《姚舒晴周予北》今日热推小说‼全章节无弹窗阅读笔趣阁(姚舒晴周予北)
阅读请到公-仲-呺【爱阅读屋】发送一个主角名即可!
[给力]书名:《姚舒晴周予北》
[给力]主角:姚舒晴周予北
以下阅读非小说原文:“梨梨。” 他一双大长腿迈着大步走来。 身姿笔挺高大,面容俊朗英气,整个人好像从漫画中走出来一样。 姜梨迎了上去,闻着他身上淡淡的沐浴露香味,心情舒畅。 “怎么来得这么早?我刚想去医院找你。” “想早一点见到你。” 第527章变天了 饭店里。 在吃完饭后,姜梨从窗户处看着外面的车水马龙,享受着难得的宁静氛围。 感受着手掌心被人捏了捏,她收回目光看来,就见陆泽洲那一双漆黑的眸子正在凝望着她。 “我们难得见一面,你只顾着看风景。” “那我好好看看你。” 姜梨很是正经的瞧着他,嘴角的笑意止不住的溢了出来:“你医院的研究做的怎么样了?什么时候可以忙完?” “快了,初步预计明年底就能结束。”陆泽洲回答道。 明年底,他们也快要毕业了。 回握住了他的手,姜梨望着他的眼睛定定的道:“等你研究结束后,我休假,我们一起去南方度假。” “好。” 从饭店出来,他们又去逛了街,看了画展,在姜梨要回去时,还收到了陆泽洲提前准备好的一支玫瑰花。在他沉默的那一秒钟,我的心泛起了一丝丝难受。 我以为他真心后悔,想和我复婚,哪怕我不接受,可是心里总有一些痛快,所以当我听到他和星彩公司合作,看到小猫落在游戏室的围巾时,那种像是被人耍了的感觉,又冒了出来。 难道裴珩永远学不会专一地追求一个人,爱一个人吗? 不是的,上一世他在痴情这一点上表现得极好,有了蔚蓝之后,其他异性于他而言就是空气。 我见过他真正爱一个人的样子,所以无法接受现在他一边纠缠我,一边对其他人有感觉的事实。 就在这种磨人的沉寂中,车子来到了齐舟阳的租房楼下。 廉租房不存在物业和安保,进出自如,我下车后匆匆走进楼栋,按照记忆里齐舟阳说过的房号开始寻找。 裴珩跟在我身后,一言不发。 “你们干嘛啊?”在我敲了半天门没人开的时候,隔壁一个阿姨探出了头,“这个小伙子前两天就搬走了,里头没人。” 我一愣,心里那股不安的感觉越来越强烈。 如果齐舟阳只是搬走了去其他城市谋生,那么绝对不会联系不上,除非他出了什么意外。 第594章 “裴珩,帮我找一找齐舟阳,行吗?”我顾不上其他,首先就是找裴珩帮忙。 裴珩却无情地拒绝了,“不行。” “他已经被蔚蓝逼到了绝路,准备离开A市了,这个关键点上突然联系不上,很可能出了事,救人一命胜造七级浮屠,你就当为自己积德!”我一把抓住了裴珩的胳膊。 我现在是真心把齐舟阳当自己的弟弟一样,如果他出了什么事,我必须想办法帮一把。 裴珩眼中氤氲着薄怒,语气不善,“你就那么在意他?” “我和他清清白白,没有发生过任何事,但是55py77voI3
《姚舒晴周予北》↓↓↓公仲呺【爱阅读屋】↓↓↓
阅读请到公-仲-呺【爱阅读屋】发送一个主角名即可!
