Thông minh là năng lực của con người, còn trí huệ là cảnh giới của tâm. Bề ngoài nhiều khi ta lẫn rằng là một. Kỳ thực đó là hai phạm trù khác nhau về nguồn gốc cũng như cách biểu hiện.
Trên thế giới người thông minh không nhiều, mười người thì có một, nhưng người có trí huệ thì lại càng hiếm, có khi đi cả vạn người cũng không thấy một ai.
Trong cuộc sống sinh hoạt thường ngày, người thông minh thường không dễ chịu thiệt, nhưng đối với người trí huệ điều đó lại là bình thường.
Người thông minh luôn cố gắng bảo vệ lợi ích bản thân, nhưng người có trí huệ thì ngược lại, họ có thể chấp nhận bỏ lợi ich bản thân thực hiện công việc cần thiết.
Người thông minh biết rằng bản thân mình có thể làm được những gì, nhưng người có trí huệ thì hiểu rõ bản thân không thể làm được những gì.
Người thông minh thường tìm kiếm, nắm bắt cơ hội, cố gắng để đạt được nó; nhưng người có trí huệ thì hiểu rõ lúc nào cần buông tay. Vậy nên, người thông minh là người biết chớp thời cơ, người có trí huệ là người biết xả bỏ.
Đôi khi người thông minh thái quá sẽ trở nên khôn ranh, họ có thể tìm cách thoái thác công việc, nhưng người trí huệ lại ít tính lợi ích cá nhân, việc gì cần thì họ sẽ nỗ lực làm.
Người thông minh là có thể hiển thị tất cả tài năng của mình cho người khác biết, nhưng người trí huệ lại là người biết nhìn nhận vẻ đẹp của người khác.
Người thông minh thường chú ý đến từng tiểu tiết; người trí huệ thường coi trọng cả chỉnh thể.
Người thông minh trong tâm nhiều phiền não, khó được an giấc, vì người thông minh thường hay mẫn cảm với người khác, mà người trí huệ thường ít có phiền não, có thể buông bỏ được nhiều thứ, đối với họ tâm tình dễ thản nhiên.
Người thông minh thường muốn thay đổi người khác, muốn người khác phải thuận theo ý của mình, nhưng người trí huệ lại thường thuận theo tự nhiên. Do đó các mối quan hệ của người thông minh thường phức tạp, còn người trí huệ thường có các mối quan hệ hài hòa hơn.
Người thông minh đa phần là do trời sinh, nhưng người trí huệ là người luôn tự rèn luyện, tu dưỡng bản thân mình.
Người thông minh có thể tích lũy nhiều tri thức nhưng người trí huệ thường lấy văn (cái đúng, cái tốt, cái đẹp) để hóa (dạy mình dạy người).
Cho nên người càng có nhiều tri thức thì càng thông minh, nhưng người càng có nhiều văn hóa càng thể hiện là người có trí huệ.
Người thông minh thường dựa vào tai, mắt, hay gọi là “tai thính mắt tinh”, nhưng người trí huệ thường dựa vào Tâm, trí huệ xuất phát từ Tâm.
Các khoa học gia thường dạy con người phải biết thông minh, còn Tôn giáo dạy người ta trí huệ.
Người thông minh có thể có nhiều của cải và quyền lực, người trí huệ lại giàu niềm vui. Vì người thông minh thường có nhiều kỹ năng hơn, có thể chuyển hóa thành tài phú và quyền lực. Nhưng của cải, quyền lực cùng sự vui vẻ không đồng nhất, vui vẻ đến từ chính Tâm thái của chúng ta.
Do đó, để cầu tài sản nếu có thông minh dễ có thể được; còn để cầu thoát khỏi phiền não, nếu không có trí huệ thì khó thể được.
- St -
Ps :người chị trong năm 2021 qua đã có rất nhiều ảnh hưởng tới mình. 智慧 姐姐。
Trên thế giới người thông minh không nhiều, mười người thì có một, nhưng người có trí huệ thì lại càng hiếm, có khi đi cả vạn người cũng không thấy một ai.
Trong cuộc sống sinh hoạt thường ngày, người thông minh thường không dễ chịu thiệt, nhưng đối với người trí huệ điều đó lại là bình thường.
Người thông minh luôn cố gắng bảo vệ lợi ích bản thân, nhưng người có trí huệ thì ngược lại, họ có thể chấp nhận bỏ lợi ich bản thân thực hiện công việc cần thiết.
