【 信じる道は自分で選ぶ 】
CON ĐƯỜNG TIN CẬY LÀ CON ĐƯỜNG BẠN CHỌN
他人に左右されないで
信じる道は自分で選ぶ。
Đừng bị ảnh hưởng bởi người khác
Con đường đáng tin cậy là con đường bạn chọn.
たとえその道が険しくても
自分で選んだ道ならば
自信を持って進む
ことができる。
Cho dẫu con đường đó có khó khăn
Nhưng nếu đó là con đường bạn đã chọn
Bạn có thể tự tin bước về phía trước.
真剣だと知恵が出る。
Nếu bạn nghiêm túc, sự khôn ngoan sẽ xuất hiện.
中途半端だと愚痴が出る。
Nếu bạn làm việc không đến nơi đến chốn, lời phàn nàn sẽ đến.
いい加減だと言い訳が出る。
Nếu bạn làm việc sơ sài qua loa, lời bao biện sẽ xuất hiện.
本気でするから「悔しい」
を知ることができる。
Vì nghiêm túc nên bạn biết được sự "thất vọng".
本気でするから「楽しい」
を知ることができる。
Vì nghiêm túc nên bạn biết được "niềm vui".
本気でするから
人生が面白くなる。
Vì nghiêm túc mà cuộc đời trở nên thú vị.
St và dịch
Hin Xu
CON ĐƯỜNG TIN CẬY LÀ CON ĐƯỜNG BẠN CHỌN
他人に左右されないで
信じる道は自分で選ぶ。
Đừng bị ảnh hưởng bởi người khác
Con đường đáng tin cậy là con đường bạn chọn.
たとえその道が険しくても
自分で選んだ道ならば
自信を持って進む
ことができる。
Cho dẫu con đường đó có khó khăn
Nhưng nếu đó là con đường bạn đã chọn
Bạn có thể tự tin bước về phía trước.
真剣だと知恵が出る。
Nếu bạn nghiêm túc, sự khôn ngoan sẽ xuất hiện.
中途半端だと愚痴が出る。
Nếu bạn làm việc không đến nơi đến chốn, lời phàn nàn sẽ đến.
いい加減だと言い訳が出る。
Nếu bạn làm việc sơ sài qua loa, lời bao biện sẽ xuất hiện.
本気でするから「悔しい」
を知ることができる。
Vì nghiêm túc nên bạn biết được sự "thất vọng".
本気でするから「楽しい」
を知ることができる。
Vì nghiêm túc nên bạn biết được "niềm vui".
本気でするから
人生が面白くなる。
Vì nghiêm túc mà cuộc đời trở nên thú vị.
St và dịch
Hin Xu
#CHIPU芝芙[超话]#Chi Pu là nữ ca sĩ mà người Trung Quốc chúng tôi rất thích, sự thể hiện sân khấu đầu tiên của cô ấy, thực sự khiến chúng tôi ngạc nhiên, chính cô ấy đã khiến chúng tôi nhận ra sự quyến rũ của ca sĩ Việt Nam. Điều đáng nói hơn cả là tôi không nghĩ cô ấy là một ca sĩ không có thực lực, tôi nghĩ cô ấy có sức quyến rũ chưa từng có, chúng tôi echipu, chúng tôi cũng tự hào về sự thân thiện của hai miền Trung Quốc và Việt Nam! Chipu, cố lên!
Trời chiều với sắc xanh nhẹ tạo nên không gian mở rộng đến kinh ngạc. Mình thật sự choáng ngợp bởi cái cao xanh của bầu trời lúc đó. Trong rất nhiều lần đi dạo, đây có lẽ là lần đầu tiên mình được nhìn thấy khung cảnh như thế này. Mình có rất nhiều điều muốn nói, nhưng vẫn không biết nên lựa lời thế nào.
Khoảng thời gian gần đây mình nhận ra được nhiều điều, cũng dần chấp nhận một số việc không như ý khi nó xảy ra. Mỗi ngày mình đều cố gắng, quan sát mọi suy nghĩ, cảm xúc và làm quen với những sự thay đổi liên tục. Với một thái độ bình thản hơn, mình thừa nhận những gì vẫn còn tồn tại như là khuyết điểm của bản thân. Bản ngã là thứ vẫn khiến mình cảm thấy chật vật và mâu thuẫn. Mình hiểu rõ mong cầu của bản thân, cũng biết rằng chẳng có ai phải có nghĩa vụ chiều lòng mình. Tình yêu? Mở rộng ra hơn nữa là cách mình đối xử với mọi người xung quanh. Càng chạy trốn thì chỉ càng mãi chẳng thể thoát ra khỏi vòng lặp.
