Tinh Dầu, Hương Thơm & Ứng Dụng
SỬ DỤNG TINH DẦU CHO TRẺ SƠ SINH VÀ TRẺ NHỎ
1. Trẻ sơ sinh từ 0 tới 6 tháng vẫn thường thức vào ban đêm nhưng trong giai đoạn này, để giúp bé ngủ ngon thì dùng hydrosol/nước thu được sau quá trình chưng cất thảo dược sẽ là lựa chọn tốt nhất. 6 tháng đầu tiên em bé còn quá nhỏ nên chỉ cần những gì dịu dàng.
- Xịt nước oải hương, nước hoa cúc la mã vào ga trải giường, trong phòng của bé.
- Xịt nước oải hương, nước hoa cúc la mã lên người bạn hoặc người khác khi muốn bế em bé.
2. Trẻ từ 6 tháng tới 2 tuổi: Giai đoạn này chỉ dùng 1 tới 2 giọt tinh dầu cho vào máy khuếch tán cùng với nước, khuếch tán chừng 15 phút trước khi ngủ. Các loại tinh dầu có thể dùng gồm oải hương, cúc la mã, cam, quýt, tuyết tùng.
Giai đoạn này khi tắm có thể cho thêm hydrosol/nước oải hương, nước hoa cúc la mã hoặc xịt hydrosol lên lưng, cổ, vùng quấn bỉm tã của bé.
3. Trẻ từ 2 tuổi trở lên có thể dùng tinh dầu để khuếch tán, hoặc xoa lên da ở tỷ lệ 0.5% tới 1%. Nói chung, trong mọi tình huống, cách tiếp cận tốt nhất vẫn là dành những gì dịu dàng cho chúng. Ngoài các tinh dầu đề cập ở nhóm tuổi phía trên thì có thể dùng thêm: hương căn thảo, đàn hương, lá cam, kinh giới, hoa cam, nhũ hương...
Ảnh st
Nguồn FB Ta Hai Yen
SỬ DỤNG TINH DẦU CHO TRẺ SƠ SINH VÀ TRẺ NHỎ
1. Trẻ sơ sinh từ 0 tới 6 tháng vẫn thường thức vào ban đêm nhưng trong giai đoạn này, để giúp bé ngủ ngon thì dùng hydrosol/nước thu được sau quá trình chưng cất thảo dược sẽ là lựa chọn tốt nhất. 6 tháng đầu tiên em bé còn quá nhỏ nên chỉ cần những gì dịu dàng.
- Xịt nước oải hương, nước hoa cúc la mã vào ga trải giường, trong phòng của bé.
- Xịt nước oải hương, nước hoa cúc la mã lên người bạn hoặc người khác khi muốn bế em bé.
2. Trẻ từ 6 tháng tới 2 tuổi: Giai đoạn này chỉ dùng 1 tới 2 giọt tinh dầu cho vào máy khuếch tán cùng với nước, khuếch tán chừng 15 phút trước khi ngủ. Các loại tinh dầu có thể dùng gồm oải hương, cúc la mã, cam, quýt, tuyết tùng.
Giai đoạn này khi tắm có thể cho thêm hydrosol/nước oải hương, nước hoa cúc la mã hoặc xịt hydrosol lên lưng, cổ, vùng quấn bỉm tã của bé.
3. Trẻ từ 2 tuổi trở lên có thể dùng tinh dầu để khuếch tán, hoặc xoa lên da ở tỷ lệ 0.5% tới 1%. Nói chung, trong mọi tình huống, cách tiếp cận tốt nhất vẫn là dành những gì dịu dàng cho chúng. Ngoài các tinh dầu đề cập ở nhóm tuổi phía trên thì có thể dùng thêm: hương căn thảo, đàn hương, lá cam, kinh giới, hoa cam, nhũ hương...
Ảnh st
Nguồn FB Ta Hai Yen
Những kiến thức này không nên chỉ giới hạn trong cộng đồng tu tập mà cần được giáo dục cho trẻ em để chúng có thể sống thiện lành trong những thời đại đen tối nhất. Tất nhiên sự hóa độ là tùy duyên.