Người thông minh biết rằng bản thân mình có thể làm được những gì, nhưng người có trí huệ thì hiểu rõ bản thân không thể làm được những gì.
Người thông minh thường tìm kiếm, nắm bắt cơ hội, cố gắng để đạt được nó; nhưng người có trí huệ thì hiểu rõ lúc nào cần buông tay. Vậy nên, người thông minh là người biết chớp thời cơ, người có trí huệ là người biết xả bỏ.
Đôi khi người thông minh thái quá sẽ trở nên khôn ranh, họ có thể tìm cách thoái thác công việc, nhưng người trí huệ lại ít tính lợi ích cá nhân, việc gì cần thì họ sẽ nỗ lực làm.
Người thông minh là có thể hiển thị tất cả tài năng của mình cho người khác biết, nhưng người trí huệ lại là người biết nhìn nhận vẻ đẹp của người khác.
Người thông minh thường chú ý đến từng tiểu tiết; người trí huệ thường coi trọng cả chỉnh thể.
Người thông minh trong tâm nhiều phiền não, khó được an giấc, vì người thông minh thường hay mẫn cảm với người khác, mà người trí huệ thường ít có phiền não, có thể buông bỏ được nhiều thứ, đối với họ tâm tình dễ thản nhiên.
Người thông minh thường muốn thay đổi người khác, muốn người khác phải thuận theo ý của mình, nhưng người trí huệ lại thường thuận theo tự nhiên. Do đó các mối quan hệ của người thông minh thường phức tạp, còn người trí huệ thường có các mối quan hệ hài hòa hơn.
Người thông minh đa phần là do trời sinh, nhưng người trí huệ là người luôn tự rèn luyện, tu dưỡng bản thân mình.
Người thông minh có thể tích lũy nhiều tri thức nhưng người trí huệ thường lấy văn (cái đúng, cái tốt, cái đẹp) để hóa (dạy mình dạy người).
Cho nên người càng có nhiều tri thức thì càng thông minh, nhưng người càng có nhiều văn hóa càng thể hiện là người có trí huệ.
Người thông minh thường dựa vào tai, mắt, hay gọi là “tai thính mắt tinh”, nhưng người trí huệ thường dựa vào Tâm, trí huệ xuất phát từ Tâm.
Các khoa học gia thường dạy con người phải biết thông minh, còn Tôn giáo dạy người ta trí huệ.
Người thông minh có thể có nhiều của cải và quyền lực, người trí huệ lại giàu niềm vui. Vì người thông minh thường có nhiều kỹ năng hơn, có thể chuyển hóa thành tài phú và quyền lực. Nhưng của cải, quyền lực cùng sự vui vẻ không đồng nhất, vui vẻ đến từ chính Tâm thái của chúng ta.
Do đó, để cầu tài sản nếu có thông minh dễ có thể được; còn để cầu thoát khỏi phiền não, nếu không có trí huệ thì khó thể được.
- St -
Ps :người chị trong năm 2021 qua đã có rất nhiều ảnh hưởng tới mình. 智慧 姐姐。
#雙英酒店#*
Mới hôm qua - T7-18/12, là tròn 3 năm mình làm việc ở Khách sạn Song Anh.
Đã quá quen thuộc với chỗ làm ấy, nên bây giờ - những ngày làm việc cuối cùng trước khi rời đi, cảm thấy có chút lưu luyến, không nỡ.
