#我親愛的媽媽和外婆#*
願上天保佑我親愛的媽媽和外婆天天都健康平安!感恩![心]
Trưa chiều nay Ngoại ăn bún rau sống, mình cũng ăn giống Ngoại luôn nè, hihi! [嘻嘻] Khác cái, là Ngoại ăn bún thịt luộc nước mắm, mình ăn bún đậu khuôn trứng chiên chan xì dầu tỏi ớt. Ta nói, ngon quá xá là ngon luôn. Buổi trưa có đậu khuôn, nên ăn trứng chiên đậu khuôn, buổi tối chỉ có trứng hà, mà vẫn ngon tuyệt, hihi! [可爱]
Nay má mua rau sống với bún, để sẵn từ trưa rồi, nên trưa chiều mình ăn bún luôn. Hồi tối khoảng 6 rưỡi mợ Kiều qua, cho 2 bịch nước lèo ăn với bún phở, mà mình để mai ăn, nay thèm bún xì dầu rau sống, thì cứ ăn nè. [耶]
Nay trưa 1:35pm má cho Ngoại ăn, còn tối là 6:10pm. Ăn xong, 8pm mợ Thảo bế Ngoại đi vệ sinh, thay tã xong xuôi, 8:15pm má nói Ngoại đọc kinh cầu nguyện, lát sau đi nằm, rồi 8:26pm má lên gác, xem TV nghỉ ngơi nè. Mai đầu tuần, má lại đi làm. Nay Chủ nhật, má nghỉ, nên mình cũng ngủ khì đến trưa, không có canh giờ dậy chở má đi, hì hì. [嘻嘻]
Khoảng 4pm chiều thứ 6-5/11 chở má đi chợ, sẵn mình đem đồi giầy bata đi dán lại. Bác Thợ giầy nói đôi đó phải may, chứ không dán được, dán sẽ bung. Vậy là mình để giầy lại, hẹn hôm qua ra lấy. Mà qua lười, chiều ngủ mất nè, sáng nay cũng vậy. Mãi 3:30pm hôm nay mình mới ra lấy.
Lúc mình đến nơi, thấy đôi giầy để trên kệ, mình cầm 1 chiếc lên, nói: "Bác ơi cho con lấy đôi giầy." Bác Thợ nhìn mình: "Chết cha, đôi đó quên, làm mới có 1 chiếc!" Mình thật thà, cầm chiếc còn lại đưa bác: "Dạ, vậy bác cứ làm, để mai con ghé lấy cũng được." Bác Thợ, chắc mắc cười lắm rồi, nhìn mình: "Nhìn chiếc giầy mà không thấy luôn à?" [笑cry] Dạ, đúng là chiếc thứ 2, con không để ý luôn. Bác nói sao nghe vậy, tưởng thật luôn hà. [允悲] Bác vui tính quá bác ơi, hihi! [太开心]
Lấy có đôi giầy thôi, mà cũng có chuyện vui để ghi lại nữa chứ. Bác Thợ giầy thật sự rất dễ thương, vui tính. Con chúc bác luôn mạnh khỏe, sửa được thật nhiều giầy giúp mọi người nha bác, hihi! [可爱][心]
Câu chuyện của mình hôm nay í. Ra đường hay ở nhà cũng đều vui vui, hihi! [可爱]
Hồi 6:42pm má lên gác, xem thử bịch giấy vệ sinh má mới mua, xem tốt không. Má giả bộ lau lau miệng, mình chọc, hay đem lau luôn "mờ ông mông đờ ít đít" thử, má cũng nói theo vậy luôn, cười quá chừng, haha! [哈哈] *10:04pm*