DƯỚI CHÂN THẦY [Phần 1 & 2]
Trích: “At The Feet of The Master” xuất bản lần đầu 1910. Jiddu Krishnamurti ghi những lời Chân Sư khai tâm khi huấn luyện Alcyone [tên lúc nhỏ của J.K] lúc 14 tuổi để chuẩn bị cho quá trình điểm đạo, Alcyone thuộc lòng và chép lại bằng tiếng Anh mặc dù lúc đó mới học Anh ngữ.
Jiddu Krishnamurti sinh năm 1895 trong một gia đình Bàlamôn trung lưu giữ chay nghiêm khắc tại Ấn Độ. Linh mục Leadbeater gặp Krishnamurti lần đầu, khi đó mồ côi mẹ, ông nhìn hào quang và không do dự nói rằng: “Đây là một linh hồn tiến hoá cao, không bị ô nhiễm bởi sự ích kỷ và đã có nhiều kiếp liên hệ với Chân Sư”. Ông và bà Annie Besant đã đưa Krishnamurti sang Anh quốc học và huấn luyện nghiêm ngặt để trở thành vị Thầy Thế Giới trong tương lai.
17 tuổi Krishnamurti đã thuyết giảng và trở thành bậc thầy đặc sắc nổi tiếng nhất thời hiện đại về các vấn đề triết học, tôn giáo, đạo đức, tinh thần với các chủ đề không giới hạn: mối quan hệ giữa con người, phương cách để tạo nên sự thay đổi xã hội tích cực trên phạm vi toàn cầu, thiền định, tình yêu, việc làm, giáo dục... Khối lượng đồ sộ các bài giảng của ông đã được xuất bản, tái bản nhiều lần bằng mọi ngôn ngữ. Giáo huấn của ông có tính tổng thể phi thời gian, vượt khỏi tất cả các biên giới do con người tạo ra trong niềm tin tôn giáo, cảm tình quốc gia, hệ phái... gợi mở con đường mới để tìm hiểu về chân lý và sự thiêng liêng. Ông được trao tặng Huân chương Hòa Bình của Liên Hợp Quốc năm 1984. Ở tuổi 90, Krishnamurti đã diễn thuyết tại Liên Hợp Quốc về “Hòa bình và nhận thức”.
PHÂN BIỆT:
Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng
PHÂN BIỆT: Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng mà thôi. Con người theo tôn giáo nào hay thuộc về giống dân nào là không trọng hệ. Điều thật trọng hệ là hiểu luật Trời. Hiểu biết mới thuận theo lẽ Trời, một lòng làm lành và chống chọi với sự ác, lo giúp cho muôn loài cùng tiến hóa chứ không vì tư lợi. Người mà thuận theo lẽ Trời là người một nhà với chúng ta, dầu họ giữ đạo Bàlamôn hay đạo Phật, đạo Thiên Chúa hay đạo Hồi, hoặc là người Ấn, người Anh, người Trung Hoa hay người Nga cũng không thành vấn đề. Ðừng nhầm lẫn các thể hư hoại của con là Con. Cái Xác, cái Vía, cái Trí không phải thật là Con đâu. Nhưng mỗi Thể đó đều giả vờ xưng là Con để đạt được những điều chúng nó muốn. Con phải hiểu chúng và phải tự biết rằng chính Con là chủ của chúng.
THỂ XÁC: Khi có một việc nên làm, cái Xác lại viện lẽ nó cần nghỉ ngơi, cần đi chơi, cần ăn uống; người chưa hiểu biết tưởng rằng "Tôi cần mấy việc đó nên tôi phải làm mới được". Còn người hiểu biết nói: "Cái xác của tôi muốn mấy việc đó chứ không phải tôi đâu, nó phải đợi". Khi có dịp giúp đỡ ai, cái Xác nghĩ: "Việc đó sẽ phiền mình lắm! Để cho người khác làm". Nhưng con người hiểu biết trả lời cái Xác: "Ngươi không nên cản Ta làm những việc tốt lành". Thể Xác vốn là con ngựa cho con cưỡi. Bởi thế, con phải đối đãi với nó cho tử tế và phải săn sóc nó kỹ lưỡng. Phải nuôi nó cho đúng phép với những thực phẩm tinh khiết và giữ gìn cho nó luôn sạch sẽ. Không có một xác thân tinh khiết thì không thể nào bước vào đường Đạo. Phải chính là con, người luôn luôn điều khiển, kiểm soát Thể Xác chứ không phải là Thể Xác điều khiển sai khiến con.
