Những kiến thức này không nên chỉ giới hạn trong cộng đồng tu tập mà cần được giáo dục cho trẻ em để chúng có thể sống thiện lành trong những thời đại đen tối nhất. Tất nhiên sự hóa độ là tùy duyên.
DƯỚI CHÂN THẦY [Phần 1 & 2]
Trích: “At The Feet of The Master” xuất bản lần đầu 1910. Jiddu Krishnamurti ghi những lời Chân Sư khai tâm khi huấn luyện Alcyone [tên lúc nhỏ của J.K] lúc 14 tuổi để chuẩn bị cho quá trình điểm đạo, Alcyone thuộc lòng và chép lại bằng tiếng Anh mặc dù lúc đó mới học Anh ngữ.
Jiddu Krishnamurti sinh năm 1895 trong một gia đình Bàlamôn trung lưu giữ chay nghiêm khắc tại Ấn Độ. Linh mục Leadbeater gặp Krishnamurti lần đầu, khi đó mồ côi mẹ, ông nhìn hào quang và không do dự nói rằng: “Đây là một linh hồn tiến hoá cao, không bị ô nhiễm bởi sự ích kỷ và đã có nhiều kiếp liên hệ với Chân Sư”. Ông và bà Annie Besant đã đưa Krishnamurti sang Anh quốc học và huấn luyện nghiêm ngặt để trở thành vị Thầy Thế Giới trong tương lai.
17 tuổi Krishnamurti đã thuyết giảng và trở thành bậc thầy đặc sắc nổi tiếng nhất thời hiện đại về các vấn đề triết học, tôn giáo, đạo đức, tinh thần với các chủ đề không giới hạn: mối quan hệ giữa con người, phương cách để tạo nên sự thay đổi xã hội tích cực trên phạm vi toàn cầu, thiền định, tình yêu, việc làm, giáo dục... Khối lượng đồ sộ các bài giảng của ông đã được xuất bản, tái bản nhiều lần bằng mọi ngôn ngữ. Giáo huấn của ông có tính tổng thể phi thời gian, vượt khỏi tất cả các biên giới do con người tạo ra trong niềm tin tôn giáo, cảm tình quốc gia, hệ phái... gợi mở con đường mới để tìm hiểu về chân lý và sự thiêng liêng. Ông được trao tặng Huân chương Hòa Bình của Liên Hợp Quốc năm 1984. Ở tuổi 90, Krishnamurti đã diễn thuyết tại Liên Hợp Quốc về “Hòa bình và nhận thức”.
PHÂN BIỆT:
Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng
PHÂN BIỆT: Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng mà thôi. Con người theo tôn giáo nào hay thuộc về giống dân nào là không trọng hệ. Điều thật trọng hệ là hiểu luật Trời. Hiểu biết mới thuận theo lẽ Trời, một lòng làm lành và chống chọi với sự ác, lo giúp cho muôn loài cùng tiến hóa chứ không vì tư lợi. Người mà thuận theo lẽ Trời là người một nhà với chúng ta, dầu họ giữ đạo Bàlamôn hay đạo Phật, đạo Thiên Chúa hay đạo Hồi, hoặc là người Ấn, người Anh, người Trung Hoa hay người Nga cũng không thành vấn đề. Ðừng nhầm lẫn các thể hư hoại của con là Con. Cái Xác, cái Vía, cái Trí không phải thật là Con đâu. Nhưng mỗi Thể đó đều giả vờ xưng là Con để đạt được những điều chúng nó muốn. Con phải hiểu chúng và phải tự biết rằng chính Con là chủ của chúng.