10:27pm: À, trưa nay 1:50pm Ngoại ăn bún xong, má xuống, vét tô, đút thêm cho Ngoại ăn hết, rồi má hô lên: "Thủy Thủy, xuống coi nè! Sợi bún dính trên mũi Ngoại." [笑cry] Haha, tưởng gì, hóa ra má chọc ghẹo Ngoại, thấy vậy, còn gọi mình xuống nhìn, rồi mới nói mình lấy khăn giấy cho Ngoại lau miệng lau mũi đi. Má cũng hài hước quá chừng hà, haha! [哈哈]
Ngày vui. Love my home sweet home! [心][太阳]
#十一月#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sun, Nov 7, 2021#*3:32pm (1)
Câu chuyện Bác Thợ giầy vui tính. [可爱][鲜花]
#鞋匠師傅#*
*10:30pm*Diary
***
願上天保佑我親愛的媽媽和外婆天天都健康平安!感恩![心]
Trưa chiều nay Ngoại ăn bún rau sống, mình cũng ăn giống Ngoại luôn nè, hihi! [嘻嘻] Khác cái, là Ngoại ăn bún thịt luộc nước mắm, mình ăn bún đậu khuôn trứng chiên chan xì dầu tỏi ớt. Ta nói, ngon quá xá là ngon luôn. Buổi trưa có đậu khuôn, nên ăn trứng chiên đậu khuôn, buổi tối chỉ có trứng hà, mà vẫn ngon tuyệt, hihi! [可爱]
Nay má mua rau sống với bún, để sẵn từ trưa rồi, nên trưa chiều mình ăn bún luôn. Hồi tối khoảng 6 rưỡi mợ Kiều qua, cho 2 bịch nước lèo ăn với bún phở, mà mình để mai ăn, nay thèm bún xì dầu rau sống, thì cứ ăn nè. [耶]
Nay trưa 1:35pm má cho Ngoại ăn, còn tối là 6:10pm. Ăn xong, 8pm mợ Thảo bế Ngoại đi vệ sinh, thay tã xong xuôi, 8:15pm má nói Ngoại đọc kinh cầu nguyện, lát sau đi nằm, rồi 8:26pm má lên gác, xem TV nghỉ ngơi nè. Mai đầu tuần, má lại đi làm. Nay Chủ nhật, má nghỉ, nên mình cũng ngủ khì đến trưa, không có canh giờ dậy chở má đi, hì hì. [嘻嘻]
Khoảng 4pm chiều thứ 6-5/11 chở má đi chợ, sẵn mình đem đồi giầy bata đi dán lại. Bác Thợ giầy nói đôi đó phải may, chứ không dán được, dán sẽ bung. Vậy là mình để giầy lại, hẹn hôm qua ra lấy. Mà qua lười, chiều ngủ mất nè, sáng nay cũng vậy. Mãi 3:30pm hôm nay mình mới ra lấy.
Lúc mình đến nơi, thấy đôi giầy để trên kệ, mình cầm 1 chiếc lên, nói: "Bác ơi cho con lấy đôi giầy." Bác Thợ nhìn mình: "Chết cha, đôi đó quên, làm mới có 1 chiếc!" Mình thật thà, cầm chiếc còn lại đưa bác: "Dạ, vậy bác cứ làm, để mai con ghé lấy cũng được." Bác Thợ, chắc mắc cười lắm rồi, nhìn mình: "Nhìn chiếc giầy mà không thấy luôn à?" [笑cry] Dạ, đúng là chiếc thứ 2, con không để ý luôn. Bác nói sao nghe vậy, tưởng thật luôn hà. [允悲] Bác vui tính quá bác ơi, hihi! [太开心]
