CỐT TỦY CỦA TÂM LINH, CỐT TỦY CỦA TÌNH YÊU: SỰ KHIÊM NHƯỜNG TRONG TÂM.
Thứ Năm Tuần Thánh là dịp lễ trong mùa Phục Sinh, có bốn sự kiện được kỷ niệm, trong đó có việc đức Jesus rửa chân cho các tông đồ.
Để hiểu ý nghĩa, chúng ta cần biết một chút về tục rửa chân ở Do Thái cổ là công việc của nô lệ, theo luật không có giá trị gì, chủ nô khai thác, mua bán như món hàng hay như công cụ. Đức Jesus đã làm công việc của nô lệ khi ngài rửa chân cho các môn đệ, thể hiện sống động sứ điệp của Ngài, để chúng ta biết rằng chúng ta có ý nghĩa: “Thầy đến không phải để được người ta phục vụ nhưng là để phục vụ và hiến dâng…” [Mt: 20, 28].
Đức Jesus và mẹ Ngài là một mẫu mực về khiêm nhường. Thiên Chúa đã đến thật gần trong loài người, đến nỗi loài người còn có thể giết chết, dường như Ngài không là Thiên Chúa, nhưng chính điều đó mặc khải Thiên Chúa dành cho con người được thể hiện trong sự khiêm hạ nơi Jesus. “Vậy, nếu Thầy là Chúa và là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng hãy rửa chân cho nhau” [Ga: 13, 14].
Sự kiện đức Jesus rửa chân cho các tông đồ cũng là một đề tài tham thiền hữu hiệu cho Phật tử. Trong đạo Phật có điển tích đức Thế tôn vá áo cho tu sỹ mù không tự xâu kim khâu vá được nên y phấn tảo rách nát hết. Chẳng những vá mà đức Phật còn đo cắt, với sự cộng tác của A-nan-da, trong vòng một ngày, Ngài đã may xong ba y mới cho A-na-luật.
Thân giáo trọng hơn ngôn giáo.
Thứ Năm Tuần Thánh là dịp lễ trong mùa Phục Sinh, có bốn sự kiện được kỷ niệm, trong đó có việc đức Jesus rửa chân cho các tông đồ.
Để hiểu ý nghĩa, chúng ta cần biết một chút về tục rửa chân ở Do Thái cổ là công việc của nô lệ, theo luật không có giá trị gì, chủ nô khai thác, mua bán như món hàng hay như công cụ. Đức Jesus đã làm công việc của nô lệ khi ngài rửa chân cho các môn đệ, thể hiện sống động sứ điệp của Ngài, để chúng ta biết rằng chúng ta có ý nghĩa: “Thầy đến không phải để được người ta phục vụ nhưng là để phục vụ và hiến dâng…” [Mt: 20, 28].
Đức Jesus và mẹ Ngài là một mẫu mực về khiêm nhường. Thiên Chúa đã đến thật gần trong loài người, đến nỗi loài người còn có thể giết chết, dường như Ngài không là Thiên Chúa, nhưng chính điều đó mặc khải Thiên Chúa dành cho con người được thể hiện trong sự khiêm hạ nơi Jesus. “Vậy, nếu Thầy là Chúa và là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng hãy rửa chân cho nhau” [Ga: 13, 14].
Sự kiện đức Jesus rửa chân cho các tông đồ cũng là một đề tài tham thiền hữu hiệu cho Phật tử. Trong đạo Phật có điển tích đức Thế tôn vá áo cho tu sỹ mù không tự xâu kim khâu vá được nên y phấn tảo rách nát hết. Chẳng những vá mà đức Phật còn đo cắt, với sự cộng tác của A-nan-da, trong vòng một ngày, Ngài đã may xong ba y mới cho A-na-luật.
Thân giáo trọng hơn ngôn giáo.
TUẦN TỰ & TIỆM TIẾN LÀ BẮT BUỘC.
