Kìa bóng dáng ai ung dung tự tại
Tựa áng mây xanh Tú tú Thanh thanh
Dạo chốn nhân gian thoảng hương Lương Tử
Chẳng chút ưu tư mặc phong ba cản bước,
Giang rộng cánh ước mơ, bay bay mãi
Theo cơn gió nhỏ hạnh phúc ngập tràn...
生日快樂,愛心天使!
一直愛妳,想妳![鲜花]
Sinh nhật vui vẻ nhé, Thiên Thần Tình Yêu!
Luôn yêu chị, nhớ chị! [心]
#許瑋倫1113生日快樂#*
#許瑋倫#*
#瑋美絕倫#*
#愛心天使#*
#永恆國度#*
#2020年11月13日*星期五#*
Cảm thấy rất vui, vì 13 năm nay, anh Lý Uy cũng như mình vậy, luôn nhớ đến Vỹ Luân, cho dù vào ngày hôm nay mới là "nhớ nhất".
Năm nào cũng đều đặn, anh Lý Uy sẽ viết những lời tâm sự gởi đến chị. Vỹ Luân ở trên Thiên Đường, chắc cũng sẽ đọc được.
Vỹ Luân xinh đẹp, Vỹ Luân yêu dấu, nơi Thiên Đường chắc chắn chị luôn hạnh phúc.
Thật sự, xem được bài weibo chia sẻ của anh Lý Uy trong ngày Sinh nhật chị, em cảm thấy rất ấm áp! Em vui, vì anh ấy nhớ đến chị, nghĩ về chị, giống như em! Anh ấy quen chị ở ngoài đời, có những kỉ niệm chân thực về chị, nên chắc chắn, tình cảm dành cho chị, còn sâu đậm hơn em! [心]
Em từng tự hứa, năm em 28 tuổi, sẽ đến Phúc Điền Sa Quốc để thăm chị, nhưng qua thêm 4 năm rồi, mà vẫn chưa thực hiện được. Hy vọng vài năm sắp tới công việc của em sẽ ổn định, kiếm được nhiều tiền hơn, và em chắc chắn sẽ thực hiện được lời hứa ấy.
Giờ đây, em có thể nói cùng ngôn ngữ với chị, rất lưu loát đó chị. Nếu như gặp được gia đình chị, em sẽ chia sẻ cuốn Nhật Kí Vỹ Luân của em, viết vào 13 năm trước.
Vỹ Luân à, chị mãi mãi là Thiên Thần xinh đẹp nhất trong lòng em, trong lòng anh Lý Uy và tất cả những người yêu thương chị! Sinh Nhật vui vẻ. Yêu chị, nhớ chị! [心][蛋糕]
*9:53pm*Diary
#Fri, Nov 13, 2020#* https://t.cn/R2WJvx9
Tựa áng mây xanh Tú tú Thanh thanh
Dạo chốn nhân gian thoảng hương Lương Tử
Chẳng chút ưu tư mặc phong ba cản bước,
Giang rộng cánh ước mơ, bay bay mãi
Theo cơn gió nhỏ hạnh phúc ngập tràn...
生日快樂,愛心天使!
一直愛妳,想妳![鲜花]
Sinh nhật vui vẻ nhé, Thiên Thần Tình Yêu!
Luôn yêu chị, nhớ chị! [心]
#許瑋倫1113生日快樂#*
#許瑋倫#*
#瑋美絕倫#*
#愛心天使#*
#永恆國度#*
#2020年11月13日*星期五#*
Cảm thấy rất vui, vì 13 năm nay, anh Lý Uy cũng như mình vậy, luôn nhớ đến Vỹ Luân, cho dù vào ngày hôm nay mới là "nhớ nhất".
Năm nào cũng đều đặn, anh Lý Uy sẽ viết những lời tâm sự gởi đến chị. Vỹ Luân ở trên Thiên Đường, chắc cũng sẽ đọc được.
Vỹ Luân xinh đẹp, Vỹ Luân yêu dấu, nơi Thiên Đường chắc chắn chị luôn hạnh phúc.