Lấy có đôi giầy thôi, mà cũng có chuyện vui để ghi lại nữa chứ. Bác Thợ giầy thật sự rất dễ thương, vui tính. Con chúc bác luôn mạnh khỏe, sửa được thật nhiều giầy giúp mọi người nha bác, hihi! [可爱][心]
Câu chuyện của mình hôm nay í. Ra đường hay ở nhà cũng đều vui vui, hihi! [可爱]
Hồi 6:42pm má lên gác, xem thử bịch giấy vệ sinh má mới mua, xem tốt không. Má giả bộ lau lau miệng, mình chọc, hay đem lau luôn "mờ ông mông đờ ít đít" thử, má cũng nói theo vậy luôn, cười quá chừng, haha! [哈哈] *10:04pm*
10:27pm: À, trưa nay 1:50pm Ngoại ăn bún xong, má xuống, vét tô, đút thêm cho Ngoại ăn hết, rồi má hô lên: "Thủy Thủy, xuống coi nè! Sợi bún dính trên mũi Ngoại." [笑cry] Haha, tưởng gì, hóa ra má chọc ghẹo Ngoại, thấy vậy, còn gọi mình xuống nhìn, rồi mới nói mình lấy khăn giấy cho Ngoại lau miệng lau mũi đi. Má cũng hài hước quá chừng hà, haha! [哈哈]
Ngày vui. Love my home sweet home! [心][太阳]
#十一月#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sun, Nov 7, 2021#*3:32pm (1)
Câu chuyện Bác Thợ giầy vui tính. [可爱][鲜花]
#鞋匠師傅#*
*10:30pm*Diary
***
#我親愛的媽媽和外婆#*
願上天保佑我親愛的媽媽和外婆天天都健康平安!感恩![心]
Trưa chiều nay Ngoại ăn bún rau sống, mình cũng ăn giống Ngoại luôn nè, hihi! [嘻嘻] Khác cái, là Ngoại ăn bún thịt luộc nước mắm, mình ăn bún đậu khuôn trứng chiên chan xì dầu tỏi ớt. Ta nói, ngon quá xá là ngon luôn. Buổi trưa có đậu khuôn, nên ăn trứng chiên đậu khuôn, buổi tối chỉ có trứng hà, mà vẫn ngon tuyệt, hihi! [可爱]
Nay má mua rau sống với bún, để sẵn từ trưa rồi, nên trưa chiều mình ăn bún luôn. Hồi tối khoảng 6 rưỡi mợ Kiều qua, cho 2 bịch nước lèo ăn với bún phở, mà mình để mai ăn, nay thèm bún xì dầu rau sống, thì cứ ăn nè. [耶]
Nay trưa 1:35pm má cho Ngoại ăn, còn tối là 6:10pm. Ăn xong, 8pm mợ Thảo bế Ngoại đi vệ sinh, thay tã xong xuôi, 8:15pm má nói Ngoại đọc kinh cầu nguyện, lát sau đi nằm, rồi 8:26pm má lên gác, xem TV nghỉ ngơi nè. Mai đầu tuần, má lại đi làm. Nay Chủ nhật, má nghỉ, nên mình cũng ngủ khì đến trưa, không có canh giờ dậy chở má đi, hì hì. [嘻嘻]
Khoảng 4pm chiều thứ 6-5/11 chở má đi chợ, sẵn mình đem đồi giầy bata đi dán lại. Bác Thợ giầy nói đôi đó phải may, chứ không dán được, dán sẽ bung. Vậy là mình để giầy lại, hẹn hôm qua ra lấy. Mà qua lười, chiều ngủ mất nè, sáng nay cũng vậy. Mãi 3:30pm hôm nay mình mới ra lấy.
