#与赵丽颖同行十七载# zly #风雨敲窗十七载,红樱凤凰踏梦来##赵丽颖[超话]#
[06.05.06 - 06.05.23] KỶ NIỆM 17 NĂM TRIỆU LỆ DĨNH XUẤT ĐẠO ❤️
HÀNH TRÌNH CỦA MỘT CÔ GÁI NHỎ CŨNG CÓ THỂ TRỞ THÀNH BIỂN RỘNG SAO TRỜI ~
Hôm nay chúng ta chính thức bước sang tháng 5 của năm 2023, tháng 5 năm nay cũng chính cái “tháng 5 thứ 17” trong nghề của Triệu Lệ Dĩnh. Viết những dòng này là viết cho Triệu Lệ Dĩnh với tuổi nghề 17 năm cũng là viết cho tiểu Triệu Lệ Dĩnh năm 19 tuổi chập chững bước vào giới giải trí.
_”Đừng để tôi nắm bắt cơ hội, vì một khi có được, tôi nhất định sẽ liều mạng bắt lấy.”
Năm 2006, cô bé Triệu Lệ Dĩnh “đánh liều” tham gia show tuyển tú. Khoảng thời gian đó, cô gái nhỏ được một phóng viên nữ hoài nghi hỏi rằng: "Tại sao em nhất định phải trở thành minh tinh? Em cảm thấy bản thân mình có thể thành công không?”. Lệ Dĩnh cười đáp: “Đây là ước mơ từ nhỏ của em, em tin rằng nỗ lực thì sẽ thành công.” Sau đó, nữ phóng viên liên tục hỏi thêm rằng lỡ như không thành công, diễn mãi không hot thì sao, cô gái ngây ngô đáp: “Thế thì em sẽ hát”. Đối diện với câu hỏi khó của phóng viên rằng hát vẫn không hot được thì sao, Triệu Lệ Dĩnh năm 19 tuổi trả lời “Vậy thì cũng phải nỗ lực mới biết được ạ!”.
Cô gái nhỏ sau đó có ổn không? Con đường cô ấy đi thuận lợi chứ?
- Không, chẳng ổn tí nào, vất vả lắm!
Cô ấy một thân một mình đến Bắc Kinh, kéo theo túi lớn túi nhỏ hành lý kết quả còn cãi nhau với tên tài xế xấu xa vì tên đó đã thu tiền xe của cô ấy rồi mà lại bỏ lại cô ấy cùng với hành lý trên đường. Nhiều năm sau trong một talk show cô ấy đã cười kể về câu chuyện này nhưng trên mặt chữ lại chẳng nhắc đến những khó khăn, vất vả khi vừa đến Bắc Kinh.
Cô ấy ở nơi khe núi đợi cảnh quay, dựa trên một tảng đá ngủ quên nhưng chẳng ai quan tâm để ý cả, cô ấy bị bỏ quên mất rồi! Cô ấy còn từng bị một vị đạo diễn thẳng thừng nói rằng “sao cứ dẩu miệng lên thế, như miệng heo vậy”, khi đấy mặt cô ấy đỏ cả lên, thấy ngại lắm, có giận nhưng không dám lên tiếng. Sau này cô ấy mỉm cười kể lại: “Lòng tự tôn của tôi bị đả kích dữ dội, nhưng tôi không có khóc. Tôi sẽ không khóc đâu, tôi sẽ chỉ muốn nói rằng tôi bây giờ còn yếu quá, chỉ là một diễn viên nhỏ, đợi sau này có một ngày tôi trở nên ưu tú vượt bậc, tôi nhất định khiến bạn lau mắt mà nhìn.”
Cô ấy đóng vai phụ suốt 7 năm đầu sự nghiệp, cô ấy vì định kiến của nhiều người rằng mặt tròn không thể là nữ chính mà gặp không ít trở ngại. Cô ấy bị mắng thảm chỉ vì uống nước, cô ấy đã phải đối mặt với rất nhiều điều tai bay vạ gió trong sự nghiệp của mình, những điều tưởng chừng như có thể đánh ngã cô ấy bất cứ lúc nào.