Anh Khoa, chị Hương, bé Ri và Rốt đều thật dễ thương. Chiều nay 4:15pm chị Hương mang cho mình bịch chè chuối ngon lắm nè. Anh chị hay cho đồ ăn lắm. Có đồ ngon đều cho mình và nhân viên cùng ăn. Hồi mình còn chưa ăn chay trường, thì mình là đứa ăn nhiều có tiếng luôn mà. Ăn cả đồ ăn lẫn rau, không kén món gì cả. Ăn rau nhiều, mà cô Tú Anh mẹ anh Khoa còn đặt cho mình biệt danh là "máy xay rau" mà, hihi! [可爱]
Tối nay anh Khoa nói mình về sớm, mới 9:45pm đã về. Anh Khoa canh cửa, chờ khách về, sắp xe hơi. Hồi hơn 5h chiều, anh Khoa nói mượn chìa khóa xe mình để dời xe, cho xe hơi đậu vào, mà một lúc sau, anh Khoa đưa chìa khóa vô, nói không mở được, khiêng luôn. [笑cry] Lúc mình dắt xe về, anh Khoa đang ngoài sân, sẵn anh Khoa cười, hỏi mở xe sao. Mình nói phải ấn thêm nút đề nữa, mới vặn cổ xe được. Anh Khoa "À" lên cười, nhìn vui ghê. [嘻嘻]
Bữa trưa T6-17/12, khoảng 11:35am mình chạy lên Khách sạn, để canh gặp chị Hương xin nghỉ việc, anh Khoa đang đứng ở quầy nói chuyện gì với Hà. Thấy mình mở cửa bước vô, anh Khoa cười hết cỡ: "Ô, về rồi à, đi một mạch quá chừng luôn!" Thì mình xin nghỉ cả 10 ngày rồi mà. [可爱]
3 năm qua, rất nhiều kỉ niệm ở Khách sạn, toàn là điều vui không à. Muốn gắn bó lâu dài mãi, nhưng đã đến lúc định hướng cho mình để thích nghi sớm với môi trường làm việc mới, hoàn cảnh mới.
Sáng hôm qua - T7-18/12, đoàn khách xe Moto của nhóm anh Bằng rời đi, mình nhìn theo, trong lòng nghĩ: "Đây là nhóm khách cuối cùng mình chào đón ở Song Anh rồi."
Nhóm xe Moto đã từng đến Khách sạn lúc Song Anh mới khai trương, là đợt cuối năm 2018 giống như vầy, hoặc đầu năm 2019 í. Không nhớ rõ thời gian, nhưng mà giai đoạn ấy thật sự rất vui. Mình chẳng nhớ mặt ai, chỉ ấn tượng với "đoàn xe Moto" thôi. Lúc đó nhỏ Phượng với mấy đứa mình còn ra chụp hình này nọ thì phải, hihi. [嘻嘻]
3 năm qua, mỗi ngày làm việc đều là một món quà dễ thương, ý nghĩa trong cuộc đời mình. Trân trọng ghi nhớ mọi khoảnh khắc.
Hồi mấy tháng rồi, chiều đón Rốt học thêm về, Rốt dễ thương, hỏi nhỏ: "Em ra hơi trễ, chị chờ em có lâu không?", mà mình cũng thấy vui quá chừng luôn hà. Rốt lớn rồi, khác hẳn hồi còn lớp 5 rồi ha, hihi! [可爱]
Những ngày Noel, không khí lạnh bao phủ, chạy xe mà lạnh cóng luôn. Yêu cái lạnh của Đà Lạt, thích cảm giác chạy từ chỗ làm về nhà lúc 10h tối. Sợ, nên chạy vòng qua Bùi Thị Xuân, ngắm phố, vui nè.
Đi làm, phần công việc mình yêu thích, vui lắm. Trân trọng và tận hưởng những ngày còn làm việc vui vui ở Song Anh nào. Các vị khách dễ thương, Noel vui vẻ nhé! [太开心][鲜花]
Mong Covid dứt hẳn đi, để du lịch Đà Lạt lại phát triển, du khách đến Song Anh nườm nượp như hồi xưa nè! [太阳][心]
#十二月#*
#美好的時光#*
#Happy Everyday#*
#God Bles Us#*
#Sun, Dec 19, 2021#*4:15pm (1)
Chè chuối chị Hương cho. [鲜花][可爱]
*11:32pm*Diary
***
Mới hôm qua - T7-18/12, là tròn 3 năm mình làm việc ở Khách sạn Song Anh.
Đã quá quen thuộc với chỗ làm ấy, nên bây giờ - những ngày làm việc cuối cùng trước khi rời đi, cảm thấy có chút lưu luyến, không nỡ.