Các bạn thân mến, trả lời câu hỏi của các bạn về nền tảng của việc trau dồi các giá trị tâm linh nhằm thúc đẩy tiến hóa, tôi đã xác quyết rằng mọi sự đều phải thuận nhân quả - quy luật sắt của tạo hóa. Mọi chủ thuyết, mọi rao giảng hứa hẹn mà ngoài nhân quả đều là giả trá. Hôm nay, tôi giới thiệu với các bạn về quá trình tu dưỡng tuần tự và tiệm tiến để thấy rằng không thể vội vã đi tắt hay đốt cháy giai đoạn. Bài này có rất nhiều phần, gồm các luận giảng của năm tác giả, được xuất bản trong 90 năm [từ 1870 tới 1960]:
* Annie Besant [1847-1933]
* Giám mục Charles Webster Leadbeater [1854-1934]
* Clara Margaret Codd [1876-1971]
* George Sidney Arundale [1878-1945]
* Jiddu Krishnamurti [1895-1986]
Xin tri ân dịch giả Bạch Liên, Cao Ngân Hà, Nguyễn Hữu Kiệt đã tâm huyết chuyển ngữ luận giảng của các bậc thầy. Giáo huấn này có trong mọi tôn giáo, trong Hindu giáo, Phật giáo, Kito giáo, phái Sufi Hồi giáo, tuy hình thức biểu đạt khác nhau nhưng đặc điểm chính yếu đồng nhất.
PHẦN I: KHÔNG CÓ NHỮNG HỨA HẸN MƠ HỒ – “Các tri kiến này không thuộc về bất cứ tông phái riêng biệt nào. Chúng là những nguyên tắc cho tất cả các hành giả dựa trên luật Nhân Quả.”
Khi một cá nhân đã xác quyết và dấn thân vào thực hành cho mục đích tiến hóa thì tới một thời điểm sẽ có sự điểm đạo. Điểm đạo có nghĩa là nhận sự khai mở tâm thức khỏi giới hạn thông thường. Nói cho chính xác thì mục đích của điểm đạo là giúp cho môn đồ gia tăng khả năng phụng sự nhân loại. Để nhận điểm đạo, môn đồ cần:
– Phải trì giữ 4 giới luật để tịnh hóa nghiệp tiêu cực và tích tụ công đức.
– Phải rèn luyện cho đủ 8 phẩm chất bắt buộc.
– Phải trải qua 3 bước chuẩn bị để được Chân Sư [vị Thầy tâm linh] thâu nhận làm “đệ tử tạm”. Bước chuẩn bị đầu tiên thường kéo dài khoảng 7 năm.
– Phải thi hành tất cả 12 yêu cầu phẩm hạnh đối với “đệ tử tạm”.
Sau khi hoàn thành 3 giai đoạn của “đệ tử tạm”, dù đã được nhận làm “đệ tử chính thức”, môn đồ còn phải vượt qua 10 chướng
Sau khi hoàn thành 3 giai đoạn của “đệ tử tạm”, dù đã được nhận làm “đệ tử chính thức”, môn đồ còn phải vượt qua 10 chướng ngại bắt buộc nữa.
Cõi Trần thế [đừng hiểu là địa cầu] có nhiểu địa điểm bí mật để cử hành nghi lễ điểm đạo ở trên các đối phần của cõi Trung giới. Những Thánh địa ấy hẻo lánh và thiêng liêng. Thời gian được chọn thường là vào tuần trăng. Lúc bấy giờ tình huống thông linh thuận lợi nhất, bắt đầu hai ngày trước trăng tròn và chấm dứt hai ngày sau đó [từ 14 tới 17 âm lịch].
Bạn phải tránh mắc bẫy tuyên truyền coi điểm đạo là một “đặc ân” hay “quà tặng may mắn” hay “trang sức thêm vào”. Ở một số nơi, một số vị “thầy” tổ chức các buổi gọi là điểm đạo như một sự ban ơn. Biến tướng, còn có việc điểm đạo có thu phí, điểm đạo tập thể từ xa thanh toán bằng thẻ tín dụng. Buổi điểm đạo được tổ chức linh đình như lễ hội kèm liên hoan ẩm thực… Còn môn đồ chẳng cần giữ giới, chẳng rèn luyện phẩm chất bắt buộc, chẳng qua giai đoạn thử thách “đệ tử tạm”…
PHẦN II: CON ĐƯỜNG & CÔ ĐƠN – “Phải cam chịu một sự chống đối toàn diện và một sự cô đơn bi thảm.”