Thật sự, xem được bài weibo chia sẻ của anh Lý Uy trong ngày Sinh nhật chị, em cảm thấy rất ấm áp! Em vui, vì anh ấy nhớ đến chị, nghĩ về chị, giống như em! Anh ấy quen chị ở ngoài đời, có những kỉ niệm chân thực về chị, nên chắc chắn, tình cảm dành cho chị, còn sâu đậm hơn em! [心]
Em từng tự hứa, năm em 28 tuổi, sẽ đến Phúc Điền Sa Quốc để thăm chị, nhưng qua thêm 4 năm rồi, mà vẫn chưa thực hiện được. Hy vọng vài năm sắp tới công việc của em sẽ ổn định, kiếm được nhiều tiền hơn, và em chắc chắn sẽ thực hiện được lời hứa ấy.
Giờ đây, em có thể nói cùng ngôn ngữ với chị, rất lưu loát đó chị. Nếu như gặp được gia đình chị, em sẽ chia sẻ cuốn Nhật Kí Vỹ Luân của em, viết vào 13 năm trước.
Vỹ Luân à, chị mãi mãi là Thiên Thần xinh đẹp nhất trong lòng em, trong lòng anh Lý Uy và tất cả những người yêu thương chị! Sinh Nhật vui vẻ. Yêu chị, nhớ chị! [心][蛋糕]
*9:53pm*Diary
#Fri, Nov 13, 2020#* https://t.cn/R2WJvx9
Ngày Hôm Nay Của Tôi
Mình đọc được một bài viết:
“Bạn dựa vào cái gì mà muốn người khác hiểu được nỗi khổ của bạn.”
Haizz
Thật là hạp với tâm trạng của mình 12 “mân thờ” về trước.
Lúc đó mình luôn có cảm giác rằng mình đối xử thật lòng với một số người. Bản thân mình nhận là thật lòng nha.
Xong, không lâu sau đó họ đều làm cho mình đau lòng rất nhiều.
Mình là một người rất nhạy cảm, lại dễ mềm lòng. Mình luôn sống thiên về tình cảm. Thế nên một hành động nhỏ của họ thôi, mình cũng sẽ để ý.
Đôi khi mình cũng tự hỏi rằng, tại sao mình lúc nào cũng như thế, để ý người khác làm gì. Và câu trả lời chính là, họ đều là những người mà bản thân thật lòng yêu mến và quý trọng.
Có như vậy, họ mới không biết và vô tình làm tổn thương mình.
Đôi khi, mình tự an ủi thế này.
Không phải ai cũng là người sống như mình. Có thể họ chẳng quan tâm đến tâm trạng của bạn cũng có thể họ còn rất nhiều việc phải lo.
Tại sao cứ phải có suy nghĩ rằng mình thật lòng với người, người phải đáp lại mình như thế.
KHÔNG BAO GIỜ CÓ CHUYỆN ĐÓ
Đúng vậy, bản thân mình là ai mà bắt họ phải hiểu được mình. Dựa vào cái gì?
Nói chung và kết luận lại. Mình hãy chỉ làm đúng trách nhiệm của bạn thân, tự thân vận động. Nếu không biết đường lối thế nào, có thể lên mạng hỏi, hoặc hỏi những người có kinh nghiệm đáng tin cậy.
Có như vậy mới không làm mất phẩm giá của bản thân.
Không phải giá mình quá cao mà là chẳng ai có thể hiểu hết được con người mình. Đơn giản vậy thôi.
Bạn đối xử tốt với tôi, tôi cũng đáp lại, nhưng không hơn.
Bạn có thật lòng với tôi hay không, tôi đều biết. Lúc đó tôi tặng bạn cả một tấm lòng của tôi.
Bây giờ tôi rất thoả mãn và hạnh phúc.
Tôi không có người yêu, nhưng lại có một người bạn tâm giao vô cùng.
Chúng ta không nhất thiết phải có nhiều bạn bè, có nhiều mối quan hệ tốt.
Bởi lắm thầy thì nhiều ma, lắm người thì nhiều chuyện xảy ra.
Tấm lòng của mình cũng không rộng lớn, mặt của mình cũng không có nhiều , thời gian cũng ngắn hạn nên chẳng thể chia đều cho tất cả. Thế nên khi mình thật sự buồn và chán nản, được rất nhiều lời hỏi thăm nhưng cũng chỉ là hỏi thăm thôi.