THỂ XÁC: Khi có một việc nên làm, cái Xác lại viện lẽ nó cần nghỉ ngơi, cần đi chơi, cần ăn uống; người chưa hiểu biết tưởng rằng "Tôi cần mấy việc đó nên tôi phải làm mới được". Còn người hiểu biết nói: "Cái xác của tôi muốn mấy việc đó chứ không phải tôi đâu, nó phải đợi". Khi có dịp giúp đỡ ai, cái Xác nghĩ: "Việc đó sẽ phiền mình lắm! Để cho người khác làm". Nhưng con người hiểu biết trả lời cái Xác: "Ngươi không nên cản Ta làm những việc tốt lành". Thể Xác vốn là con ngựa cho con cưỡi. Bởi thế, con phải đối đãi với nó cho tử tế và phải săn sóc nó kỹ lưỡng. Phải nuôi nó cho đúng phép với những thực phẩm tinh khiết và giữ gìn cho nó luôn sạch sẽ. Không có một xác thân tinh khiết thì không thể nào bước vào đường Đạo. Phải chính là con, người luôn luôn điều khiển, kiểm soát Thể Xác chứ không phải là Thể Xác điều khiển sai khiến con.
THỂ VÍA: Cái Vía của con có nhiều sự ước ao – lên đến hàng tá; nó muốn thấy con nổi giận, nó muốn thấy con ganh tỵ, tham lam tiền bạc, toan đoạt của cải thiên hạ và ngã lòng rủn chí... Không phải Vía cố ý hại con, mà tại Vía ưa những sự rung động dữ dội và thay đổi liên tục. Trong mấy việc đó con không muốn việc nào cả, bởi vậy con phải phân biệt ý muốn của con với ý muốn của Vía. THỂ TRÍ: Cái Trí của con ưa thích kiêu căng chia rẽ, không thích ngó ngàng đến kẻ khác. Dù khi con hướng sự chú ý của con ra khỏi những việc trần gian được rồi, nó còn ráng gom hết về, nó xúi giục con chú ý tới sự tiến hóa riêng của con chứ không lo nghĩ đến công việc của Chân Sư hay giúp đỡ kẻ khác. Khi con thiền, nó cố sức làm cho con nghĩ đến những chuyện lung tung mà nó muốn thay vì chuyện duy nhất mà con muốn. Con không phải là Cái Trí đó đâu, nó là một Thể của con, để cho con xử dụng, con phải canh chừng liên tục, bằng không con sẽ thất bại.
SỰ LÀNH & SỰ DỮ - Không hề có sự thỏa hiệp giữa việc lành và việc dữ. Dầu thế nào cũng phải làm việc lành, không làm việc ác. - Phải học hỏi cho thấu luật Trời và sắp đặt cuộc đời của con phù hợp với Thiên luật bằng lý trí và lương tri. - Phải phân biện việc trọng hệ với việc không trọng hệ. - Phải ăn ở cho tử tế và cho thiên hạ có đầy quyền tự do như quyền tự do mà con yêu cầu cho chính con vậy. - Thà làm một chuyện nhỏ mọn mà hữu ích cho công việc của Chân Sư còn hay hơn làm một việc lớn lao mà thế gian gọi là tốt. - Không những phải phân biệt cái hữu ích với cái vô ích mà con còn phải phân biệt cái ích nhiều với cái ích ít. Nuôi người nghèo là một việc tốt, cao quí và hữu ích; nhưng nuôi linh hồn lại còn cao quí và hữu ích hơn nữa. Người nào giàu cũng nuôi được thân xác, duy chỉ người hiểu biết mới nuôi được linh hồn. Nếu con hiểu biết rồi, bổn phận của con là phải giúp kẻ khác nuôi được linh hồn
Nếu con hiểu biết rồi, bổn phận của con là phải giúp kẻ khác nuôi được linh hồn mình. - Dầu con đã khôn ngoan đi nữa, con còn phải học hỏi nhiều trên đường đạo; trước hết con phải học hỏi điều nào sẽ giúp cho con nhiều nhất để con giúp đỡ người khác. - Phải bền lòng, chăm chú vào sự học hỏi không phải để cho kẻ khác thấy con khôn ngoan, cũng không phải muốn được hưởng hạnh phúc của sự khôn ngoan, mà bởi người khôn ngoan mới có thể giúp đời một cách khôn ngoan.