Vậy cô ấy có chùn bước không?
- Không, cô ấy không những không chùn bước mà cô ấy còn đạp sóng rẽ gió tạo nên một phương trời mới của mình.
Những năm đó, người ta gọi cô là tam nương liều mạng. Một năm 365 ngày thì hơn 300 ngày vùi mặt nơi phim trường, kịch bản chưa từng rời tay. Vì sao ư? Vì cô ấy hiểu rằng, mỗi một bộ phim đều chính là cơ hội của bản thân, nên cô ấy trân trọng mỗi một cơ hội và cũng "liều mạng" để nắm lấy nó.
Khi quay Tân Hoàn Châu Cách Cách, cô ấy nhận thức được rằng giọng của bản thân mang nặng giọng địa phương nơi phía Bắc quá nên lúc quay phim không dám nói lớn. Đạo diễn bảo nói lớn hơn thì cô ấy bèn bảo nhưng mà nói to thì giọng không hay phải làm sao đây, đạo diễn bảo cô ấy kệ cứ nói đi. Thế là lúc đó, mỗi ngày cô ấy luyện đài từ, đọc kịch bản đều sẽ dùng điện thoại ghi âm lại, rồi từ đó nghiên cứu cách hay nhất để thoại trong phim.
Đến với Cung Tỏa Trầm Hương thì dường như chữ liều mạng chẳng còn cần đặt trong ngoặc kép. Hẳn là phải yêu diễn xuất đến nhường nào mới khiến một cô gái chân yếu tay mềm phản ứng đầu tiên khi ngã ngựa là yêu cầu mọi người tránh ra không được đỡ để cô có thể hoàn thành nốt cảnh quay của mình. Nhưng Lệ Dĩnh à, sau đó chị đã bị chấn thương và để lại di chứng đến nhiều năm sau đấy!
Cơ hội không đến quá nhiều lần, và dường như Lệ Dĩnh à, lần này chị thắng đậm rồi, thành công lắm. Chỉ một chút nữa thôi, mọi người sẽ không được xem Hoa Thiên Cốt qua sự thể hiện của Triệu Lệ Dĩnh. Chính cô, một thân một mình đã đi tìm nhà sản xuất casting mới có Tiểu Cốt mà người người nhà nhà gọi yêu cô như bây giờ. Hoa Thiên Cốt đại bạo cấp hiện tượng, trở thành một dấu ấn cũng như là bước đệm vững chắc cho sự nghiệp của cô gái ấy, cũng mang đến cho cô những giải thưởng và đề cử danh giá đầu tiên.
Cô gái năm 19 tuổi khi đó có biết sau này cô "bá" như thế nào không? Có biết sau này cô đã nắm giữ nhiều kỷ lục mà đến tận bây giờ vẫn chẳng ai có thể phá vỡ được không? Cô ấy liệu có biết cô ấy của sau này, bằng chính sự nỗ lực của mình, đã được khán giả và giới chủ lưu công nhận và đánh giá cao như nào không? Cô gái năm 19 tuổi ấy không biết đâu, thứ cô ấy biết là phải cố gắng và cố gắng hơn. Khi cô gái ấy lớn hơn một chút và đối diện với sóng gió bủa vây, được người ta hỏi rằng "có ấm ức không?", cô đã trả lời rằng "Phần nhiều là cảm thấy bản thân mình chưa đủ ưu tú, phần nhiều là muốn bản thân làm được tốt hơn". Không than vãn, không oán trách, chỉ muốn nỗ lực nhiều hơn, dùng chính tác phẩm và sự thành công của mình để làm minh chứng cho thế giới ngoài kia nhìn thấy.
Hẳn là có nhiều lúc cô ấy cảm thấy mệt mỏi và cực khổ lắm nhỉ?
- Có thể là có! Nhưng cô ấy từng nói rằng đây là điều cô ấy thích nên cô ấy không thấy mệt, cô ấy hạnh phúc khi được diễn xuất. Và bạn biết mà, cô ấy chẳng phải kiểu người hay kể khổ đâu.
Đoạn đường này cô ấy đi một mình sao?