[给力]书名:《姚舒晴周予北》
[给力]主角:姚舒晴周予北
以下阅读非小说原文:“梨梨。” 他一双大长腿迈着大步走来。 身姿笔挺高大,面容俊朗英气,整个人好像从漫画中走出来一样。 姜梨迎了上去,闻着他身上淡淡的沐浴露香味,心情舒畅。 “怎么来得这么早?我刚想去医院找你。” “想早一点见到你。” 第527章变天了 饭店里。 在吃完饭后,姜梨从窗户处看着外面的车水马龙,享受着难得的宁静氛围。 感受着手掌心被人捏了捏,她收回目光看来,就见陆泽洲那一双漆黑的眸子正在凝望着她。 “我们难得见一面,你只顾着看风景。” “那我好好看看你。” 姜梨很是正经的瞧着他,嘴角的笑意止不住的溢了出来:“你医院的研究做的怎么样了?什么时候可以忙完?” “快了,初步预计明年底就能结束。”陆泽洲回答道。 明年底,他们也快要毕业了。 回握住了他的手,姜梨望着他的眼睛定定的道:“等你研究结束后,我休假,我们一起去南方度假。” “好。” 从饭店出来,他们又去逛了街,看了画展,在姜梨要回去时,还收到了陆泽洲提前准备好的一支玫瑰花。在他沉默的那一秒钟,我的心泛起了一丝丝难受。 我以为他真心后悔,想和我复婚,哪怕我不接受,可是心里总有一些痛快,所以当我听到他和星彩公司合作,看到小猫落在游戏室的围巾时,那种像是被人耍了的感觉,又冒了出来。 难道裴珩永远学不会专一地追求一个人,爱一个人吗? 不是的,上一世他在痴情这一点上表现得极好,有了蔚蓝之后,其他异性于他而言就是空气。 我见过他真正爱一个人的样子,所以无法接受现在他一边纠缠我,一边对其他人有感觉的事实。 就在这种磨人的沉寂中,车子来到了齐舟阳的租房楼下。 廉租房不存在物业和安保,进出自如,我下车后匆匆走进楼栋,按照记忆里齐舟阳说过的房号开始寻找。 裴珩跟在我身后,一言不发。 “你们干嘛啊?”在我敲了半天门没人开的时候,隔壁一个阿姨探出了头,“这个小伙子前两天就搬走了,里头没人。” 我一愣,心里那股不安的感觉越来越强烈。 如果齐舟阳只是搬走了去其他城市谋生,那么绝对不会联系不上,除非他出了什么意外。 第594章 “裴珩,帮我找一找齐舟阳,行吗?”我顾不上其他,首先就是找裴珩帮忙。 裴珩却无情地拒绝了,“不行。” “他已经被蔚蓝逼到了绝路,准备离开A市了,这个关键点上突然联系不上,很可能出了事,救人一命胜造七级浮屠,你就当为自己积德!”我一把抓住了裴珩的胳膊。 我现在是真心把齐舟阳当自己的弟弟一样,如果他出了什么事,我必须想办法帮一把。 裴珩眼中氤氲着薄怒,语气不善,“你就那么在意他?” “我和他清清白白,没有发生过任何事,但是55py77voI3
《姚舒晴周予北》↓↓↓公仲呺【爱阅读屋】↓↓↓
HUYỀN TRANG ĐƯỜNG TAM TẠNG & BỘ SÁCH “ĐẠI ĐƯỜNG TÂY VỰC KÝ”
Cư sỹ Liên Hương viết cho lứa tuổi thiếu niên.
------------------------
Thế kỷ thứ VII sau công nguyên, nước Tùy, đời Văn đế Dương Kiên, năm Khai Hoàng thứ 16 [Tây lịch 596] có Pháp sư Huyền Trang, tên tục là Trần Vỹ sinh trong gia đình quan đầu tỉnh ở Lạc Dương, huyện Câu Thi, tỉnh Hà Nam. Trần Huyền Trang là bề tôi của vua Ðường Thái Tông [Lý Thế Dân] nên người ta gọi ông là Đường Huyền Trang và bởi ông đi thỉnh ba tạng Kinh điển Phật giáo nên gọi ông là Đường Tam Tạng. Năm Trinh Quán thứ 2 (628), Huyền Trang 32 tuổi, quyết định lên đường đi Tây Vực. Vào thời đó, những người muốn đi Tây Vực đều phải được sự cho phép của Hoàng đế. Ông hai lần dâng biểu, vua Đường đều không chấp nhận. Không giống trong truyện “Tây Du Ký”, Đường Tăng trước khi lên đường được vua nhận làm huynh đệ, ban cho chiếc bát vàng, áo cà sa quý và bày tiệc rượu tiễn tận cửa thành – Huyền Trang một mình lên đường mà không hề được ân chuẩn.