Lúc mình đến nơi, thấy đôi giầy để trên kệ, mình cầm 1 chiếc lên, nói: "Bác ơi cho con lấy đôi giầy." Bác Thợ nhìn mình: "Chết cha, đôi đó quên, làm mới có 1 chiếc!" Mình thật thà, cầm chiếc còn lại đưa bác: "Dạ, vậy bác cứ làm, để mai con ghé lấy cũng được." Bác Thợ, chắc mắc cười lắm rồi, nhìn mình: "Nhìn chiếc giầy mà không thấy luôn à?" [笑cry] Dạ, đúng là chiếc thứ 2, con không để ý luôn. Bác nói sao nghe vậy, tưởng thật luôn hà. [允悲] Bác vui tính quá bác ơi, hihi! [太开心]
Lấy có đôi giầy thôi, mà cũng có chuyện vui để ghi lại nữa chứ. Bác Thợ giầy thật sự rất dễ thương, vui tính. Con chúc bác luôn mạnh khỏe, sửa được thật nhiều giầy giúp mọi người nha bác, hihi! [可爱][心]
Câu chuyện của mình hôm nay í. Ra đường hay ở nhà cũng đều vui vui, hihi! [可爱]
Hồi 6:42pm má lên gác, xem thử bịch giấy vệ sinh má mới mua, xem tốt không. Má giả bộ lau lau miệng, mình chọc, hay đem lau luôn "mờ ông mông đờ ít đít" thử, má cũng nói theo vậy luôn, cười quá chừng, haha! [哈哈] *10:04pm*
10:27pm: À, trưa nay 1:50pm Ngoại ăn bún xong, má xuống, vét tô, đút thêm cho Ngoại ăn hết, rồi má hô lên: "Thủy Thủy, xuống coi nè! Sợi bún dính trên mũi Ngoại." [笑cry] Haha, tưởng gì, hóa ra má chọc ghẹo Ngoại, thấy vậy, còn gọi mình xuống nhìn, rồi mới nói mình lấy khăn giấy cho Ngoại lau miệng lau mũi đi. Má cũng hài hước quá chừng hà, haha! [哈哈]
Ngày vui. Love my home sweet home! [心][太阳]
#十一月#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sun, Nov 7, 2021#*1:51pm
*10:30pm*Diary
***
願上天保佑我親愛的媽媽和外婆天天都健康平安!感恩![心]
Trưa chiều nay Ngoại ăn bún rau sống, mình cũng ăn giống Ngoại luôn nè, hihi! [嘻嘻] Khác cái, là Ngoại ăn bún thịt luộc nước mắm, mình ăn bún đậu khuôn trứng chiên chan xì dầu tỏi ớt. Ta nói, ngon quá xá là ngon luôn. Buổi trưa có đậu khuôn, nên ăn trứng chiên đậu khuôn, buổi tối chỉ có trứng hà, mà vẫn ngon tuyệt, hihi! [可爱]
Nay má mua rau sống với bún, để sẵn từ trưa rồi, nên trưa chiều mình ăn bún luôn. Hồi tối khoảng 6 rưỡi mợ Kiều qua, cho 2 bịch nước lèo ăn với bún phở, mà mình để mai ăn, nay thèm bún xì dầu rau sống, thì cứ ăn nè. [耶]
Nay trưa 1:35pm má cho Ngoại ăn, còn tối là 6:10pm. Ăn xong, 8pm mợ Thảo bế Ngoại đi vệ sinh, thay tã xong xuôi, 8:15pm má nói Ngoại đọc kinh cầu nguyện, lát sau đi nằm, rồi 8:26pm má lên gác, xem TV nghỉ ngơi nè. Mai đầu tuần, má lại đi làm. Nay Chủ nhật, má nghỉ, nên mình cũng ngủ khì đến trưa, không có canh giờ dậy chở má đi, hì hì. [嘻嘻]
Khoảng 4pm chiều thứ 6-5/11 chở má đi chợ, sẵn mình đem đồi giầy bata đi dán lại. Bác Thợ giầy nói đôi đó phải may, chứ không dán được, dán sẽ bung. Vậy là mình để giầy lại, hẹn hôm qua ra lấy. Mà qua lười, chiều ngủ mất nè, sáng nay cũng vậy. Mãi 3:30pm hôm nay mình mới ra lấy.