Anh Khoa, chị Hương, bé Ri và Rốt đều thật dễ thương. Chiều nay 4:15pm chị Hương mang cho mình bịch chè chuối ngon lắm nè. Anh chị hay cho đồ ăn lắm. Có đồ ngon đều cho mình và nhân viên cùng ăn. Hồi mình còn chưa ăn chay trường, thì mình là đứa ăn nhiều có tiếng luôn mà. Ăn cả đồ ăn lẫn rau, không kén món gì cả. Ăn rau nhiều, mà cô Tú Anh mẹ anh Khoa còn đặt cho mình biệt danh là "máy xay rau" mà, hihi! [可爱]
Tối nay anh Khoa nói mình về sớm, mới 9:45pm đã về. Anh Khoa canh cửa, chờ khách về, sắp xe hơi. Hồi hơn 5h chiều, anh Khoa nói mượn chìa khóa xe mình để dời xe, cho xe hơi đậu vào, mà một lúc sau, anh Khoa đưa chìa khóa vô, nói không mở được, khiêng luôn. [笑cry] Lúc mình dắt xe về, anh Khoa đang ngoài sân, sẵn anh Khoa cười, hỏi mở xe sao. Mình nói phải ấn thêm nút đề nữa, mới vặn cổ xe được. Anh Khoa "À" lên cười, nhìn vui ghê. [嘻嘻]
Bữa trưa T6-17/12, khoảng 11:35am mình chạy lên Khách sạn, để canh gặp chị Hương xin nghỉ việc, anh Khoa đang đứng ở quầy nói chuyện gì với Hà. Thấy mình mở cửa bước vô, anh Khoa cười hết cỡ: "Ô, về rồi à, đi một mạch quá chừng luôn!" Thì mình xin nghỉ cả 10 ngày rồi mà. [可爱]
3 năm qua, rất nhiều kỉ niệm ở Khách sạn, toàn là điều vui không à. Muốn gắn bó lâu dài mãi, nhưng đã đến lúc định hướng cho mình để thích nghi sớm với môi trường làm việc mới, hoàn cảnh mới.
Sáng hôm qua - T7-18/12, đoàn khách xe Moto của nhóm anh Bằng rời đi, mình nhìn theo, trong lòng nghĩ: "Đây là nhóm khách cuối cùng mình chào đón ở Song Anh rồi."
Nhóm xe Moto đã từng đến Khách sạn lúc Song Anh mới khai trương, là đợt cuối năm 2018 giống như vầy, hoặc đầu năm 2019 í. Không nhớ rõ thời gian, nhưng mà giai đoạn ấy thật sự rất vui. Mình chẳng nhớ mặt ai, chỉ ấn tượng với "đoàn xe Moto" thôi. Lúc đó nhỏ Phượng với mấy đứa mình còn ra chụp hình này nọ thì phải, hihi. [嘻嘻]
3 năm qua, mỗi ngày làm việc đều là một món quà dễ thương, ý nghĩa trong cuộc đời mình. Trân trọng ghi nhớ mọi khoảnh khắc.
Hồi mấy tháng rồi, chiều đón Rốt học thêm về, Rốt dễ thương, hỏi nhỏ: "Em ra hơi trễ, chị chờ em có lâu không?", mà mình cũng thấy vui quá chừng luôn hà. Rốt lớn rồi, khác hẳn hồi còn lớp 5 rồi ha, hihi! [可爱]
Những ngày Noel, không khí lạnh bao phủ, chạy xe mà lạnh cóng luôn. Yêu cái lạnh của Đà Lạt, thích cảm giác chạy từ chỗ làm về nhà lúc 10h tối. Sợ, nên chạy vòng qua Bùi Thị Xuân, ngắm phố, vui nè.
Đi làm, phần công việc mình yêu thích, vui lắm. Trân trọng và tận hưởng những ngày còn làm việc vui vui ở Song Anh nào. Các vị khách dễ thương, Noel vui vẻ nhé! [太开心][鲜花]
Mong Covid dứt hẳn đi, để du lịch Đà Lạt lại phát triển, du khách đến Song Anh nườm nượp như hồi xưa nè! [太阳][心]
#十二月#*
#美好的時光#*
#Happy Everyday#*
#God Bles Us#*
#Sun, Dec 19, 2021#*4:15pm (1)
Chè chuối chị Hương cho. [鲜花][可爱]
*11:32pm*Diary
***
#NhânThủy.
#24.11.2021##19:30 pm#
Đợt vừa rồi em lên mình bằng máy bay vì dịch vụ xe khách tạm ngừng hoạt động do biến động dịch bệnh.
Em lên mình chơi đến tận 5 ngày, sẵn dịp em gặp bạn bè đủ kiểu hẹn hò. Hàng quán có, tư gia có, đi riêng có, đi chung có và có ngày đi bốc thuốc nữa. Vui thiệt là vui và đến ngày về thì . Mình đưa em về và phải vòng ngược lại liền để sáng kịp giờ làm nhưng vẫn không kịp phải dời đến trưa.