Nguồn FB Cô Liên Hương

CHỦ ĐỀ GIỚI HẠN:
Chia sẻ kinh nghiệm về nơi ở có vong, bị ai oán, cuộc đất đối phần trung giới.

Vấn đề này rất nhiều bạn hỏi, tuy có thể không hoàn toàn giống trường hợp của các bạn, nhưng đây là thực tế mà chúng tôi đã kinh nghiệm 60 năm, hy vọng có thể mở rộng tâm trí và giúp ích phần nào trường hợp riêng của từng bạn.

Gia đình tôi sống tại số nhà 11 phố Tông Đản, phường Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội đã 4 thế hệ. Nguồn gốc địa điểm đó có vấn đề. Tòa nhà khá to, vốn là bệnh viện tư kiêm nơi ở của Le Roy des Barres – Giáo sư tiến sỹ phẫu thuật người Pháp đã sang Việt Nam từ 1902 sau khi hoàn thành luận án và kỳ thi tuyển đặc biệt cho vùng Đông Dương, ông sống ở Hà Nội ba chục năm xây dựng ngành phẫu thuật cho École de Médecine de l’Indochine [trường Y khoa Đông Dương] sau ông trở thành Hiệu trưởng của trường nhiệm kỳ 1929-1934. Chính Barres phát hiện tài năng Hồ Đắc Di và mời giảng dạy ở Trường Y.

Nhà 11 Tông Đản theo kiến trúc hiện đại đời đầu – thời đó kiểu kiến trúc này rất hiếm ở Hà Nội. Tầng bán hầm là nơi giặt, bếp, kho, gara, người làm ở, nhà vệ sinh chung, nhà xác. Tầng trệt [bây giờ gọi là tầng 2] cánh phải là phòng hội họp; cánh trái là phòng khám và phòng phẫu [bên dưới có nhà xác]. Gia đình Barres sống tầng lầu phía trước là phòng tôi ở bây giờ [gọi là tầng 3]. Mái nhà [bây giờ gọi là tầng 4] có một phòng nhỏ cho quản gia trông nom xử lý đóng mở giếng trời tùy theo thời tiết.

Khi Barres về Pháp ngôi nhà qua nhiều chủ nhưng không được lâu, người mua lại cuối cùng là ông bà chủ hiệu buôn đăng-ten Trần Văn Ngữ, Lê Thị Tý. Ông bà Trần ủy thác chính phủ cho thuê ngôi nhà này để làm trụ sở Uỷ hội Quốc tế Kiểm soát đình chiến, thành lập theo điều 34 của hiệp định Genève [International Control Commission]. ICC gồm có đại diện của Ấn Độ, Ba Lan, Canada, do Ấn Độ chủ toạ đã đóng tại đây trong 3 năm. Cụ Trần Văn Ngữ bị lực lượng dân quân đưa đi mất tích, thủ tiêu giống như trường hợp họa sỹ Nguyễn Cát Tường chủ thương hiệu Áo dài Lemur. Cụ bà và 7 người con [con thứ ba là bà Trần Lệ Thu vợ sau của ông Cù Huy Cận] còn được nhận tiền nhà thêm một thời gian nữa rồi chấm dứt, thế là họ mất tài sản như các gia đình tiểu tư sản khác ở Hà Nội khi đó. Cụ Lê Thị Tý sau vào Nam sống với con.

Thời gian đó gia đình tôi sống ở số 10 Lê Thạch bây giờ là Sở Ngoại vụ [đối diện Lầu Kèn tức là nhà con công trong vườn hoa cụ Lý] rồi chuyển tới biệt thự 18 Tông Đản [bây giờ là nhà riêng Đại sứ Hoa Kỳ].

Năm 1958, gia đình tôi nhường biệt thự 18 Tông Đản cho cụ Phan Kế Toại, nguyên Khâm sai Bắc bộ của Chính phủ Trần Trọng Kim, khi đó nhậm chức Phó Thủ tướng Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa [cụ làm 4 nhiệm kỳ liên tục] và chuyển tới 11 Tông Đản, chỉ cách hơn nửa con phố.