Lúc mình đến nơi, thấy đôi giầy để trên kệ, mình cầm 1 chiếc lên, nói: "Bác ơi cho con lấy đôi giầy." Bác Thợ nhìn mình: "Chết cha, đôi đó quên, làm mới có 1 chiếc!" Mình thật thà, cầm chiếc còn lại đưa bác: "Dạ, vậy bác cứ làm, để mai con ghé lấy cũng được." Bác Thợ, chắc mắc cười lắm rồi, nhìn mình: "Nhìn chiếc giầy mà không thấy luôn à?" [笑cry] Dạ, đúng là chiếc thứ 2, con không để ý luôn. Bác nói sao nghe vậy, tưởng thật luôn hà. [允悲] Bác vui tính quá bác ơi, hihi! [太开心]
Lấy có đôi giầy thôi, mà cũng có chuyện vui để ghi lại nữa chứ. Bác Thợ giầy thật sự rất dễ thương, vui tính. Con chúc bác luôn mạnh khỏe, sửa được thật nhiều giầy giúp mọi người nha bác, hihi! [可爱][心]
Câu chuyện của mình hôm nay í. Ra đường hay ở nhà cũng đều vui vui, hihi! [可爱]
Hồi 6:42pm má lên gác, xem thử bịch giấy vệ sinh má mới mua, xem tốt không. Má giả bộ lau lau miệng, mình chọc, hay đem lau luôn "mờ ông mông đờ ít đít" thử, má cũng nói theo vậy luôn, cười quá chừng, haha! [哈哈] *10:04pm*
10:27pm: À, trưa nay 1:50pm Ngoại ăn bún xong, má xuống, vét tô, đút thêm cho Ngoại ăn hết, rồi má hô lên: "Thủy Thủy, xuống coi nè! Sợi bún dính trên mũi Ngoại." [笑cry] Haha, tưởng gì, hóa ra má chọc ghẹo Ngoại, thấy vậy, còn gọi mình xuống nhìn, rồi mới nói mình lấy khăn giấy cho Ngoại lau miệng lau mũi đi. Má cũng hài hước quá chừng hà, haha! [哈哈]
Ngày vui. Love my home sweet home! [心][太阳]
#十一月#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sun, Nov 7, 2021#*1:51pm
*10:30pm*Diary
***
“BẠN THÂN” trở thành “BẠN THÂN CŨ” khi nào?
Giữa bạn bè bình thường mới thể nhạt dần, còn giữa bạn thân thì chỉ có tuyệt giao luôn thôi.
Khi thế giới của hai người dần trở nên khác nhau, không còn điểm nào giao nhau nữa, mỗi khi gặp nhau cũng chỉ có thể nói đi nói lại những kỷ niệm đã qua làm đề tài chung.
Tới khi bạn tìm người đó nói chuyện thôi mà cũng phải cân nhắc từng câu từng chữ, tình bạn của hai bạn đã bắt đầu phai nhạt rồi.
Có lẽ xa nhau cũng chẳng cần có nguyên nhân, đơn giản chỉ vì khoảng cách giữa phương hướng khác nhau mà hai người hướng tới càng lúc càng lớn.
Bạn coi người ấy là duy nhất, mà người ấy lại coi là một trong đó.
Cậu không nghe, tớ không hỏi. Cậu không đáp, tớ không nói. Cậu không đến, tớ không qua.
Trong tình bạn, khoảnh khắc khiến người ta thổn thức là, lúc ban đầu, tớ coi cậu là tri kỷ, sau đó vì một số chuyện cậu khiến tớ thất vọng, thế là tớ tự thuyết phục bản thân, mối quan hệ giữa người với người vốn lúc nào cũng mỏng manh như thế, đặt cậu trở lại vị trí bạn bè bình thường, cố gắng cùng cậu duy trì vẻ hòa bình ngoài mặt này. Trong lòng tớ cả loạt tâm lí thay đổi, vậy mà cậu chẳng hề biết.