Có người coi đường đạo là con đường đau khổ vì nó đòi hỏi sự hy sinh thú vui thế gian cao độ. Môn đồ phải dũng mãnh và đầy đủ công đức mới có thể chiến đấu với các cám dỗ và phải quảng đại mới có thể khoan dung với kẻ ác tâm. Phúc báo là trong lòng lúc nào cũng an lạc vì đã làm tròn bổn phận và sống với lý tưởng.
Được điểm đạo là khó khăn, môn đồ phải cam chịu một sự chống đối toàn diện và một sự cô đơn bi thảm. Đệ tử chính thức phải vượt qua 10 trở ngại bắt buộc. Bù lại, tâm thức không còn bị gián đoạn bởi cái chết, có thể kết thân được với một vài bạn đạo trung thành, giữ liên lạc được với Chân Sư, đó là 3 điều an ủi trong hành trình rất khó khăn này.
Về nguyên tắc, để thăng tiến, môn đồ phải:
– Thực hành cống hiến gì đó cho nhân loại
– Phải diệt xong các tật xấu và trở ngại theo quy định
– Phải thấu suốt một tầm mức giáo lý mới
Con đường đạo là giai đoạn chót của tiến hóa mức nhân loại,
Con đường đạo là giai đoạn chót của tiến hóa mức nhân loại, có nghĩa rằng thành tựu con đường đạo là sang giai đoạn phi nhân loại. Sự đắc đạo được hiểu là sự tự chủ hoàn hảo của môn đệ mà thường được gọi là giải thoát.
Đường đạo gồm 2 phân đoạn:
– Giai đoạn chuẩn bị và thử thách
– Giai đoạn điểm đạo hay giai đoạn của sự thánh thiện và đau khổ.
Từ xưa, trừ vài trường hợp rất hiếm, môn đồ chỉ được điểm đạo khi đã đến tuổi trung niên, sau khi đã minh chứng bằng những hoạt động của họ ở thế gian như là thể hiện cam kết hiến dâng cuộc đời cho công việc phụng sự Thiên Cơ. Tuy nhiên, thời gian gần đây, một vài linh hồn đã được điểm đạo dầu họ còn trẻ.
[Còn tiếp]
Bức tranh của Alipiy Svetlichny.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Các bạn thân mến, trả lời câu hỏi của các bạn về nền tảng của việc trau dồi các giá trị tâm linh nhằm thúc đẩy tiến hóa, tôi đã xác quyết rằng mọi sự đều phải thuận nhân quả - quy luật sắt của tạo hóa. Mọi chủ thuyết, mọi rao giảng hứa hẹn mà ngoài nhân quả đều là giả trá. Hôm nay, tôi giới thiệu với các bạn về quá trình tu dưỡng tuần tự và tiệm tiến để thấy rằng không thể vội vã đi tắt hay đốt cháy giai đoạn. Bài này có rất nhiều phần, gồm các luận giảng của năm tác giả, được xuất bản trong 90 năm [từ 1870 tới 1960]:
* Annie Besant [1847-1933]
* Giám mục Charles Webster Leadbeater [1854-1934]
* Clara Margaret Codd [1876-1971]
* George Sidney Arundale [1878-1945]
* Jiddu Krishnamurti [1895-1986]
Xin tri ân dịch giả Bạch Liên, Cao Ngân Hà, Nguyễn Hữu Kiệt đã tâm huyết chuyển ngữ luận giảng của các bậc thầy. Giáo huấn này có trong mọi tôn giáo, trong Hindu giáo, Phật giáo, Kito giáo, phái Sufi Hồi giáo, tuy hình thức biểu đạt khác nhau nhưng đặc điểm chính yếu đồng nhất.
PHẦN I: KHÔNG CÓ NHỮNG HỨA HẸN MƠ HỒ – “Các tri kiến này không thuộc về bất cứ tông phái riêng biệt nào. Chúng là những nguyên tắc cho tất cả các hành giả dựa trên luật Nhân Quả.”
Khi một cá nhân đã xác quyết và dấn thân vào thực hành cho mục đích tiến hóa thì tới một thời điểm sẽ có sự điểm đạo. Điểm đạo có nghĩa là nhận sự khai mở tâm thức khỏi giới hạn thông thường. Nói cho chính xác thì mục đích của điểm đạo là giúp cho môn đồ gia tăng khả năng phụng sự nhân loại. Để nhận điểm đạo, môn đồ cần:
– Phải trì giữ 4 giới luật để tịnh hóa nghiệp tiêu cực và tích tụ công đức.