Hành trình khởi từ Đông Độ sang Tây Vực gần 50 ngàn dặm được Huyền Trang thuật lại rất cặn kẽ trong bộ “Ðại Ðường Tây Vực ký”. Tính ra Huyền Trang đã rời Ðại Ðường 17 năm, qua 110 quốc gia lớn nhỏ, tổng cộng 2 năm đi, 2 năm về và 13 năm học tại Ấn Ðộ. Ði từ năm 628, đến 645 và ông đã mang về:
- 150 viên xá lợi [tinh cốt của Như Lai].
- 2 tượng Phật bằng gỗ Đàn tô ngân, cao 4 thước
- 3 tượng Phật bằng gỗ Đàn hương, cao 3 thước 5, 2 thước 9, 2 thước 3.
- 657 Phạn bản gồm 224 Kinh, 192 Luận cùng trước tác Tiểu Thừa và Yoga.
- Một số bảo vật khác phải dùng voi, lạc đà và 24 ngựa mới chở hết.
Trong thời gian 13 năm lưu trú tại Tây Vực, Huyền Trang thăm viếng hầu hết các di tích, đặc biệt nhất là Ngài học trong 6 năm ở Tu viện Nalanda, một học viện nổi tiếng. Tất cả những Kinh điển của Ðại Thừa, Tiểu Thừa, Kinh Phệ-đà của Hin-du giáo, sách thuốc, sách thiên văn, địa lý, kỹ thuật v. v… đều tập trung tại đây do Pháp sư Silabhadra chủ trì. Tu viện Nalanda có trên 10 ngàn môn sinh, sau 6 năm học tập, Huyền Trang trở thành một trong ba người giỏi nhất. Sau 13 năm ở Ấn Độ, ông có ý trở về. Giới Nhật vương biết chuyện đã tổ chức một buỗi tiễn đưa long trọng có mặt của 18 vị quốc vương. Sau đó, Giới Nhật vương vẫn không muốn Huyền Trang ra đi, liên tục mở tiệc khoản đãi, còn có ý định mời ông làm Quốc sư nhưng Huyền Trang nhất định từ chối trở về.
Không chỉ đạo hạnh và uyên thâm Phật pháp, Huyền Trang còn là một nhà sử học uyên bác, một nhà địa lý học, một nhà ngôn ngữ học xuất chúng, nhất là một nhà phiên dịch giỏi, đi đến đâu, Ngài cũng nghiên cứu kỹ lưỡng tình hình địa lý, phong thổ, động thực vật... biên soạn thành bộ “Ðại Ðường Tây Vực ký”, gồm 12 quyển, ghi lại đầy đủ lịch sử, địa lý, phong tục, tập quán v.v… của những xứ đã đi qua. Ngày nay, những tài liệu của Ngài để lại vẫn còn giúp ích rất nhiều cho các chuyên gia khảo cổ vì các ghi chép rất chính xác. Nhờ bản đồ trong “ Đại Đường Tây Vực ký” mà các học giả, những nhà khảo cổ người Âu mới tìm kiếm những di tích ấy vào cuối thế kỷ thứ 18, cho đến nay thì bốn Thánh địa căn bản của đức Phật từ khi đản sinh cho đến khi thành đạo, thuyết Pháp lần đầu tiên và thị tịch đã rõ ràng. Hiện nay, Nhật Bản đang tiếp tục tìm kiếm các di tích cách đây trên 2.500 năm về trước, tất cả đều nhờ vào công đức của Huyền Trang đã để lại cho hậu thế một tấm bản đồ cách đây 1.375 năm. Sau này, các tu sỹ Ki-tô giáo với tầm tri thức học giả, chu du trên các tàu buôn, tàu chiến khắp thế giới cũng ghi lại địa lý, phong thổ, thực vật và vẽ bản đồ, các di sản đó được bảo quản tốt và còn hữu ích trong thế giới hôm nay, kể cả về các quần đảo như Hoàng Sa, Trường Sa (*). Họ ghi lại không phải bởi họ làm gián điệp như cách một số kẻ miệt thị, mà đối với họ, trong mọi thứ đều ẩn tàng Vinh Quang Thiêng Liêng.