Vẫn là tự bản thân cố gắng vượt lên và tốt hơn.
Không quá tự ti, nhưng phải tự hiểu lấy, mình là ai, cần gì và tin tường nhận ra mọi thứ.
Chúc cho bản thân mình và mỗi người đều sẽ luôn viên mãn trong mọi việc.
Hãy:
Làm điều mình thích mình yêu
Đừng vì người khác mà thiêu chính mình.
❤️
Mình đọc được một bài viết:
“Bạn dựa vào cái gì mà muốn người khác hiểu được nỗi khổ của bạn.”
Haizz
Thật là hạp với tâm trạng của mình 12 “mân thờ” về trước.
Lúc đó mình luôn có cảm giác rằng mình đối xử thật lòng với một số người. Bản thân mình nhận là thật lòng nha.
Xong, không lâu sau đó họ đều làm cho mình đau lòng rất nhiều.
Mình là một người rất nhạy cảm, lại dễ mềm lòng. Mình luôn sống thiên về tình cảm. Thế nên một hành động nhỏ của họ thôi, mình cũng sẽ để ý.
Đôi khi mình cũng tự hỏi rằng, tại sao mình lúc nào cũng như thế, để ý người khác làm gì. Và câu trả lời chính là, họ đều là những người mà bản thân thật lòng yêu mến và quý trọng.
Có như vậy, họ mới không biết và vô tình làm tổn thương mình.
Đôi khi, mình tự an ủi thế này.
Không phải ai cũng là người sống như mình. Có thể họ chẳng quan tâm đến tâm trạng của bạn cũng có thể họ còn rất nhiều việc phải lo.
Tại sao cứ phải có suy nghĩ rằng mình thật lòng với người, người phải đáp lại mình như thế.
KHÔNG BAO GIỜ CÓ CHUYỆN ĐÓ
Đúng vậy, bản thân mình là ai mà bắt họ phải hiểu được mình. Dựa vào cái gì?
Nói chung và kết luận lại. Mình hãy chỉ làm đúng trách nhiệm của bạn thân, tự thân vận động. Nếu không biết đường lối thế nào, có thể lên mạng hỏi, hoặc hỏi những người có kinh nghiệm đáng tin cậy.
Có như vậy mới không làm mất phẩm giá của bản thân.
Không phải giá mình quá cao mà là chẳng ai có thể hiểu hết được con người mình. Đơn giản vậy thôi.
Bạn đối xử tốt với tôi, tôi cũng đáp lại, nhưng không hơn.
Bạn có thật lòng với tôi hay không, tôi đều biết. Lúc đó tôi tặng bạn cả một tấm lòng của tôi.
Bây giờ tôi rất thoả mãn và hạnh phúc.
Tôi không có người yêu, nhưng lại có một người bạn tâm giao vô cùng.
Chúng ta không nhất thiết phải có nhiều bạn bè, có nhiều mối quan hệ tốt.
Bởi lắm thầy thì nhiều ma, lắm người thì nhiều chuyện xảy ra.
Tấm lòng của mình cũng không rộng lớn, mặt của mình cũng không có nhiều , thời gian cũng ngắn hạn nên chẳng thể chia đều cho tất cả. Thế nên khi mình thật sự buồn và chán nản, được rất nhiều lời hỏi thăm nhưng cũng chỉ là hỏi thăm thôi.
Vẫn là tự bản thân cố gắng vượt lên và tốt hơn.
Không quá tự ti, nhưng phải tự hiểu lấy, mình là ai, cần gì và tin tường nhận ra mọi thứ.
Chúc cho bản thân mình và mỗi người đều sẽ luôn viên mãn trong mọi việc.
Hãy:
Làm điều mình thích mình yêu
Đừng vì người khác mà thiêu chính mình.
