dị là bản tính của chị .
thế nên hôm nay bỗng vô thường đọc lại những dòng này chị mới hiểu được tất cả . . . .
từ giờ trở đi thì là , chị sẽ không trách móc cách mà tất cả những người xung quanh đánh giá và đối xử với chị nữa . . . .
vì vốn dĩ người khác đâu đã từng hiểu bản chất con người chị đâu !
thế nên hôm nay bỗng vô thường đọc lại những dòng này chị mới hiểu được tất cả . . . .
từ giờ trở đi thì là , chị sẽ không trách móc cách mà tất cả những người xung quanh đánh giá và đối xử với chị nữa . . . .
vì vốn dĩ người khác đâu đã từng hiểu bản chất con người chị đâu !
Dạo này mình khá là cực đoan, hoặc do mình cảm nhận rõ mọi người không ưa mình. Mắc gì cùng nhau rủ đi ăn ốc, mình vốn dĩ là người đi cùng, cuối cùng vì một đứa khác mà lùi lịch, rồi chốt lịch không thèm hỏi ý kiến của mình?
Là điều hiển nhiên, chỉ cần thông báo, hay chỉ là vật đi kèm, ý kiến không quan trọng? Cứ như tất cả lỗi là do mình ấy, tự dưng uất ức đến khóc mà. Không biết có phải là thời điểm để kết thúc mối quan hệ không nữa.
Là điều hiển nhiên, chỉ cần thông báo, hay chỉ là vật đi kèm, ý kiến không quan trọng? Cứ như tất cả lỗi là do mình ấy, tự dưng uất ức đến khóc mà. Không biết có phải là thời điểm để kết thúc mối quan hệ không nữa.
Đạo phố và ăn món ăn yêu thích!!!
Một mình đi trên con đường dài và ngắm nhìn góc phố nhỏ mà mình đang sống, chỗ nhộn nhịp thì vẫn nhộn nhịp như cũ, chỗ yên ắng thì vẫn im lặng như xưa, chỗ tôi đang sống cứ ngỡ vẫn chưa từng thay đổi nhưng đường như cũng thay đổi rất nhiều...
Tại sao con người ta lại thấy cô đơn, chỉ đơn giản họ vẫn chưa tìm được một người đồng điệu về tâm hồn. Và tôi cũng thế, dường như xung quanh tôi chẳng có ai có ai có hết câu chuyện của mình, cũng chẳng có ai hiểu được tâm hồn tôi 'bản thân là người khó mở lòng, khó để ai bước vào thế giới của mình, người ta nhìn vào chính là kiểu người khó gần', bởi thế mới cô đơn. Khao khát có ai hiểu lòng mình nhưng...
Một mình đi trên đường phố, một mình đi ăn, một mình ngắm nhìn dòng người tấp nập, cứ thế mà đi...https://weibo.com/u/6017645069
Một mình đi trên con đường dài và ngắm nhìn góc phố nhỏ mà mình đang sống, chỗ nhộn nhịp thì vẫn nhộn nhịp như cũ, chỗ yên ắng thì vẫn im lặng như xưa, chỗ tôi đang sống cứ ngỡ vẫn chưa từng thay đổi nhưng đường như cũng thay đổi rất nhiều...
Tại sao con người ta lại thấy cô đơn, chỉ đơn giản họ vẫn chưa tìm được một người đồng điệu về tâm hồn. Và tôi cũng thế, dường như xung quanh tôi chẳng có ai có ai có hết câu chuyện của mình, cũng chẳng có ai hiểu được tâm hồn tôi 'bản thân là người khó mở lòng, khó để ai bước vào thế giới của mình, người ta nhìn vào chính là kiểu người khó gần', bởi thế mới cô đơn. Khao khát có ai hiểu lòng mình nhưng...
Một mình đi trên đường phố, một mình đi ăn, một mình ngắm nhìn dòng người tấp nập, cứ thế mà đi...https://weibo.com/u/6017645069
✋热门推荐