Trong ngôi biệt thự có vong và có oán trái này còn có một số hộ khác nên trở thành chung cư theo luật còn kết cấu là biệt thự. Không có hộ nào yên, chướng nạn không kiểu này thì kiểu khác sơ bộ thì: chết yểu ít nhất 5 người, một gái chết đuối khi vừa xuất ngoại, chết bệnh lao, điên cuồng nặng phải vào Châu Quỳ, vỡ nợ chạy trốn, vô sinh, anh vợ em rể tranh đoạt diện tích rồi đào cả mả bố lên, học sinh cầm dao đâm bạn ở trường, hàng xóm làm nhục nhau rồi bị giam, 4 người tai biến não sống thực vật nhiều năm, trộm cắp bị phát giác nhưng tha, trộm cắp đi tù dài hạn, chết bất đắc trong WC không ai biết, gẫy chân tay, ngoại tình đánh nhau, say rượu chửi bới la hét, ung thư, gia đình ly tán tới chết, đưa cô đồng về nhà cúng rồi hủ hóa… đặc biệt việc em gái đào mả bố để triệt hạ anh em trai thì vô tiền kháng hậu, người Á Đông không bao giờ làm.

Trộm vía, gia đình tôi may có người giúp, ông bà đức độ, con cháu chịu tu nên thoát nạn. Thường xuyên đá lăn ầm ầm trên mái nhà khoảng giờ Sửu, lên mái xem thì không có hòn đá nào, có tiếng gõ cửa lịch sự nhưng ra mở không có ai, có đêm gõ hai ba lần, thậm chí gõ cả ban ngày, có hôm nửa đêm có người quét lá trên mái nhà nhưng lên mái xem thì sạch bong không có cọng lá nào, tự nhiên có cột lửa cháy ngay trên sàn gỗ nhưng không để lại bất kỳ vết tích... Mẹ tôi tốt nghiệp ngành Nhân chủng và Lịch sử, được học với các giáo sư nổi tiếng của MGU nên hiểu biết rộng về các sự việc được cho là của cõi vô hình [tất nhiên chỉ vô hình với mắt thịt]. Ông Nguyễn Phúc Giác Hải và tiến sỹ Lê Xuân Tú đưa mẹ tôi gặp cụ Chưởng Cần tức khí công lão gia Nguyễn Đức Cần [1909-1983] ở làng Đại Yên, xin cụ chỉ giáo và từ đó rất thân quý. Cụ Chưởng Cần là nhà ngoại cảm nổi tiếng nhất miền Bắc, cụ xếp bằng rung đùi đi trên mặt ao [lần khác kể].

Vấn đề của khu này không chỉ là nhà có vong, có oán trái, mà cả khu đất rất rộng bao gồm Thành ủy Hà Nội và mấy nhà quanh quanh Tông Đản là vùng đối phần trung giới, thích hợp xây đền miếu, bãi tha ma, đài phun nước chứ không phù hợp xây dương phần, người Pháp đã xây nhà máy nước đá có tháp nước rất lớn phun suốt ngày đêm, sau bị phá để xây Vietcombank nhưng cả khu đó không vượng. Trên mái nhà của Ban Kiểm tra Đảng họ dựng cây hương cúng bái suốt bởi họ cũng không yên mặc dầu là cơ quan.

Cụ Chưởng Cần chỉ dẫn pháp hồi hướng, trì chú, cúng lễ, dặn giữ mái nhà thật sạch, dặn không áp dụng các biện pháp phù thủy trù yểm, tổn âm đức mặc dầu tác dụng ngay trước mắt. Khi cụ Chưởng Cần mất đi, lại có các vị khác giúp. Chúng tôi cứ vậy mà làm, hằng ngày tôi trì chú, hồi hướng thiện pháp, cúng dường thanh tịnh, thực hành bố thí, khi nào thấy lăn đá thì cúng một hai mâm đồ ăn đặt trên mái nhà, khoảng cách lâu nhất giữa hai lần cúng là 8 tháng.