Càng lớn tôi càng cảm thấy, dường như tình bạn được người ta tôn vinh quá mức, nó và mãi mãi thực sự không thực sự liên quan đến nhau. Thay đổi một không gian, một thời gian khác, sẽ luôn có người ra đi, và cũng sẽ luôn có những người bạn ngay lập tức bước vào trái tim bạn xuất hiện, đi cùng bạn một đoạn đường hoặc dài, hoặc ngắn. Vậy nên, không nhất thiết phải nhớ mãi không quên, cũng không nhất thiết phải mãi chờ mong, hy vọng. Bạn cần tìm ra người đi cùng mình giữa những kẻ đi trên con đường ấy, chứ không phải cố gắng níu kéo một người đã cũ cùng bước.
Đại khái là cậu mặc những trang phục tớ chưa bao giờ nhìn thấy, chụp ảnh, đi chơi cùng những người tớ chưa bao giờ quen, cậu vui vẻ với một friendlist hoàn toàn mới, còn tớ chỉ là một đứa cứ ôm mãi quá khứ. Quá trình từ không gì không nói biến thành không gì để nói, tớ thừa nhận, tớ thực sự rất buồn, rất khó chịu.
Hai người im lặng quá lâu, ngay cả mở miệng thôi cũng cần dũng khí.
Chỉ có trẻ con mới có thể hỏi: “Sao cậu không để ý đến tớ?” Người lớn ai cũng biết ăn ý mà dần xa cách nhau.
Nguyên nhân khiến tất cả các mối quan hệ trở thành nhạt thực ra rất đơn giản, một người không nói, một người không hỏi.
Có hiểu lầm, không biết giải thích như thế nào, lười phải giải thích, không muốn giải thích, không liên lạc nữa.
Bởi bạn tốt nhất của tôi là cậu ấy, nhưng bạn tốt nhất của cậu ấy lại không phải tôi.
Rất đơn giản, tớ chủ động, cậu không đáp lại, không có cách nào tiếp tục nữa.
Bạn cũ không hiểu tình hình hiện tại của bạn, bạn mới không hiểu những tính tình, thói quen ngày xưa của bạn.
Bạn bè lâu không liên lạc, tớ không biết phải dùng lý do gì để quan tâm đến cuộc sống của cậu, tớ không biết phải dùng cớ gì để cậu bằng lòng nghe chút tâm sự của tớ. Tớ nhớ lắm những ngày xưa, dù tớ biết cuộc sống là không ngừng tiến về phía trước. Có lẽ tớ rất lâu rồi không liên lạc với cậu, xin đừng nghĩ tớ quá vô tình, xin đừng nghĩ rằng tớ có mới nới cũ, tớ chỉ sợ vừa mở miệng ra sẽ là những câu khách sáo khiến lòng xót xa.
Tình bạn của chúng tôi đã kết thúc vì tất cả điều đó.
2006: Quen biết và làm bạn, trải qua quãng thời gian tươi đẹp nhất hồi tiểu học ( cùng bàn nhau, cùng học bài, cùng truy bài, cùng ôn tập nhóm, cùng trực nhật, cùng đến nhà nhau học nhóm, rồi mỗi giờ ra chơi cùng nhau chơi những trò chơi ngây ngô trẻ nhỏ, cùng viết tên nhau lên chiếc lá bàng xà cừ gửi cho nhau những hồi ức, những lời chúc tốt đẹp nhất, ....rồi 1 chút tự ti suy nghĩ vu vơ vớ vẫn, 4 chúng ta dần xa cách nhau....)