Ngày 25 tháng Giêng năm 645, Huyền Trang về đến Trường An. Sử chép rằng, dân chúng kéo ra đón chật đường. Lúc này, Đường Thái Tông mới mời Huyền Trang đến, khuyên hoàn tục và muốn dùng các kiến thức của ông cho việc bang giao, nhưng ông từ chối. Suốt 19 năm, từ 645 đến 664, Ngài và 200 cộng sự, dịch được tất cả 75 bộ, khoảng 1.335 quyển từ tiếng Phạn qua Hán tự, ông còn dịch bộ “Ðạo Đức Kinh” và “Ðại Thừa Khởi Tín Luận” từ chữ Hán ra chữ Phạn, cùng để lại cho đời một bộ bách khoa thư “Ðại Ðường Tây Vực ký” 12 tập. Công việc dịch thuật có một không hai này, đã làm phong phú thêm 11.000 từ mới cho kho tàng Hán tự vốn đã vô cùng đặc sắc.
Trưa ngày 05/02/664, Huyền Trang gác bút nghìn thu tại chùa Ngọc Hoa, hưởng dương 69 tuổi. Ngày 14/4 thi hài ngài được an táng tại Bạch Lộc Nguyên. Hôm cử hành tang lễ có một triệu người ở Trường An và các vùng lân cận tiễn đưa. An táng xong, có đến ba vạn người cất lều cư tang quanh mộ phần. Từ xưa đến nay chưa từng có vị đế vương hay hiền triết nào được ngưỡng mộ bằng, Ngài đã đi vào lịch sử và văn hóa thật vinh quang.
Tranh cổ vẽ Huyền Trang vạn dặm thỉnh Kinh với chiếc gùi kệ sách độc đáo của https://t.cn/A6OSprRy
(*) Nhà nghiên cứu Lê Thành Khê năm 1958 đã viết: Trong số đó, có các nhà hàng hải Pháp xuống tàu từ cảng La Rochelle, ngày 07/3/1568 cùng với các nhà bác học dòng Tên (các tu sỹ) đi Viễn Đông đã đến Hoàng Sa.
Bản đồ Đông Nam Á do người phương Tây vẽ năm 1606 ghi bằng tiếng Latin, Pracel (Hoàng Sa) thuộc xứ Champa.
Bản đồ của Robert Sayer do nhà xuất bản Luân đôn in năm 1791 ghi Paracel Bank (quần đảo Hoàng Sa) vẽ theo Dự thảo Hàng hải chỉ nam của xứ An Nam (Cochin China Đàng Trong) năm 1764.
Bản đồ của Đức năm 1876 vẽ vùng Viễn Ấn [Hinter-Indien] ghi rõ quần đảo Hoàng Sa thuộc xứ Annam.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Cư sỹ Liên Hương viết cho lứa tuổi thiếu niên.
------------------------
Thế kỷ thứ VII sau công nguyên, nước Tùy, đời Văn đế Dương Kiên, năm Khai Hoàng thứ 16 [Tây lịch 596] có Pháp sư Huyền Trang, tên tục là Trần Vỹ sinh trong gia đình quan đầu tỉnh ở Lạc Dương, huyện Câu Thi, tỉnh Hà Nam. Trần Huyền Trang là bề tôi của vua Ðường Thái Tông [Lý Thế Dân] nên người ta gọi ông là Đường Huyền Trang và bởi ông đi thỉnh ba tạng Kinh điển Phật giáo nên gọi ông là Đường Tam Tạng. Năm Trinh Quán thứ 2 (628), Huyền Trang 32 tuổi, quyết định lên đường đi Tây Vực. Vào thời đó, những người muốn đi Tây Vực đều phải được sự cho phép của Hoàng đế. Ông hai lần dâng biểu, vua Đường đều không chấp nhận. Không giống trong truyện “Tây Du Ký”, Đường Tăng trước khi lên đường được vua nhận làm huynh đệ, ban cho chiếc bát vàng, áo cà sa quý và bày tiệc rượu tiễn tận cửa thành – Huyền Trang một mình lên đường mà không hề được ân chuẩn.
Hành trình khởi từ Đông Độ sang Tây Vực gần 50 ngàn dặm được Huyền Trang thuật lại rất cặn kẽ trong bộ “Ðại Ðường Tây Vực ký”. Tính ra Huyền Trang đã rời Ðại Ðường 17 năm, qua 110 quốc gia lớn nhỏ, tổng cộng 2 năm đi, 2 năm về và 13 năm học tại Ấn Ðộ. Ði từ năm 628, đến 645 và ông đã mang về:
- 150 viên xá lợi [tinh cốt của Như Lai].