Các “thế lực” tồn tại ở đây rất đông, họ phát các tín hiệu mà mình có thể hiểu được như ngôn từ và linh nghiệm, đôi lần họ hiện tướng toàn vẹn trong lúc tôi ngồi thiền, đã 3 lần họ đỡ khi bị ngã, hàng xóm điên dại đập phá tới mức phải chích thuốc để bắt lên xe điên nhưng không làm phiền nhà tôi, vào nhà tôi rất hiền, nhiều lần vác gối sang ngồi thiền cùng. Đi xa mấy trăm cây số mệt quá chỉ mong về ngủ ngay nhưng vừa vào nhà tự nhiên quên mất là mệt. Người già đều muốn mất ở nhà, ông tôi, mẹ tôi mất khi tôi ngồi cạnh, cận kề lâm chung mây cầu vồng xuất hiện, lãng đãng rồi tan. Đêm mở cửa thì dơi bay vào, ngày cúng dường thì ong mật, bướm thụ hưởng các thứ nước cúng.

Các kinh nghiệm truyền thống thực sự hiệu quả về khả năng tịnh hóa không gian, nâng cao sức khỏe của người trong nhà, khách được mời, vừa bước qua cửa đã thốt lên dễ chịu quá, bọn trẻ con thích tụ tập, lớp thiền rất kết quả và duy trì cả chục năm tới khi tôi bận quá phải nghỉ. Cách đây khoảng một tháng, con trai chị Dao Hanh tới gặp tôi hỏi vài chuyện trước khi cháu du học, câu hỏi cuối cùng của cháu là: “Bác làm thế nào để có được không khí như thế này?” Tôi trả lời là tôi hành thiền, không sát sinh, không cãi nhau, đọc sách có tần số tốt, khi nào bật TV thấy phim bạo lực hay quái thú chảy giãi là hôm sau tôi trì chú miên mật để tẩy trược… Cháu nói rằng, sau này cháu muốn mở nhà hàng mà có được không khí như thế này để khách không chỉ ăn dinh dưỡng mà còn ăn văn hóa, tôi nói cháu phải bán đồ chay, bán thịt sẽ không bao giờ có không khí an tịnh.

Có những sự ngoài khả năng của mình, hàng xóm không vượng, họ không có tình yêu với nơi sống, họ bẩn lắm và nhếch nhác, thường xuyên cướp lấn chiếm xâm phạm khu vực chung, họ chuyển đi nơi khác thì chủ thuê tới không đậu được lâu, ở thuê cũng nhếch nhác không ra thể thống gì.

Đôi khi, phải nhìn xa ra mới thấy được lợi ích duyên khởi, nếu tổ tiên không vì cộng nghiệp mà tới ngôi nhà này thì chắc gì tôi gặp Thầy, gặp Pháp, chắc gì tôi nghiên cứu siêu hình.

Hy vọng kinh nghiệm của tôi giúp gì đó tới các bạn.
-----
Các bạn tìm đọc cuốn "Nguyễn Đức Cần – Nhà văn hóa tâm linh". Sau cụ, Việt Nam chưa có ai tài giỏi, đức độ, khí phách, đủ bi trí dũng như thế. Cụ bị chính quyền CS hành hạ rất lâu rồi mới ‘đành’ công nhận. Bia mộ cụ chúng đổ mắm tôm lên, mẹ tôi biết tin đã khóc. Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải viết bài bảo vệ cụ Chưởng Cần lập tức bị Tố Hữu đuổi ra khỏi biên chế nhà nước để trừng phạt, từ đó ông dạy tiếng Pháp, tiếng Anh, vật lý, dịch sách khoa học để sống. Tôi cũng học ngoại ngữ với thầy.
Nguồn FB Cô Liên Hương

Tinh Dầu, Hương Thơm và Ứng Dụng
Trái với chất béo động vật – là nơi tích độc tố trong chu trình sống, chất béo thực vật lại là tinh túy của thiên nhiên. Ngoài việc ép dầu, đốt cây khô, người xưa đã biết chưng cất hơi nước để thu được tinh dầu thơm. Các phần tử siêu nhỏ của tinh dầu dễ dàng lan toả trong không khí, thâm nhập vào da, phổi rồi qua mao mạch vào hệ thống tuần hoàn đem lại các tác dụng rõ rệt.