2007: 1 đứa vào Nam, 1 đứa khác lớp, 2 đứa cùng lớp (mà lúc b buồn nhất t không thể mở lời động viên xin lỗi, mà b lại luôn là người rủ t đi chơi nhưng dường như t đã làm b thất vọng)
2008: mỗi đứa một lớp
2009-2015: không còn gặp mặt
2016: tìm kiếm nhau trên fb, trò chuyện những gì đã qua, cho nhau cái hẹn tụ họp mà chưa 1 lần thực hiện (người ở TP.HCM, người ở NĐ, người ở HN)
2017: người lấy chồng, người đi Nhật ( trước lúc đi b có về quê và gọi t gặp mặt nhưng lúc đó t ở xa không về được trong lòng đến tận giờ vẫn cảm thấy hối tiếc), người ở TP.HCM, người ở HN --) chúng ta không còn nói chuyện nữa, chỉ còn vài lời chúc kỷ niệm trên FB và những cái like ảnh của nhau....
2018-2021: chúng ta vẫn thế, vẫn còn cái gọi là khoảng cách, không thân cũng không cũ....không biết chúng ta có còn là bạn, có thực sự coi nhau là bạn không , giữa chúng ta chỉ còn lại những lời xã giao đối đáp.
Thật sự mong có thể quay về năm 2006, năm đó t sẽ dũng cảm hơn, sẽ là người giúp chúng ta gắn kết lại với nhau.
好朋友,对不起。。。。 NY - NT - BT - TNM
Giữa bạn bè bình thường mới thể nhạt dần, còn giữa bạn thân thì chỉ có tuyệt giao luôn thôi.
Khi thế giới của hai người dần trở nên khác nhau, không còn điểm nào giao nhau nữa, mỗi khi gặp nhau cũng chỉ có thể nói đi nói lại những kỷ niệm đã qua làm đề tài chung.
Tới khi bạn tìm người đó nói chuyện thôi mà cũng phải cân nhắc từng câu từng chữ, tình bạn của hai bạn đã bắt đầu phai nhạt rồi.
Có lẽ xa nhau cũng chẳng cần có nguyên nhân, đơn giản chỉ vì khoảng cách giữa phương hướng khác nhau mà hai người hướng tới càng lúc càng lớn.
Bạn coi người ấy là duy nhất, mà người ấy lại coi là một trong đó.
Cậu không nghe, tớ không hỏi. Cậu không đáp, tớ không nói. Cậu không đến, tớ không qua.
Trong tình bạn, khoảnh khắc khiến người ta thổn thức là, lúc ban đầu, tớ coi cậu là tri kỷ, sau đó vì một số chuyện cậu khiến tớ thất vọng, thế là tớ tự thuyết phục bản thân, mối quan hệ giữa người với người vốn lúc nào cũng mỏng manh như thế, đặt cậu trở lại vị trí bạn bè bình thường, cố gắng cùng cậu duy trì vẻ hòa bình ngoài mặt này. Trong lòng tớ cả loạt tâm lí thay đổi, vậy mà cậu chẳng hề biết.
Càng lớn tôi càng cảm thấy, dường như tình bạn được người ta tôn vinh quá mức, nó và mãi mãi thực sự không thực sự liên quan đến nhau. Thay đổi một không gian, một thời gian khác, sẽ luôn có người ra đi, và cũng sẽ luôn có những người bạn ngay lập tức bước vào trái tim bạn xuất hiện, đi cùng bạn một đoạn đường hoặc dài, hoặc ngắn. Vậy nên, không nhất thiết phải nhớ mãi không quên, cũng không nhất thiết phải mãi chờ mong, hy vọng. Bạn cần tìm ra người đi cùng mình giữa những kẻ đi trên con đường ấy, chứ không phải cố gắng níu kéo một người đã cũ cùng bước.
Đại khái là cậu mặc những trang phục tớ chưa bao giờ nhìn thấy, chụp ảnh, đi chơi cùng những người tớ chưa bao giờ quen, cậu vui vẻ với một friendlist hoàn toàn mới, còn tớ chỉ là một đứa cứ ôm mãi quá khứ. Quá trình từ không gì không nói biến thành không gì để nói, tớ thừa nhận, tớ thực sự rất buồn, rất khó chịu.