- 2 tượng Phật bằng gỗ Đàn tô ngân, cao 4 thước
- 3 tượng Phật bằng gỗ Đàn hương, cao 3 thước 5, 2 thước 9, 2 thước 3.
- 657 Phạn bản gồm 224 Kinh, 192 Luận cùng trước tác Tiểu Thừa và Yoga.
- Một số bảo vật khác phải dùng voi, lạc đà và 24 ngựa mới chở hết.
Trong thời gian 13 năm lưu trú tại Tây Vực, Huyền Trang thăm viếng hầu hết các di tích, đặc biệt nhất là Ngài học trong 6 năm ở Tu viện Nalanda, một học viện nổi tiếng. Tất cả những Kinh điển của Ðại Thừa, Tiểu Thừa, Kinh Phệ-đà của Hin-du giáo, sách thuốc, sách thiên văn, địa lý, kỹ thuật v. v… đều tập trung tại đây do Pháp sư Silabhadra chủ trì. Tu viện Nalanda có trên 10 ngàn môn sinh, sau 6 năm học tập, Huyền Trang trở thành một trong ba người giỏi nhất. Sau 13 năm ở Ấn Độ, ông có ý trở về. Giới Nhật vương biết chuyện đã tổ chức một buỗi tiễn đưa long trọng có mặt của 18 vị quốc vương. Sau đó, Giới Nhật vương vẫn không muốn Huyền Trang ra đi, liên tục mở tiệc khoản đãi, còn có ý định mời ông làm Quốc sư nhưng Huyền Trang nhất định từ chối trở về.
Không chỉ đạo hạnh và uyên thâm Phật pháp, Huyền Trang còn là một nhà sử học uyên bác, một nhà địa lý học, một nhà ngôn ngữ học xuất chúng, nhất là một nhà phiên dịch giỏi, đi đến đâu, Ngài cũng nghiên cứu kỹ lưỡng tình hình địa lý, phong thổ, động thực vật... biên soạn thành bộ “Ðại Ðường Tây Vực ký”, gồm 12 quyển, ghi lại đầy đủ lịch sử, địa lý, phong tục, tập quán v.v… của những xứ đã đi qua. Ngày nay, những tài liệu của Ngài để lại vẫn còn giúp ích rất nhiều cho các chuyên gia khảo cổ vì các ghi chép rất chính xác. Nhờ bản đồ trong “ Đại Đường Tây Vực ký” mà các học giả, những nhà khảo cổ người Âu mới tìm kiếm những di tích ấy vào cuối thế kỷ thứ 18, cho đến nay thì bốn Thánh địa căn bản của đức Phật từ khi đản sinh cho đến khi thành đạo, thuyết Pháp lần đầu tiên và thị tịch đã rõ ràng. Hiện nay, Nhật Bản đang tiếp tục tìm kiếm các di tích cách đây trên 2.500 năm về trước, tất cả đều nhờ vào công đức của Huyền Trang đã để lại cho hậu thế một tấm bản đồ cách đây 1.375 năm. Sau này, các tu sỹ Ki-tô giáo với tầm tri thức học giả, chu du trên các tàu buôn, tàu chiến khắp thế giới cũng ghi lại địa lý, phong thổ, thực vật và vẽ bản đồ, các di sản đó được bảo quản tốt và còn hữu ích trong thế giới hôm nay, kể cả về các quần đảo như Hoàng Sa, Trường Sa (*). Họ ghi lại không phải bởi họ làm gián điệp như cách một số kẻ miệt thị, mà đối với họ, trong mọi thứ đều ẩn tàng Vinh Quang Thiêng Liêng.
Ngày 25 tháng Giêng năm 645, Huyền Trang về đến Trường An. Sử chép rằng, dân chúng kéo ra đón chật đường. Lúc này, Đường Thái Tông mới mời Huyền Trang đến, khuyên hoàn tục và muốn dùng các kiến thức của ông cho việc bang giao, nhưng ông từ chối. Suốt 19 năm, từ 645 đến 664, Ngài và 200 cộng sự, dịch được tất cả 75 bộ, khoảng 1.335 quyển từ tiếng Phạn qua Hán tự, ông còn dịch bộ “Ðạo Đức Kinh” và “Ðại Thừa Khởi Tín Luận” từ chữ Hán ra chữ Phạn, cùng để lại cho đời một bộ bách khoa thư “Ðại Ðường Tây Vực ký” 12 tập. Công việc dịch thuật có một không hai này, đã làm phong phú thêm 11.000 từ mới cho kho tàng Hán tự vốn đã vô cùng đặc sắc.