Chỉ là lúc này mình thấy thật mệt mỏi, không muốn phải suy nghĩ về một người mà mình biết sớm muộn gì cũng sẽ không còn xuất hiện trong cuộc đời mình. Mình tự hỏi rất nhiều lần, Li à, rốt cuộc thì chúng ta là gì vậy? Mỗi lần mình muốn rời đi, thì đâu đó sâu thẳm bên trong luôn có tiếng nói: "Đừng làm vậy." Mình không nỡ bỏ đi như vậy. Không hiểu sao mình lại cảm thấy người ấy cũng rất cô đơn.
Mỗi khi ngồi trước màn hình và phát sóng trực tiếp, cứ lặp đi lặp lại, người ấy có cảm thấy ổn không? Và phải chăng sự đơn độc của mình, sẽ giống như chú cá voi trong bài hát Whalien 52? Hành trình đơn độc ở kiếp sống này có phải sẽ dạy mình bài học lớn nhất, chính là sự bao dung và tình thương vô điều kiện?
Gần đây mình rất thích nghe album Indigo của RM. Forg_tful là bài hát rất hợp với khung cảnh bầu trời lúc chiều mình đã chụp. Thật ra bài mình thích nhất trong album là Still Life. No.2 cũng là một bài hát hay, khi nghe lần đầu tiên mình đã muốn recommend cho cậu ấy.
Mình sẽ ổn hơn thôi.
Dù chỉ là một chút mỗi ngày.
Khoảng thời gian gần đây mình nhận ra được nhiều điều, cũng dần chấp nhận một số việc không như ý khi nó xảy ra. Mỗi ngày mình đều cố gắng, quan sát mọi suy nghĩ, cảm xúc và làm quen với những sự thay đổi liên tục. Với một thái độ bình thản hơn, mình thừa nhận những gì vẫn còn tồn tại như là khuyết điểm của bản thân. Bản ngã là thứ vẫn khiến mình cảm thấy chật vật và mâu thuẫn. Mình hiểu rõ mong cầu của bản thân, cũng biết rằng chẳng có ai phải có nghĩa vụ chiều lòng mình. Tình yêu? Mở rộng ra hơn nữa là cách mình đối xử với mọi người xung quanh. Càng chạy trốn thì chỉ càng mãi chẳng thể thoát ra khỏi vòng lặp.
Chỉ là lúc này mình thấy thật mệt mỏi, không muốn phải suy nghĩ về một người mà mình biết sớm muộn gì cũng sẽ không còn xuất hiện trong cuộc đời mình. Mình tự hỏi rất nhiều lần, Li à, rốt cuộc thì chúng ta là gì vậy? Mỗi lần mình muốn rời đi, thì đâu đó sâu thẳm bên trong luôn có tiếng nói: "Đừng làm vậy." Mình không nỡ bỏ đi như vậy. Không hiểu sao mình lại cảm thấy người ấy cũng rất cô đơn.
Mỗi khi ngồi trước màn hình và phát sóng trực tiếp, cứ lặp đi lặp lại, người ấy có cảm thấy ổn không? Và phải chăng sự đơn độc của mình, sẽ giống như chú cá voi trong bài hát Whalien 52? Hành trình đơn độc ở kiếp sống này có phải sẽ dạy mình bài học lớn nhất, chính là sự bao dung và tình thương vô điều kiện?
Gần đây mình rất thích nghe album Indigo của RM. Forg_tful là bài hát rất hợp với khung cảnh bầu trời lúc chiều mình đã chụp. Thật ra bài mình thích nhất trong album là Still Life. No.2 cũng là một bài hát hay, khi nghe lần đầu tiên mình đã muốn recommend cho cậu ấy.
Mình sẽ ổn hơn thôi.
Dù chỉ là một chút mỗi ngày.
✋热门推荐