THỂ VÍA: Cái Vía của con có nhiều sự ước ao – lên đến hàng tá; nó muốn thấy con nổi giận, nó muốn thấy con ganh tỵ, tham lam tiền bạc, toan đoạt của cải thiên hạ và ngã lòng rủn chí... Không phải Vía cố ý hại con, mà tại Vía ưa những sự rung động dữ dội và thay đổi liên tục. Trong mấy việc đó con không muốn việc nào cả, bởi vậy con phải phân biệt ý muốn của con với ý muốn của Vía. THỂ TRÍ: Cái Trí của con ưa thích kiêu căng chia rẽ, không thích ngó ngàng đến kẻ khác. Dù khi con hướng sự chú ý của con ra khỏi những việc trần gian được rồi, nó còn ráng gom hết về, nó xúi giục con chú ý tới sự tiến hóa riêng của con chứ không lo nghĩ đến công việc của Chân Sư hay giúp đỡ kẻ khác. Khi con thiền, nó cố sức làm cho con nghĩ đến những chuyện lung tung mà nó muốn thay vì chuyện duy nhất mà con muốn. Con không phải là Cái Trí đó đâu, nó là một Thể của con, để cho con xử dụng, con phải canh chừng liên tục, bằng không con sẽ thất bại.
SỰ LÀNH & SỰ DỮ - Không hề có sự thỏa hiệp giữa việc lành và việc dữ. Dầu thế nào cũng phải làm việc lành, không làm việc ác. - Phải học hỏi cho thấu luật Trời và sắp đặt cuộc đời của con phù hợp với Thiên luật bằng lý trí và lương tri. - Phải phân biện việc trọng hệ với việc không trọng hệ. - Phải ăn ở cho tử tế và cho thiên hạ có đầy quyền tự do như quyền tự do mà con yêu cầu cho chính con vậy. - Thà làm một chuyện nhỏ mọn mà hữu ích cho công việc của Chân Sư còn hay hơn làm một việc lớn lao mà thế gian gọi là tốt. - Không những phải phân biệt cái hữu ích với cái vô ích mà con còn phải phân biệt cái ích nhiều với cái ích ít. Nuôi người nghèo là một việc tốt, cao quí và hữu ích; nhưng nuôi linh hồn lại còn cao quí và hữu ích hơn nữa. Người nào giàu cũng nuôi được thân xác, duy chỉ người hiểu biết mới nuôi được linh hồn. Nếu con hiểu biết rồi, bổn phận của con là phải giúp kẻ khác nuôi được linh hồn
Nếu con hiểu biết rồi, bổn phận của con là phải giúp kẻ khác nuôi được linh hồn mình. - Dầu con đã khôn ngoan đi nữa, con còn phải học hỏi nhiều trên đường đạo; trước hết con phải học hỏi điều nào sẽ giúp cho con nhiều nhất để con giúp đỡ người khác. - Phải bền lòng, chăm chú vào sự học hỏi không phải để cho kẻ khác thấy con khôn ngoan, cũng không phải muốn được hưởng hạnh phúc của sự khôn ngoan, mà bởi người khôn ngoan mới có thể giúp đời một cách khôn ngoan.
Nguồn FB Cô Liên Hương
DƯỚI CHÂN THẦY [Phần 1 & 2]
Trích: “At The Feet of The Master” xuất bản lần đầu 1910. Jiddu Krishnamurti ghi những lời Chân Sư khai tâm khi huấn luyện Alcyone [tên lúc nhỏ của J.K] lúc 14 tuổi để chuẩn bị cho quá trình điểm đạo, Alcyone thuộc lòng và chép lại bằng tiếng Anh mặc dù lúc đó mới học Anh ngữ.