Trưa ngày 05/02/664, Huyền Trang gác bút nghìn thu tại chùa Ngọc Hoa, hưởng dương 69 tuổi. Ngày 14/4 thi hài ngài được an táng tại Bạch Lộc Nguyên. Hôm cử hành tang lễ có một triệu người ở Trường An và các vùng lân cận tiễn đưa. An táng xong, có đến ba vạn người cất lều cư tang quanh mộ phần. Từ xưa đến nay chưa từng có vị đế vương hay hiền triết nào được ngưỡng mộ bằng, Ngài đã đi vào lịch sử và văn hóa thật vinh quang.
Tranh cổ vẽ Huyền Trang vạn dặm thỉnh Kinh với chiếc gùi kệ sách độc đáo của https://t.cn/A6OSprRy
(*) Nhà nghiên cứu Lê Thành Khê năm 1958 đã viết: Trong số đó, có các nhà hàng hải Pháp xuống tàu từ cảng La Rochelle, ngày 07/3/1568 cùng với các nhà bác học dòng Tên (các tu sỹ) đi Viễn Đông đã đến Hoàng Sa.
Bản đồ Đông Nam Á do người phương Tây vẽ năm 1606 ghi bằng tiếng Latin, Pracel (Hoàng Sa) thuộc xứ Champa.
Bản đồ của Robert Sayer do nhà xuất bản Luân đôn in năm 1791 ghi Paracel Bank (quần đảo Hoàng Sa) vẽ theo Dự thảo Hàng hải chỉ nam của xứ An Nam (Cochin China Đàng Trong) năm 1764.
Bản đồ của Đức năm 1876 vẽ vùng Viễn Ấn [Hinter-Indien] ghi rõ quần đảo Hoàng Sa thuộc xứ Annam.
Nguồn FB Cô Liên Hương
孟飘飘周培川孟飘飘周培川(已完结小说全集完整版大结局)小说全文阅读笔趣阁[吃惊][哇]u65ue10Voi
‼书名:《孟飘飘周培川》
‼主角:孟飘飘周培川
-----↓↓↓公仲呺【爱阅读屋】↓↓↓-----
非原文章节:非小说原文:“梨梨。” 他一双大长腿迈着大步走来。 身姿笔挺高大,面容俊朗英气,整个人好像从漫画中走出来一样。 姜梨迎了上去,闻着他身上淡淡的沐浴露香味,心情舒畅。 “怎么来得这么早?我刚想去医院找你。” “想早一点见到你。” 第527章变天了 饭店里。 在吃完饭后,姜梨从窗户处看着外面的车水马龙,享受着难得的宁静氛围。 感受着手掌心被人捏了捏,她收回目光看来,就见陆泽洲那一双漆黑的眸子正在凝望着她。 “我们难得见一面,你只顾着看风景。” “那我好好看看你。” 姜梨很是正经的瞧着他,嘴角的笑意止不住的溢了出来:“你医院的研究做的怎么样了?什么时候可以忙完?” “快了,初步预计明年底就能结束。”陆泽洲回答道。 明年底,他们也快要毕业了。 回握住了他的手,姜梨望着他的眼睛定定的道:“等你研究结束后,我休假,我们一起去南方度假。” “好。” 从饭店出来,他们又去逛了街,看了画展,在姜梨要回去时,还收到了陆泽洲提前准备好的一支玫瑰花。在他沉默的那一秒钟,我的心泛起了一丝丝难受。 