- Không, đoạn đường này cô ấy có rất nhiều người bầu bạn. Có rất nhiều đom đóm nguyện vì cô ấy mà góp chút ánh sáng le lói của bản thân để thấp sáng cả vùng trời.
Bây giờ cô ấy thế nào rồi?
- Hiện tại cô gái ấy đã trưởng thành rồi! Khi mọi người còn đang gọi cô ấy là Dĩnh Bảo thì cô ấy đã âm thầm dần dần trưởng thành. Hiện tại, phong thái của cô ấy ngày một thêm phần kiên định, tự tin và ung dung. Nhưng cô ấy vẫn luôn giữ vững sơ tâm, luôn ấp ủ nhiều hoài bão, đam mê diễn xuất và cũng đã giỏi hơn rất rất nhiều. Cô ấy chưa từng ngừng đột phá và thử thách bản thân, yên tâm nhé, chưa bao giờ có cái gọi là "giới hạn" trong sự nghiệp diễn xuất và thành tựu của Triệu Lệ Dĩnh.
_"Tôi cũng muốn buông xuôi chứ, cũng giống như mọi người khi gặp khó khăn vậy. Nhưng một khi buông xuôi, tôi sẽ cảm thấy tôi đang lãng phí thời gian. Đời người ngắn ngủi lắm, bạn phải trân trọng mỗi một lần bản thân dốc hết sức mình."
Trong một buổi phỏng vấn gần đây, Triệu Lệ Dĩnh năm 35 tuổi đã trả lời thế đấy nên cô gái nhỏ 19 tuổi Lệ Dĩnh à, hãy vững tin rằng bạn có thể, bạn sẽ làm thật tốt, và dù cho có qua bao nhiêu năm tháng hay thăng trầm, sơ tâm của bạn năm xưa chưa từng thay đổi. Bạn có thể sẽ ung dung hơn chín chắn hơn, nhưng nỗ lực và ngọn lửa đam mê của bạn vẫn luôn cháy rực rỡ dưới ánh mặt trời. Và hơn hết, bạn sẽ thành công để lại dấu ấn thuộc về mình ở thời đại này.
P/s: dài quá rồi nhưng dù cho có thiên ngôn vạn ngữ cũng chẳng thể kể hết vất vả và sóng gió Triệu Lệ Dĩnh đã đi qua, fan yêu và trân trọng sự nghiệp của Triệu Lệ Dĩnh là vì fan cô hiểu được rằng cô đã phải đánh đổi và cố gắng đến dường nào mới có thể có được hôm nay. Không lời hứa nào phù hợp với lúc này hơn là là lời hứa bầu bạn, hứa sẽ xem phim TLD đến năm 80 tuổi, chị còn đóng là còn xem ❤️
[06.05.06 - 06.05.23] KỶ NIỆM 17 NĂM TRIỆU LỆ DĨNH XUẤT ĐẠO ❤️
HÀNH TRÌNH CỦA MỘT CÔ GÁI NHỎ CŨNG CÓ THỂ TRỞ THÀNH BIỂN RỘNG SAO TRỜI ~
Hôm nay chúng ta chính thức bước sang tháng 5 của năm 2023, tháng 5 năm nay cũng chính cái “tháng 5 thứ 17” trong nghề của Triệu Lệ Dĩnh. Viết những dòng này là viết cho Triệu Lệ Dĩnh với tuổi nghề 17 năm cũng là viết cho tiểu Triệu Lệ Dĩnh năm 19 tuổi chập chững bước vào giới giải trí.
_”Đừng để tôi nắm bắt cơ hội, vì một khi có được, tôi nhất định sẽ liều mạng bắt lấy.”
Năm 2006, cô bé Triệu Lệ Dĩnh “đánh liều” tham gia show tuyển tú. Khoảng thời gian đó, cô gái nhỏ được một phóng viên nữ hoài nghi hỏi rằng: "Tại sao em nhất định phải trở thành minh tinh? Em cảm thấy bản thân mình có thể thành công không?”. Lệ Dĩnh cười đáp: “Đây là ước mơ từ nhỏ của em, em tin rằng nỗ lực thì sẽ thành công.” Sau đó, nữ phóng viên liên tục hỏi thêm rằng lỡ như không thành công, diễn mãi không hot thì sao, cô gái ngây ngô đáp: “Thế thì em sẽ hát”. Đối diện với câu hỏi khó của phóng viên rằng hát vẫn không hot được thì sao, Triệu Lệ Dĩnh năm 19 tuổi trả lời “Vậy thì cũng phải nỗ lực mới biết được ạ!”.