Hai người im lặng quá lâu, ngay cả mở miệng thôi cũng cần dũng khí.
Chỉ có trẻ con mới có thể hỏi: “Sao cậu không để ý đến tớ?” Người lớn ai cũng biết ăn ý mà dần xa cách nhau.
Nguyên nhân khiến tất cả các mối quan hệ trở thành nhạt thực ra rất đơn giản, một người không nói, một người không hỏi.
Có hiểu lầm, không biết giải thích như thế nào, lười phải giải thích, không muốn giải thích, không liên lạc nữa.
Bởi bạn tốt nhất của tôi là cậu ấy, nhưng bạn tốt nhất của cậu ấy lại không phải tôi.
Rất đơn giản, tớ chủ động, cậu không đáp lại, không có cách nào tiếp tục nữa.
Bạn cũ không hiểu tình hình hiện tại của bạn, bạn mới không hiểu những tính tình, thói quen ngày xưa của bạn.
Bạn bè lâu không liên lạc, tớ không biết phải dùng lý do gì để quan tâm đến cuộc sống của cậu, tớ không biết phải dùng cớ gì để cậu bằng lòng nghe chút tâm sự của tớ. Tớ nhớ lắm những ngày xưa, dù tớ biết cuộc sống là không ngừng tiến về phía trước. Có lẽ tớ rất lâu rồi không liên lạc với cậu, xin đừng nghĩ tớ quá vô tình, xin đừng nghĩ rằng tớ có mới nới cũ, tớ chỉ sợ vừa mở miệng ra sẽ là những câu khách sáo khiến lòng xót xa.
Tình bạn của chúng tôi đã kết thúc vì tất cả điều đó.
2006: Quen biết và làm bạn, trải qua quãng thời gian tươi đẹp nhất hồi tiểu học ( cùng bàn nhau, cùng học bài, cùng truy bài, cùng ôn tập nhóm, cùng trực nhật, cùng đến nhà nhau học nhóm, rồi mỗi giờ ra chơi cùng nhau chơi những trò chơi ngây ngô trẻ nhỏ, cùng viết tên nhau lên chiếc lá bàng xà cừ gửi cho nhau những hồi ức, những lời chúc tốt đẹp nhất, ....rồi 1 chút tự ti suy nghĩ vu vơ vớ vẫn, 4 chúng ta dần xa cách nhau....)
2007: 1 đứa vào Nam, 1 đứa khác lớp, 2 đứa cùng lớp (mà lúc b buồn nhất t không thể mở lời động viên xin lỗi, mà b lại luôn là người rủ t đi chơi nhưng dường như t đã làm b thất vọng)
2008: mỗi đứa một lớp
2009-2015: không còn gặp mặt
2016: tìm kiếm nhau trên fb, trò chuyện những gì đã qua, cho nhau cái hẹn tụ họp mà chưa 1 lần thực hiện (người ở TP.HCM, người ở NĐ, người ở HN)
2017: người lấy chồng, người đi Nhật ( trước lúc đi b có về quê và gọi t gặp mặt nhưng lúc đó t ở xa không về được trong lòng đến tận giờ vẫn cảm thấy hối tiếc), người ở TP.HCM, người ở HN --) chúng ta không còn nói chuyện nữa, chỉ còn vài lời chúc kỷ niệm trên FB và những cái like ảnh của nhau....
2018-2021: chúng ta vẫn thế, vẫn còn cái gọi là khoảng cách, không thân cũng không cũ....không biết chúng ta có còn là bạn, có thực sự coi nhau là bạn không , giữa chúng ta chỉ còn lại những lời xã giao đối đáp.
Thật sự mong có thể quay về năm 2006, năm đó t sẽ dũng cảm hơn, sẽ là người giúp chúng ta gắn kết lại với nhau.
好朋友,对不起。。。。 NY - NT - BT - TNM
✋热门推荐