Jiddu Krishnamurti sinh năm 1895 trong một gia đình Bàlamôn trung lưu giữ chay nghiêm khắc tại Ấn Độ. Linh mục Leadbeater gặp Krishnamurti lần đầu, khi đó mồ côi mẹ, ông nhìn hào quang và không do dự nói rằng: “Đây là một linh hồn tiến hoá cao, không bị ô nhiễm bởi sự ích kỷ và đã có nhiều kiếp liên hệ với Chân Sư”. Ông và bà Annie Besant đã đưa Krishnamurti sang Anh quốc học và huấn luyện nghiêm ngặt để trở thành vị Thầy Thế Giới trong tương lai.
17 tuổi Krishnamurti đã thuyết giảng và trở thành bậc thầy đặc sắc nổi tiếng nhất thời hiện đại về các vấn đề triết học, tôn giáo, đạo đức, tinh thần với các chủ đề không giới hạn: mối quan hệ giữa con người, phương cách để tạo nên sự thay đổi xã hội tích cực trên phạm vi toàn cầu, thiền định, tình yêu, việc làm, giáo dục... Khối lượng đồ sộ các bài giảng của ông đã được xuất bản, tái bản nhiều lần bằng mọi ngôn ngữ. Giáo huấn của ông có tính tổng thể phi thời gian, vượt khỏi tất cả các biên giới do con người tạo ra trong niềm tin tôn giáo, cảm tình quốc gia, hệ phái... gợi mở con đường mới để tìm hiểu về chân lý và sự thiêng liêng. Ông được trao tặng Huân chương Hòa Bình của Liên Hợp Quốc năm 1984. Ở tuổi 90, Krishnamurti đã diễn thuyết tại Liên Hợp Quốc về “Hòa bình và nhận thức”.
PHÂN BIỆT:
Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng
PHÂN BIỆT: Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng mà thôi. Con người theo tôn giáo nào hay thuộc về giống dân nào là không trọng hệ. Điều thật trọng hệ là hiểu luật Trời. Hiểu biết mới thuận theo lẽ Trời, một lòng làm lành và chống chọi với sự ác, lo giúp cho muôn loài cùng tiến hóa chứ không vì tư lợi. Người mà thuận theo lẽ Trời là người một nhà với chúng ta, dầu họ giữ đạo Bàlamôn hay đạo Phật, đạo Thiên Chúa hay đạo Hồi, hoặc là người Ấn, người Anh, người Trung Hoa hay người Nga cũng không thành vấn đề. Ðừng nhầm lẫn các thể hư hoại của con là Con. Cái Xác, cái Vía, cái Trí không phải thật là Con đâu. Nhưng mỗi Thể đó đều giả vờ xưng là Con để đạt được những điều chúng nó muốn. Con phải hiểu chúng và phải tự biết rằng chính Con là chủ của chúng.
THỂ XÁC: Khi có một việc nên làm, cái Xác lại viện lẽ nó cần nghỉ ngơi, cần đi chơi, cần ăn uống; người chưa hiểu biết tưởng rằng "Tôi cần mấy việc đó nên tôi phải làm mới được". Còn người hiểu biết nói: "Cái xác của tôi muốn mấy việc đó chứ không phải tôi đâu, nó phải đợi". Khi có dịp giúp đỡ ai, cái Xác nghĩ: "Việc đó sẽ phiền mình lắm! Để cho người khác làm". Nhưng con người hiểu biết trả lời cái Xác: "Ngươi không nên cản Ta làm những việc tốt lành". Thể Xác vốn là con ngựa cho con cưỡi. Bởi thế, con phải đối đãi với nó cho tử tế và phải săn sóc nó kỹ lưỡng. Phải nuôi nó cho đúng phép với những thực phẩm tinh khiết và giữ gìn cho nó luôn sạch sẽ. Không có một xác thân tinh khiết thì không thể nào bước vào đường Đạo. Phải chính là con, người luôn luôn điều khiển, kiểm soát Thể Xác chứ không phải là Thể Xác điều khiển sai khiến con.