Tinh hoa từ các nền văn minh xưa mà loài người còn lưu giữ được cho thấy rằng, người Ai cập cổ đại đã coi tinh dầu mang năng lượng mạnh gấp 100 lần thảo dược và đã biết dùng hương thơm thực vật để giảm đau, chống viêm, tác động tới cảm xúc và thể chất, thư giãn hay kích thích, chữa trị, cúng dường, ướp thi thể…

Những nhà thông linh trong các bộ lạc cổ đều hiểu biết về tác động tinh tế của hương thực vật tới nhận thức và trực giác, chữa lành và cân bằng tâm lý. Người da đỏ châu Mỹ dùng cây Xô thơm [Salvia officinalis] – một loại gia vị nhiều tinh dầu, đốt lên để tẩy trược, trừ tà, trước và sau các buổi chữa bệnh, trong các lễ cúng Thần linh, trước một buổi thông linh.

Dân xứ băng tuyết thì tắm hơi nóng dùng cành lá chứa tinh dầu quật vào người. Người Nga tắm lá Sồi, Bạch dương, Khuynh diệp, Tùng, Tầm ma, Trăn, Anh đào dại, Kim ngân, Thanh lương trà, Phúc bồn tử cho các vấn đề khác nhau, ví dụ khi hành hôn, cô dâu chú rể có nghi lễ tắm lá.

Rất nhiều dân tộc xông cây Thanh cao [Baeckea frutescens] ở gầm giường người bệnh để trừ ám chướng tà ma.

Ở Việt Nam, không rõ phong tục xông và tắm tất niên bằng cỏ thơm có từ bao giờ và nguồn gốc ở đâu nhưng dân Bắc kỳ ai cũng biết về phong tục này. Những loại cây dùng tắm và xông tất niên đều có mùi thơm đặc trưng và đều là những vị thuốc tốt. Hương nhu [Ocimum tenuiflorum], Sả [Citronella grass], Lá bưởi [Citrus grandis], Mùi ta khô nguyên rễ [Coriandrum sativum], Cúc tần [Pluchea indica], Dã hương [Cinnamomum camphora]… quyện nhau, ngào ngạt, đặc trưng. Người Việt xưa dùng nước thơm đó tắm và xông hơi trong nhà để tẩy trừ các mệt nhọc bận rộn của những ngày giáp tết, tẩy trược khí của năm cũ để nghênh đón năm mới tinh khôi. Ngẫm đấy, người Việt coi đón năm mới là vô cùng hệ trọng – khởi đầu cho cả hành trình 12 tháng.

Nồng nàn ấy đã phôi pha bởi hương lá đã thay bằng đủ thứ dầu gội, sữa tắm, nước hoa công nghiệp độc hại uế trược. Tuy không còn phổ biến như xưa nhưng hương đặc trưng của nồi lá vẫn thơm trong hoài niệm của chúng ta. Gia đình tôi vẫn giữ nếp xông nhà bằng nồi nước lá thơm vào chiều tối 30 sau khi chúng tôi dạo chợ hoa lần cuối cùng và sửa soạn để cúng Giao thừa. Ngày thường, tôi xông nhà và cúng dường bằng tinh dầu, không khi nào dùng nước xịt phòng hay nước hoa công nghiệp. Trong những truyền thống tốt lành của dân tộc, tục nấu lá thơm tất niên trân quý như một nghi lễ “dọn mình” trước lúc xuân về.

Cảm ơn những người nông dân đã lưu giữ nguồn giống cỏ cây hữu ích, đã biết chế biến để việc xông tắm tất niên dễ dàng nơi đô thị, thái nhỏ thực vật cho vào túi lọc để đỡ tắc cống và dễ dọn rác. Nước vẫn xanh lục diệp tố, hương vẫn như thuở nào.
_______
Trong ảnh là tôi nấu nước tắm ngâm tất niên bằng túi lá khô, thơm như hương xưa, hoàn toàn không bị tắc ống lại giảm rác. Xông nhà cũng dùng túi lá khô đun sôi riu riu, hé vung.
Nguồn FB Cô Liên Hương