Cô gái nhỏ sau đó có ổn không? Con đường cô ấy đi thuận lợi chứ?
- Không, chẳng ổn tí nào, vất vả lắm!
Cô ấy một thân một mình đến Bắc Kinh, kéo theo túi lớn túi nhỏ hành lý kết quả còn cãi nhau với tên tài xế xấu xa vì tên đó đã thu tiền xe của cô ấy rồi mà lại bỏ lại cô ấy cùng với hành lý trên đường. Nhiều năm sau trong một talk show cô ấy đã cười kể về câu chuyện này nhưng trên mặt chữ lại chẳng nhắc đến những khó khăn, vất vả khi vừa đến Bắc Kinh.
Cô ấy ở nơi khe núi đợi cảnh quay, dựa trên một tảng đá ngủ quên nhưng chẳng ai quan tâm để ý cả, cô ấy bị bỏ quên mất rồi! Cô ấy còn từng bị một vị đạo diễn thẳng thừng nói rằng “sao cứ dẩu miệng lên thế, như miệng heo vậy”, khi đấy mặt cô ấy đỏ cả lên, thấy ngại lắm, có giận nhưng không dám lên tiếng. Sau này cô ấy mỉm cười kể lại: “Lòng tự tôn của tôi bị đả kích dữ dội, nhưng tôi không có khóc. Tôi sẽ không khóc đâu, tôi sẽ chỉ muốn nói rằng tôi bây giờ còn yếu quá, chỉ là một diễn viên nhỏ, đợi sau này có một ngày tôi trở nên ưu tú vượt bậc, tôi nhất định khiến bạn lau mắt mà nhìn.”
Cô ấy đóng vai phụ suốt 7 năm đầu sự nghiệp, cô ấy vì định kiến của nhiều người rằng mặt tròn không thể là nữ chính mà gặp không ít trở ngại. Cô ấy bị mắng thảm chỉ vì uống nước, cô ấy đã phải đối mặt với rất nhiều điều tai bay vạ gió trong sự nghiệp của mình, những điều tưởng chừng như có thể đánh ngã cô ấy bất cứ lúc nào.
Vậy cô ấy có chùn bước không?
- Không, cô ấy không những không chùn bước mà cô ấy còn đạp sóng rẽ gió tạo nên một phương trời mới của mình.
Những năm đó, người ta gọi cô là tam nương liều mạng. Một năm 365 ngày thì hơn 300 ngày vùi mặt nơi phim trường, kịch bản chưa từng rời tay. Vì sao ư? Vì cô ấy hiểu rằng, mỗi một bộ phim đều chính là cơ hội của bản thân, nên cô ấy trân trọng mỗi một cơ hội và cũng "liều mạng" để nắm lấy nó.
Khi quay Tân Hoàn Châu Cách Cách, cô ấy nhận thức được rằng giọng của bản thân mang nặng giọng địa phương nơi phía Bắc quá nên lúc quay phim không dám nói lớn. Đạo diễn bảo nói lớn hơn thì cô ấy bèn bảo nhưng mà nói to thì giọng không hay phải làm sao đây, đạo diễn bảo cô ấy kệ cứ nói đi. Thế là lúc đó, mỗi ngày cô ấy luyện đài từ, đọc kịch bản đều sẽ dùng điện thoại ghi âm lại, rồi từ đó nghiên cứu cách hay nhất để thoại trong phim.
Đến với Cung Tỏa Trầm Hương thì dường như chữ liều mạng chẳng còn cần đặt trong ngoặc kép. Hẳn là phải yêu diễn xuất đến nhường nào mới khiến một cô gái chân yếu tay mềm phản ứng đầu tiên khi ngã ngựa là yêu cầu mọi người tránh ra không được đỡ để cô có thể hoàn thành nốt cảnh quay của mình. Nhưng Lệ Dĩnh à, sau đó chị đã bị chấn thương và để lại di chứng đến nhiều năm sau đấy!
