ giữa con người, phương cách để tạo nên sự thay đổi xã hội tích cực trên phạm vi toàn cầu, mục đích của thiền định, tình yêu, việc làm, giáo dục... Ông là tác giả của rất nhiều sách và một khối lượng đồ sộ các bài giảng và thảo luận của ông đã được xuất bản, tái bản nhiều lần bằng mọi ngôn ngữ.
Krishnamurti sinh ra trong một gia đình Bàlamôn trung lưu giữ chay nghiêm khắc tại Ấn Độ. Khi còn bé, sau khi mồ côi mẹ, Krishnamurti gặp Linh mục C.W. Leadbeater một nhà ngoại cảm huyền bí học nổi tiếng trên một bãi biển. Sau đó, Krishnamurti được nuôi dưỡng dưới sự giám hộ của bà Annie Besant và Cha Leadbeater, họ tin rằng Krishnamurti sẽ trở thành vị Thầy Thế Giới trong tương lai.
Krishnamurti được hưởng sự giáo dục ưu tú nhất mà chưa một cư dân địa cầu nào có được, kết hợp rèn luyện tâm linh, nội quán với học thuật Âu châu; kết hợp thể dục thể thao với thiền định và dinh dưỡng chay; kết hợp sự phóng khoáng kiểu Âu Mỹ với sự cô tịch truyền thống… sự giáo dục đã thành công. Khi trưởng thành, chính Krishnamurti đã bác bỏ ý tưởng mình là bậc thầy và đã giải tán hội Ngôi Sao Phương Đông năm 1929 – một tổ chức toàn cầu để hỗ trợ ý tưởng tôn vinh ông.
Krishnamurti khẳng định rằng mình không thuộc bất cứ quốc tịch, tầng lớp, tôn giáo hay trường phái triết học nào, ông đi khắp thế giới như một nhà diễn thuyết độc lập tới tận lúc 91 tuổi. Ở tuổi 90, Krishnamurti đã diễn thuyết tại Liên Hợp Quốc về “Hòa bình và nhận thức”. Ông được trao tặng Huân chương Hòa Bình của Liên Hợp Quốc năm 1984. Buổi diễn thuyết trước công chúng cuối cùng của ông diễn ra tại Madras, Ấn Độ, tháng 01/1986, một tháng trước khi ông qua đời tại nhà riêng ở California, Hoa Kỳ.
Giáo huấn của ông vượt khỏi tất cả các biên giới do con người tạo ra trong niềm tin tôn giáo, cảm tình quốc gia, hệ phái... chúng cho một ý nghĩa và phương hướng mới để tìm hiểu về sự thiêng liêng. Những giáo huấn của ông có tính tổng thể và phi thời gian.
Khi linh mục Leadbeater nhìn thấy Krishnamurti lần đầu, tiều tụy sau khi mồ côi mẹ trên bãi biển Adyar đông người, ông nhìn hào quang và không do dự nói ngay: “Đây là một linh hồn tiến hoá cao, không bị ô nhiễm bởi sự ích kỷ và đă có nhiều kiếp liên hệ với Chân sư.”
Nguồn FB Cô Liên Hương
遗憾有很多样子:不敢爱的人,来不及说的话,和不够努力的曾经。
Regrets come in many forms: people you dared not to love, words you didn't say, and a past you failed to give your best.
奇异博士2:失控多重宇宙 (Doctor Strange in the Multiverse of Madness), 2022
在已经发展非常成熟的漫威电影宇宙里,《奇异博士2》严格来说已经不能算是《奇异博士》di yi集的续作了,因为在2016年的di yi集之后,这个角色陆续出现在2017年的《雷Shén索尔3:诸Shén的黄昏》、2018年的《复仇者联盟:wu xian之战》、2019年的《复仇者联盟:终局之战》以及2021年的《蜘蛛人:无家日》和等作品里,并且扮演了重要的角色。也因此当我们再次看到奇异博士出现在自己本传的续作里时,比起直接延续前作的剧情,感觉他更像被被赋予了开启四阶段,承先启后的重责大任。
例如这次的《奇异博士2》里在故事上其实主要是延续了漫威影集《汪达与幻视》的剧情,融入了于《蜘蛛人:新宇宙》、影集《洛基》以及《蜘蛛人:无家日》和动画影集《假如What If…》等作品里出现过的『多重宇宙』的概念,zui hou再带出新角色『美国Miss America』以及替其他第四阶段作品埋下伏笔。
不过fen si们也别太过紧张,漫威并没有因此忽略了奇异博士,也就是Stephen Strange这个角色的个人发展。在这次续集里,奇异博士Zuì主要的挣扎来自于他在多重宇宙看到的不同的自己;在经历过了无数个『可能』、『要是』和『如果』之后,他对于自己的人生产生了什么样的想法?他又该如何面对在不同宇宙里出现或是失去过的爱人Christine?
#电影##电影[超话]#
Regrets come in many forms: people you dared not to love, words you didn't say, and a past you failed to give your best.
奇异博士2:失控多重宇宙 (Doctor Strange in the Multiverse of Madness), 2022
在已经发展非常成熟的漫威电影宇宙里,《奇异博士2》严格来说已经不能算是《奇异博士》di yi集的续作了,因为在2016年的di yi集之后,这个角色陆续出现在2017年的《雷Shén索尔3:诸Shén的黄昏》、2018年的《复仇者联盟:wu xian之战》、2019年的《复仇者联盟:终局之战》以及2021年的《蜘蛛人:无家日》和等作品里,并且扮演了重要的角色。也因此当我们再次看到奇异博士出现在自己本传的续作里时,比起直接延续前作的剧情,感觉他更像被被赋予了开启四阶段,承先启后的重责大任。
例如这次的《奇异博士2》里在故事上其实主要是延续了漫威影集《汪达与幻视》的剧情,融入了于《蜘蛛人:新宇宙》、影集《洛基》以及《蜘蛛人:无家日》和动画影集《假如What If…》等作品里出现过的『多重宇宙』的概念,zui hou再带出新角色『美国Miss America』以及替其他第四阶段作品埋下伏笔。
不过fen si们也别太过紧张,漫威并没有因此忽略了奇异博士,也就是Stephen Strange这个角色的个人发展。在这次续集里,奇异博士Zuì主要的挣扎来自于他在多重宇宙看到的不同的自己;在经历过了无数个『可能』、『要是』和『如果』之后,他对于自己的人生产生了什么样的想法?他又该如何面对在不同宇宙里出现或是失去过的爱人Christine?
#电影##电影[超话]#
✋热门推荐