THỂ VÍA: Cái Vía của con có nhiều sự ước ao – lên đến hàng tá; nó muốn thấy con nổi giận, nó muốn thấy con ganh tỵ, tham lam tiền bạc, toan đoạt của cải thiên hạ và ngã lòng rủn chí... Không phải Vía cố ý hại con, mà tại Vía ưa những sự rung động dữ dội và thay đổi liên tục. Trong mấy việc đó con không muốn việc nào cả, bởi vậy con phải phân biệt ý muốn của con với ý muốn của Vía. THỂ TRÍ: Cái Trí của con ưa thích kiêu căng chia rẽ, không thích ngó ngàng đến kẻ khác. Dù khi con hướng sự chú ý của con ra khỏi những việc trần gian được rồi, nó còn ráng gom hết về, nó xúi giục con chú ý tới sự tiến hóa riêng của con chứ không lo nghĩ đến công việc của Chân Sư hay giúp đỡ kẻ khác. Khi con thiền, nó cố sức làm cho con nghĩ đến những chuyện lung tung mà nó muốn thay vì chuyện duy nhất mà con muốn. Con không phải là Cái Trí đó đâu, nó là một Thể của con, để cho con xử dụng, con phải canh chừng liên tục, bằng không con sẽ thất bại.
SỰ LÀNH & SỰ DỮ - Không hề có sự thỏa hiệp giữa việc lành và việc dữ. Dầu thế nào cũng phải làm việc lành, không làm việc ác. - Phải học hỏi cho thấu luật Trời và sắp đặt cuộc đời của con phù hợp với Thiên luật bằng lý trí và lương tri. - Phải phân biện việc trọng hệ với việc không trọng hệ. - Phải ăn ở cho tử tế và cho thiên hạ có đầy quyền tự do như quyền tự do mà con yêu cầu cho chính con vậy. - Thà làm một chuyện nhỏ mọn mà hữu ích cho công việc của Chân Sư còn hay hơn làm một việc lớn lao mà thế gian gọi là tốt. - Không những phải phân biệt cái hữu ích với cái vô ích mà con còn phải phân biệt cái ích nhiều với cái ích ít. Nuôi người nghèo là một việc tốt, cao quí và hữu ích; nhưng nuôi linh hồn lại còn cao quí và hữu ích hơn nữa. Người nào giàu cũng nuôi được thân xác, duy chỉ người hiểu biết mới nuôi được linh hồn. Nếu con hiểu biết rồi, bổn phận của con là phải giúp kẻ khác nuôi được linh hồn
Nếu con hiểu biết rồi, bổn phận của con là phải giúp kẻ khác nuôi được linh hồn mình. - Dầu con đã khôn ngoan đi nữa, con còn phải học hỏi nhiều trên đường đạo; trước hết con phải học hỏi điều nào sẽ giúp cho con nhiều nhất để con giúp đỡ người khác. - Phải bền lòng, chăm chú vào sự học hỏi không phải để cho kẻ khác thấy con khôn ngoan, cũng không phải muốn được hưởng hạnh phúc của sự khôn ngoan, mà bởi người khôn ngoan mới có thể giúp đời một cách khôn ngoan.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Le confucianisme se répand en Occident depuis au moins 400 ans. Au XVIe siècle, les premiers missionnaires, dont Matteo Ricci, sont arrivés en Chine en dépit de dures épreuves et y ont découvert le confucianisme. À cette époque, Confucius leur apparaissait surtout comme un philosophe. Voltaire était un fervent admirateur de Confucius, dont il accrochait le portrait dans son cabinet de travail. Il tenait les idées de Confucius en très haute estime.
Aujourd'hui, les chercheurs occidentaux continuent d'interpréter et de comparer la pensée de Confucius avec celle de l'Occident et, en ce sens, Confucius n'est pas seulement chinois, mais aussi mondial. #Confucius##Confuciusfestival##NishanForum2023#
Aujourd'hui, les chercheurs occidentaux continuent d'interpréter et de comparer la pensée de Confucius avec celle de l'Occident et, en ce sens, Confucius n'est pas seulement chinois, mais aussi mondial. #Confucius##Confuciusfestival##NishanForum2023#
✋热门推荐