Cơ hội không đến quá nhiều lần, và dường như Lệ Dĩnh à, lần này chị thắng đậm rồi, thành công lắm. Chỉ một chút nữa thôi, mọi người sẽ không được xem Hoa Thiên Cốt qua sự thể hiện của Triệu Lệ Dĩnh. Chính cô, một thân một mình đã đi tìm nhà sản xuất casting mới có Tiểu Cốt mà người người nhà nhà gọi yêu cô như bây giờ. Hoa Thiên Cốt đại bạo cấp hiện tượng, trở thành một dấu ấn cũng như là bước đệm vững chắc cho sự nghiệp của cô gái ấy, cũng mang đến cho cô những giải thưởng và đề cử danh giá đầu tiên.
Cô gái năm 19 tuổi khi đó có biết sau này cô "bá" như thế nào không? Có biết sau này cô đã nắm giữ nhiều kỷ lục mà đến tận bây giờ vẫn chẳng ai có thể phá vỡ được không? Cô ấy liệu có biết cô ấy của sau này, bằng chính sự nỗ lực của mình, đã được khán giả và giới chủ lưu công nhận và đánh giá cao như nào không? Cô gái năm 19 tuổi ấy không biết đâu, thứ cô ấy biết là phải cố gắng và cố gắng hơn. Khi cô gái ấy lớn hơn một chút và đối diện với sóng gió bủa vây, được người ta hỏi rằng "có ấm ức không?", cô đã trả lời rằng "Phần nhiều là cảm thấy bản thân mình chưa đủ ưu tú, phần nhiều là muốn bản thân làm được tốt hơn". Không than vãn, không oán trách, chỉ muốn nỗ lực nhiều hơn, dùng chính tác phẩm và sự thành công của mình để làm minh chứng cho thế giới ngoài kia nhìn thấy.
Hẳn là có nhiều lúc cô ấy cảm thấy mệt mỏi và cực khổ lắm nhỉ?
- Có thể là có! Nhưng cô ấy từng nói rằng đây là điều cô ấy thích nên cô ấy không thấy mệt, cô ấy hạnh phúc khi được diễn xuất. Và bạn biết mà, cô ấy chẳng phải kiểu người hay kể khổ đâu.
Đoạn đường này cô ấy đi một mình sao?
- Không, đoạn đường này cô ấy có rất nhiều người bầu bạn. Có rất nhiều đom đóm nguyện vì cô ấy mà góp chút ánh sáng le lói của bản thân để thấp sáng cả vùng trời.
Bây giờ cô ấy thế nào rồi?
- Hiện tại cô gái ấy đã trưởng thành rồi! Khi mọi người còn đang gọi cô ấy là Dĩnh Bảo thì cô ấy đã âm thầm dần dần trưởng thành. Hiện tại, phong thái của cô ấy ngày một thêm phần kiên định, tự tin và ung dung. Nhưng cô ấy vẫn luôn giữ vững sơ tâm, luôn ấp ủ nhiều hoài bão, đam mê diễn xuất và cũng đã giỏi hơn rất rất nhiều. Cô ấy chưa từng ngừng đột phá và thử thách bản thân, yên tâm nhé, chưa bao giờ có cái gọi là "giới hạn" trong sự nghiệp diễn xuất và thành tựu của Triệu Lệ Dĩnh.
_"Tôi cũng muốn buông xuôi chứ, cũng giống như mọi người khi gặp khó khăn vậy. Nhưng một khi buông xuôi, tôi sẽ cảm thấy tôi đang lãng phí thời gian. Đời người ngắn ngủi lắm, bạn phải trân trọng mỗi một lần bản thân dốc hết sức mình."