– Phải rèn luyện cho đủ 8 phẩm chất bắt buộc.
– Phải trải qua 3 bước chuẩn bị để được Chân Sư [vị Thầy tâm linh] thâu nhận làm “đệ tử tạm”. Bước chuẩn bị đầu tiên thường kéo dài khoảng 7 năm.
– Phải thi hành tất cả 12 yêu cầu phẩm hạnh đối với “đệ tử tạm”.
Sau khi hoàn thành 3 giai đoạn của “đệ tử tạm”, dù đã được nhận làm “đệ tử chính thức”, môn đồ còn phải vượt qua 10 chướng
Sau khi hoàn thành 3 giai đoạn của “đệ tử tạm”, dù đã được nhận làm “đệ tử chính thức”, môn đồ còn phải vượt qua 10 chướng ngại bắt buộc nữa.
Cõi Trần thế [đừng hiểu là địa cầu] có nhiểu địa điểm bí mật để cử hành nghi lễ điểm đạo ở trên các đối phần của cõi Trung giới. Những Thánh địa ấy hẻo lánh và thiêng liêng. Thời gian được chọn thường là vào tuần trăng. Lúc bấy giờ tình huống thông linh thuận lợi nhất, bắt đầu hai ngày trước trăng tròn và chấm dứt hai ngày sau đó [từ 14 tới 17 âm lịch].
Bạn phải tránh mắc bẫy tuyên truyền coi điểm đạo là một “đặc ân” hay “quà tặng may mắn” hay “trang sức thêm vào”. Ở một số nơi, một số vị “thầy” tổ chức các buổi gọi là điểm đạo như một sự ban ơn. Biến tướng, còn có việc điểm đạo có thu phí, điểm đạo tập thể từ xa thanh toán bằng thẻ tín dụng. Buổi điểm đạo được tổ chức linh đình như lễ hội kèm liên hoan ẩm thực… Còn môn đồ chẳng cần giữ giới, chẳng rèn luyện phẩm chất bắt buộc, chẳng qua giai đoạn thử thách “đệ tử tạm”…
PHẦN II: CON ĐƯỜNG & CÔ ĐƠN – “Phải cam chịu một sự chống đối toàn diện và một sự cô đơn bi thảm.”
Có người coi đường đạo là con đường đau khổ vì nó đòi hỏi sự hy sinh thú vui thế gian cao độ. Môn đồ phải dũng mãnh và đầy đủ công đức mới có thể chiến đấu với các cám dỗ và phải quảng đại mới có thể khoan dung với kẻ ác tâm. Phúc báo là trong lòng lúc nào cũng an lạc vì đã làm tròn bổn phận và sống với lý tưởng.
Được điểm đạo là khó khăn, môn đồ phải cam chịu một sự chống đối toàn diện và một sự cô đơn bi thảm. Đệ tử chính thức phải vượt qua 10 trở ngại bắt buộc. Bù lại, tâm thức không còn bị gián đoạn bởi cái chết, có thể kết thân được với một vài bạn đạo trung thành, giữ liên lạc được với Chân Sư, đó là 3 điều an ủi trong hành trình rất khó khăn này.
Về nguyên tắc, để thăng tiến, môn đồ phải:
– Thực hành cống hiến gì đó cho nhân loại
– Phải diệt xong các tật xấu và trở ngại theo quy định
– Phải thấu suốt một tầm mức giáo lý mới
Con đường đạo là giai đoạn chót của tiến hóa mức nhân loại,
Con đường đạo là giai đoạn chót của tiến hóa mức nhân loại, có nghĩa rằng thành tựu con đường đạo là sang giai đoạn phi nhân loại. Sự đắc đạo được hiểu là sự tự chủ hoàn hảo của môn đệ mà thường được gọi là giải thoát.
Đường đạo gồm 2 phân đoạn:
– Giai đoạn chuẩn bị và thử thách
– Giai đoạn điểm đạo hay giai đoạn của sự thánh thiện và đau khổ.