Sáng ngày 24 mình có việc, nên sáng dậy sớm chạy việc cho xong, cũng không quên em ở nhà soạn đồ đạt để trưa mình về chở em về. Tới trưa mình về thì em nấu súp hôm qua còn lại miếng để dùng trưa. Ăn trưa xong dọn dẹp đến hơn 14h mới xuất phát rời khỏi Sài Gòn. Chạy một mạch lên đến đèo Chuối là 19h30. Khai báo y tế nơi đó rồi chạy tiếp lên Bảo Lộc. Mình và em ghé vào quá sữa đậu nành nóng ngay trung tâm Bảo Lộc. Ngồi uống 3 ly ta nói nó đã gì đâu á. Uống xong thì mình chở em tiếp tục hành trình về nhà em, đến nhà tầm gần 22h. Em gọi má ra xuống mở cửa, chào em xong mình cũng vòng lại chứ không nghĩ lại Thành Phố.
Mình dự định chạy đến Bảo Lộc rồi nghỉ lại đó sáng đi tiếp, nhưng đi đến qua Di Linh xí là đã hơn 00h nên tìm nhà nghỉ mà ngủ. Tới nơi gọi em thì em đã ngũ rồi nên mình lo xong mọi việc cũng chìm vào giấc ngủ luôn…
Cả đoạn đường mình và em luôn vui cười với nhau, đến lúc chia tay thì quyến luyến không rồi nhưng cũng đành tạm chia tay. Em nói 18 em lại xuống mình và muốn mình đi đón, để coi tính chất công việc và tình hình sức khoẻ ổn không rồi tới đó tính. Chứ mấy nay có vẻ xuống sức. Cần thời gain phục hồi, tới đó mới tính được ( ・ั﹏・ั).
Những Chuỗi Ngày Bên Em https://t.cn/A6xO2B5H
#24.11.2021##19:30 pm#
Đợt vừa rồi em lên mình bằng máy bay vì dịch vụ xe khách tạm ngừng hoạt động do biến động dịch bệnh.
Em lên mình chơi đến tận 5 ngày, sẵn dịp em gặp bạn bè đủ kiểu hẹn hò. Hàng quán có, tư gia có, đi riêng có, đi chung có và có ngày đi bốc thuốc nữa. Vui thiệt là vui và đến ngày về thì . Mình đưa em về và phải vòng ngược lại liền để sáng kịp giờ làm nhưng vẫn không kịp phải dời đến trưa.
Sáng ngày 24 mình có việc, nên sáng dậy sớm chạy việc cho xong, cũng không quên em ở nhà soạn đồ đạt để trưa mình về chở em về. Tới trưa mình về thì em nấu súp hôm qua còn lại miếng để dùng trưa. Ăn trưa xong dọn dẹp đến hơn 14h mới xuất phát rời khỏi Sài Gòn. Chạy một mạch lên đến đèo Chuối là 19h30. Khai báo y tế nơi đó rồi chạy tiếp lên Bảo Lộc. Mình và em ghé vào quá sữa đậu nành nóng ngay trung tâm Bảo Lộc. Ngồi uống 3 ly ta nói nó đã gì đâu á. Uống xong thì mình chở em tiếp tục hành trình về nhà em, đến nhà tầm gần 22h. Em gọi má ra xuống mở cửa, chào em xong mình cũng vòng lại chứ không nghĩ lại Thành Phố.
Mình dự định chạy đến Bảo Lộc rồi nghỉ lại đó sáng đi tiếp, nhưng đi đến qua Di Linh xí là đã hơn 00h nên tìm nhà nghỉ mà ngủ. Tới nơi gọi em thì em đã ngũ rồi nên mình lo xong mọi việc cũng chìm vào giấc ngủ luôn…
Cả đoạn đường mình và em luôn vui cười với nhau, đến lúc chia tay thì quyến luyến không rồi nhưng cũng đành tạm chia tay. Em nói 18 em lại xuống mình và muốn mình đi đón, để coi tính chất công việc và tình hình sức khoẻ ổn không rồi tới đó tính. Chứ mấy nay có vẻ xuống sức. Cần thời gain phục hồi, tới đó mới tính được ( ・ั﹏・ั).
Những Chuỗi Ngày Bên Em https://t.cn/A6xO2B5H
✋热门推荐