Trong một buổi phỏng vấn gần đây, Triệu Lệ Dĩnh năm 35 tuổi đã trả lời thế đấy nên cô gái nhỏ 19 tuổi Lệ Dĩnh à, hãy vững tin rằng bạn có thể, bạn sẽ làm thật tốt, và dù cho có qua bao nhiêu năm tháng hay thăng trầm, sơ tâm của bạn năm xưa chưa từng thay đổi. Bạn có thể sẽ ung dung hơn chín chắn hơn, nhưng nỗ lực và ngọn lửa đam mê của bạn vẫn luôn cháy rực rỡ dưới ánh mặt trời. Và hơn hết, bạn sẽ thành công để lại dấu ấn thuộc về mình ở thời đại này.
P/s: dài quá rồi nhưng dù cho có thiên ngôn vạn ngữ cũng chẳng thể kể hết vất vả và sóng gió Triệu Lệ Dĩnh đã đi qua, fan yêu và trân trọng sự nghiệp của Triệu Lệ Dĩnh là vì fan cô hiểu được rằng cô đã phải đánh đổi và cố gắng đến dường nào mới có thể có được hôm nay. Không lời hứa nào phù hợp với lúc này hơn là là lời hứa bầu bạn, hứa sẽ xem phim TLD đến năm 80 tuổi, chị còn đóng là còn xem ❤️
#丫丫到家后近照# 请帮助美星的家人早日回国,他们很痛苦
当其他大熊猫被悉心照顾,吃饱睡好时,美星一家却被虐,被电死,半夜去垃圾桶吃饭,因为太饿了,他们不得不吃饭喝过肥皂水的老竹,因为它被骗进了牛奶,还要经过多次人工授精
请分享信息,让美星一家早日回国
尽管是年事已高的熊妈妈,产后精疲力竭,美星还是赶紧抱起小七鸡,舔干净,尽到妈妈的责任。
可美星从出生开始就得不到呵护和滋养,每天晚上都是我照顾孩子,没有东西吃,美星只好吃老竹。.
pLS GUYS HeLP THEM COME BACK HOME !!
Xin các bạn hãy giúp họ về nhà
当其他大熊猫被悉心照顾,吃饱睡好时,美星一家却被虐,被电死,半夜去垃圾桶吃饭,因为太饿了,他们不得不吃饭喝过肥皂水的老竹,因为它被骗进了牛奶,还要经过多次人工授精
请分享信息,让美星一家早日回国
尽管是年事已高的熊妈妈,产后精疲力竭,美星还是赶紧抱起小七鸡,舔干净,尽到妈妈的责任。
可美星从出生开始就得不到呵护和滋养,每天晚上都是我照顾孩子,没有东西吃,美星只好吃老竹。.
pLS GUYS HeLP THEM COME BACK HOME !!
Xin các bạn hãy giúp họ về nhà
皮尔斯Recital Maria João Pires - 75 Anos do Jornal do Fundão
https://t.cn/A6NpjZP3
(纪录片)皮雷斯:发现声音 Maria João Pires - Discovering Sound
https://t.cn/A6NpjZPu
唱片:Pires plays Mozart(2023-01-14发行)https://t.cn/A6NpjZP1
唱片:Schubert: Scherzi & Moments Musicaux(2023-02-09发行)https://t.cn/A6NpjZPB
唱片:Maria João Pires - Great Piano Works (2022-07-18发行)https://t.cn/A6NpjZPn
唱片:Beethoven: Piano Concertos Nos.3 & 4 (贝多芬:第3 & 4号钢琴协奏曲) https://t.cn/A6NpjZPm
https://t.cn/A6NpjZP3
(纪录片)皮雷斯:发现声音 Maria João Pires - Discovering Sound
https://t.cn/A6NpjZPu
唱片:Pires plays Mozart(2023-01-14发行)https://t.cn/A6NpjZP1
唱片:Schubert: Scherzi & Moments Musicaux(2023-02-09发行)https://t.cn/A6NpjZPB
唱片:Maria João Pires - Great Piano Works (2022-07-18发行)https://t.cn/A6NpjZPn
唱片:Beethoven: Piano Concertos Nos.3 & 4 (贝多芬:第3 & 4号钢琴协奏曲) https://t.cn/A6NpjZPm
✋热门推荐