我以为他真心后悔,想和我复婚,哪怕我不接受,可是心里总有一些痛快,所以当我听到他和星彩公司合作,看到小猫落在游戏室的围巾时,那种像是被人耍了的感觉,又冒了出来。 难道裴珩永远学不会专一地追求一个人,爱一个人吗? 不是的,上一世他在痴情这一点上表现得极好,有了蔚蓝之后,其他异性于他而言就是空气。 我见过他真正爱一个人的样子,所以无法接受现在他一边纠缠我,一边对其他人有感觉的事实。 就在这种磨人的沉寂中,车子来到了齐舟阳的租房楼下。 廉租房不存在物业和安保,进出自如,我下车后匆匆走进楼栋,按照记忆里齐舟阳说过的房号开始寻找。 裴珩跟在我身后,一言不发。 “你们干嘛啊?”在我敲了半天门没人开的时候,隔壁一个阿姨探出了头,“这个小伙子前两天就搬走了,里头没人。” 我一愣,心里那股不安的感觉越来越强烈。 如果齐舟阳只是搬走了去其他城市谋生,那么绝对不会联系不上,除非他出了什么意外。 第583章 “裴珩,帮我找一找齐舟阳,行吗?”我顾不上其他,首先就是找裴珩帮忙。 裴珩却无情地拒绝了,“不行。” “他已经被蔚蓝逼到了绝路,准备离开A市了,这个关键点上突然联系不上,很可能出了事,救人一命胜造七级浮屠,你就当为自己积德!”我一把抓住了裴珩的胳膊。 我现在是真心把齐舟阳当自己的弟弟一样,如果他出了什么事,我必须想办法帮一把。 裴珩眼中氤氲着薄怒,语气不善,“你就那么在意他?” “我和他清清白白,没有发生过任何事,但是
‼书名:《孟飘飘周培川》
‼主角:孟飘飘周培川
-----↓↓↓公仲呺【爱阅读屋】↓↓↓-----
非原文章节:非小说原文:“梨梨。” 他一双大长腿迈着大步走来。 身姿笔挺高大,面容俊朗英气,整个人好像从漫画中走出来一样。 姜梨迎了上去,闻着他身上淡淡的沐浴露香味,心情舒畅。 “怎么来得这么早?我刚想去医院找你。” “想早一点见到你。” 第527章变天了 饭店里。 在吃完饭后,姜梨从窗户处看着外面的车水马龙,享受着难得的宁静氛围。 感受着手掌心被人捏了捏,她收回目光看来,就见陆泽洲那一双漆黑的眸子正在凝望着她。 “我们难得见一面,你只顾着看风景。” “那我好好看看你。” 姜梨很是正经的瞧着他,嘴角的笑意止不住的溢了出来:“你医院的研究做的怎么样了?什么时候可以忙完?” “快了,初步预计明年底就能结束。”陆泽洲回答道。 明年底,他们也快要毕业了。 回握住了他的手,姜梨望着他的眼睛定定的道:“等你研究结束后,我休假,我们一起去南方度假。” “好。” 从饭店出来,他们又去逛了街,看了画展,在姜梨要回去时,还收到了陆泽洲提前准备好的一支玫瑰花。在他沉默的那一秒钟,我的心泛起了一丝丝难受。 我以为他真心后悔,想和我复婚,哪怕我不接受,可是心里总有一些痛快,所以当我听到他和星彩公司合作,看到小猫落在游戏室的围巾时,那种像是被人耍了的感觉,又冒了出来。 难道裴珩永远学不会专一地追求一个人,爱一个人吗? 不是的,上一世他在痴情这一点上表现得极好,有了蔚蓝之后,其他异性于他而言就是空气。 我见过他真正爱一个人的样子,所以无法接受现在他一边纠缠我,一边对其他人有感觉的事实。 就在这种磨人的沉寂中,车子来到了齐舟阳的租房楼下。 廉租房不存在物业和安保,进出自如,我下车后匆匆走进楼栋,按照记忆里齐舟阳说过的房号开始寻找。 裴珩跟在我身后,一言不发。 “你们干嘛啊?”在我敲了半天门没人开的时候,隔壁一个阿姨探出了头,“这个小伙子前两天就搬走了,里头没人。” 我一愣,心里那股不安的感觉越来越强烈。 如果齐舟阳只是搬走了去其他城市谋生,那么绝对不会联系不上,除非他出了什么意外。 第583章 “裴珩,帮我找一找齐舟阳,行吗?”我顾不上其他,首先就是找裴珩帮忙。 裴珩却无情地拒绝了,“不行。” “他已经被蔚蓝逼到了绝路,准备离开A市了,这个关键点上突然联系不上,很可能出了事,救人一命胜造七级浮屠,你就当为自己积德!”我一把抓住了裴珩的胳膊。 我现在是真心把齐舟阳当自己的弟弟一样,如果他出了什么事,我必须想办法帮一把。 裴珩眼中氤氲着薄怒,语气不善,“你就那么在意他?” “我和他清清白白,没有发生过任何事,但是
✋热门推荐