Từ xưa, trừ vài trường hợp rất hiếm, môn đồ chỉ được điểm đạo khi đã đến tuổi trung niên, sau khi đã minh chứng bằng những hoạt động của họ ở thế gian như là thể hiện cam kết hiến dâng cuộc đời cho công việc phụng sự Thiên Cơ. Tuy nhiên, thời gian gần đây, một vài linh hồn đã được điểm đạo dầu họ còn trẻ.
[Còn tiếp]
Bức tranh của Alipiy Svetlichny.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Dưới đây là bức thư của Thiền sư TRỪNG THÔNG - VIÊN THÀNH bổn sư của cố Trưởng lão Hòa Thượng TÂM NHƯ - TRÍ THỦ gửi đế nhờ ông anh Lệ Viên sửa giúp cái đồng hồ để bàn. Giới thiệu đến anh em để thấy được sự tài hoa của bậc cổ nhân. Một chuyện rất đỗi tầm thường được trình bày vô cùng khúc chiết và vô cùng tinh tế.
Kính gửi ông anh Lệ Viên
Nhờ sửa đồng hồ nhỏ để bàn.
Giữa núi, thời khắc đều quên, nhờ có cái đồng hồ nhỏ may ra cùng người ngoài biết được ngày giờ. Gần đây, nhân mưa gió thu đông, khiến cho tạng phủ của nó không được điều hòa, nên thành một vật vô dụng trên bàn.
Nay nhờ mắt thánh thông suốt xem xét lại cho và bỏ thêm chút ít dầu mỡ; để ngày đêm, sáu thời xe pháp thường quay thì nó tuy vô tình cũng biết cảm ơn vậy.
Vì thế, kính nhờ sơn đồng đem về. Nhớ đừng bỏ quên thì đội ơn lắm đấy.
Gió tùng tiêu táp. Kính thỉnh vạn an.
ÂM HÁN VIỆT
Ký Lệ Viên huynh ông khất lý tiểu biểu.
Sơn trung thời khắc đô vong, lại hữu giá tiểu biểu tỉ đồng thế nhân tri hữu giáp tý. Cẩn nhân thu đông phong vũ, trí linh tạng phủ hữu bất điều chi xứ, sử trí chi án tượng phản thành vô dụng vật.
Tư mông tối đại nhãn lực khảm sát, hựu gia chi dỉ thiểu hử cao chi, sử trú dạ lục thời pháp luân thường chuyển tức bỉ tuy vô tình diệc tri cảm hỷ.
Vị thử, kính ủy sơn đồng đệ lai. Hạnh bất kiến khí vi hạ.
Tùng phong tiêu táp. Kính thỉnh kim an.
Kính gửi ông anh Lệ Viên
Nhờ sửa đồng hồ nhỏ để bàn.
Giữa núi, thời khắc đều quên, nhờ có cái đồng hồ nhỏ may ra cùng người ngoài biết được ngày giờ. Gần đây, nhân mưa gió thu đông, khiến cho tạng phủ của nó không được điều hòa, nên thành một vật vô dụng trên bàn.
Nay nhờ mắt thánh thông suốt xem xét lại cho và bỏ thêm chút ít dầu mỡ; để ngày đêm, sáu thời xe pháp thường quay thì nó tuy vô tình cũng biết cảm ơn vậy.
Vì thế, kính nhờ sơn đồng đem về. Nhớ đừng bỏ quên thì đội ơn lắm đấy.
Gió tùng tiêu táp. Kính thỉnh vạn an.
ÂM HÁN VIỆT
Ký Lệ Viên huynh ông khất lý tiểu biểu.
Sơn trung thời khắc đô vong, lại hữu giá tiểu biểu tỉ đồng thế nhân tri hữu giáp tý. Cẩn nhân thu đông phong vũ, trí linh tạng phủ hữu bất điều chi xứ, sử trí chi án tượng phản thành vô dụng vật.
Tư mông tối đại nhãn lực khảm sát, hựu gia chi dỉ thiểu hử cao chi, sử trú dạ lục thời pháp luân thường chuyển tức bỉ tuy vô tình diệc tri cảm hỷ.
Vị thử, kính ủy sơn đồng đệ lai. Hạnh bất kiến khí vi hạ.
Tùng phong tiêu táp. Kính thỉnh kim an.
✋热门推荐