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 人生之路,起伏不定,高低不平,即便当下里,静水无波,很可能,过不了多久,就会有惊涛骇浪,黄沙飞扬。人生之路,起伏不定,高低不平,即便当下里,静水无波,很可能,过
  • 这似乎是一个打不破的定律,时光一直在变,小李子如今也变成了“老李”可她身边围绕的女孩却都没有超过25岁的。如此阵容,如此人生,难免让人质疑小李子的人品,毕竟,人
  • ✧说说我推荐护颈贴的理由现代人或多或少都有颈椎病。#时尚热点##专业介绍# 2022统招专业介绍----人物形象设计专业专业特色:人物形象设计专业以培养思想政治
  • 然后大家热心的帮忙叫救护车,那是一个很偏的小镇,记得救护车大约半小时才来,过后就是去医院做各种检查了,幸好一切都好 (那女孩现在嫁给了一个比她大十多岁的法国人,
  • 女嘉宾94年泉州台商区人在晋江,外贸翻译在陌生人面前是一个高冷的人 在熟人面前就是一个女汉子 一个典型的爱美 爱折腾 爱纠结的天秤座.喜欢种花种草 喜欢下下厨
  • 所以,很多时候,汤药不能起什么大作用,它只是刺激了你的胃,让你把体内的浊水也就是痰吐出来了,因此你的病也就好了。你说我吃点儿药就不晕、不恶心了,但是这些药是让你
  • [泪]为什么明知不可为而为之,上辈子干啥了工具人毫无保留的付出,却也不会得到哪怕是一丁点感情的回应。工具人企图用没有道理的爱,换来一场相互的爱情。
  • #班服设计# #班服图案# #班服##图像小说[超话]# 「漫画18X18」04话说,有没有人整理过现在在出图像小说的都有哪几家出版社啊,从10年前的后浪+世图
  • 失望是有尽头的,受伤也是有极限的,总有一天你自己会痛醒的,如果没醒,要么是还不够痛,要么是你太坚强和强大了,要知道得拥有多强大的内心,才能数次的去包容与接纳一个
  • p1.ㅋㅋ...오늘은 이전에 자주 마시던 밀크티를 마셨다. 빨대는 여전히 친환경적인 재질이야. 좋아~~ 그리고..나도 내가 펄 밀크티 정말 좋아
  • 建议:A. 够用心:对待每一首你都用心去唱其实很难,但对玩家点过的歌曲,不论你状态如何,你一定要用心去唱,中途不能因任何情况打断,你的用心程度决定玩家对你的认可
  • ☕️#读书# ☕️#英语# ☕️#正能量# ☕️#studyaccount[超话]#XAUUSD 现货黄金黄金截止目前维持只有早间的一波从1910附近下探至19
  • !!
  • #看书记# 我是天降女主文里的小青梅我是避雷了这书,但是又想看虐渣男,于是从二十几章囫囵吞枣的翻着,大概也算知道了故事情节。搭配着想,好像很有代入感,如果宋乔曦
  • #每日一善[超话]##每日一善# [兔子]#阳光信用# 善行缘于善心,有着善的心灵,就如同一股清泉,永不枯竭,清纯甘甜,发自内心的善,才会有善行善举,唯善之心处
  •  事情发生后,大家对马某某投毒毒死山羊一事,没有异议,但对马某某的行为,应该怎么评价,却有下列几种说法: 1、邻居不管好自己的羊群,致使羊群进到马某某院内,破坏
  • 個個都幫住解釋,眞係世風日下今天,来聊聊几个话题:1.盘点一些品牌借势海报中常见“怪象”你家中招了吗?3.不知道大家是否认可这个观点:新媒体人就等于传统时代的销
  • 3、好心境是自己创造的我们常常无法去改变别人的看法,能改变的恰恰只有我们自己。6、不要追逐世俗的荣誉终生寻找所谓别人认可的东西,会永远痛失自己的快乐和幸福。
  • 聪明,非常聪明,众多的警察中,经验虽然不算丰富,但是头脑灵活,做事不拘一格,推理有理有据,最难得的是一如既往的追求真相,对待任何人都没有感情用事,怀疑的对象不管
  • 不同的角色只能說明不同的使命,所以無論身處何位,都要給予身邊的人和物以尊重和感恩,沒有大家的共存,就不可能有一個所謂的成功人士。這個世界上,一個商業能成功並能持