❤️
【 TỪ KHOÁ TÌNH YÊU CỦA LAM VONG CƠ: CHỜ ĐỢI - BẢO HỘ - CỐ CHẤP - CHO ĐI 】
I. Chờ đợi.
✿ 「 Trái ngược với Nguỵ Vô Tiện dương quang xán lạn, Lam Vong Cơ là bức tĩnh hoạ có nét đẹp tựa băng tựa tuyết, lặng lẽ giống nước thu, lạnh lùng như gió rét. Trong khi Nguỵ Vô Tiện đã nói là làm thì Lam Vong Cơ theo trường phái làm mà không nói. 」
✿ 「 Vẻ ngoài xuất chúng, tài năng vượt trội, tâm tính ổn định, gia thế hiển hách, mười ba năm trôi qua hẳn đã nhận được không ít lời dạm hôn từ các vị kim đại tiểu thư tiên môn thế gia. Nhưng Lam Vong Cơ vẫn kiên định với người trong lòng mình, dẫu hai bên cách đôi bờ sinh tử. 」
✿ 「 Nếu có ai đó hỏi Tư Truy có biết Nguỵ tiền bối là người trong lòng Hàm Quang Quân không, thì tôi chắc chắn là có. Trong nguyên tác thì Tư Truy từ nhỏ đã được chính tay Hàm Quang Quân nuôi dạy. Mỗi ngày Lam Vong Cơ đều Vấn Linh, trong câu hỏi thể nào cũng nhắc 1 tên 2 chữ: Nguỵ Anh. Làm sao mà không biết? 」
✿ 「 Nói không ngoa, nếu Lam Vong Cơ không còn nặng tình thì hẳn sẽ không còn là Lam Vong Cơ nữa. Bất kỳ ai hỏi nếu ngày ấy Nguỵ Vô Tiện không được Mạc Huyền Vũ hiến xá thì sao? Tôi tin Lam Vong Cơ cũng sẽ có câu trả lời giống tôi: chờ đợi người đó cả đời. 」
—
II. Bảo hộ.
✿ 「 Nhắc đến cặp đôi Vong Tiện là nhắc đến những pha té xỉu xuất quỷ nhập thần của Nguỵ Anh và những pha đỡ người yêu chuẩn xác như Ronaldo đỡ bóng của Lam Trạm. 」
✿ 「 Tần suất bảo hộ của Lam Vong Cơ dày đặc như mạng lưới sông Mêkong, từ đầu nguyên tác đến tận chương cuối cùng (ngoại trừ chap 111 và ngoại truyện Lư Hương (´∀`) 」
✿ 「 Nhưng dù bảo hộ kỹ càng đến đâu, Lam Vong Cơ vẫn bỏ lỡ 3 thời khắc định mệnh của Nguỵ Vô Tiện, lúc hắn cần người bên cạnh nhất: lần đầu tiên là khi Giang gia chịu hoạ diệt môn; lần thứ 2 là khi hắn bị Ôn Triều đẩy xuống Loạn Táng Cương, và lần cuối cùng là lần hắn bỏ mạng trong trận vây quét Loạn Táng Cương. Đây được xem như vết mưng mủ trong lòng Lam Vong Cơ mãi mãi về sau. 」
✿ 「 Lần gặp lại kể từ khi gia nhập quỷ đạo, Nguỵ Vô Tiện có nói: “Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi nghĩ Cô Tô Lam thị các người là gì? Ngươi nghĩ ta không biết phản kháng sao? Tâm tính của ta người ngoài làm sao biết?”.
Lúc đó, Lam Vong Cơ đã có ý muốn nói “Ta cũng không để tâm ngươi nhập ma đạo hay không”. Vì quan tâm sau khi tin tức này bay đi, Nguỵ Vô Tiện sẽ trở thành mục tiêu của khắp cõi chân tu, chi bằng theo y về Vân Thâm để y bảo hộ. Tiếc thay câu nói đó đã bị bỏ lửng. 」
✿ 「 Thảm kịch Bất Dạ Thiên xảy ra, mặc kệ kẻ kẻ sống chết tranh đoạt Âm Hổ Phù, Lam Vong Cơ chỉ muốn giành lại mạng sống Nguỵ Anh. Ngược cái là tâm Nguỵ Vô Tiện lúc đó đã phế, hai lần chĩa gươm cưỡng ép của Lam Vong Cơ đều bị hiểu lầm từ bảo hộ thành đối đầu. 」
———
III. Cố chấp.
✿ 「 Một khi đã định hình suy nghĩ thành quan điểm, thật khó để thay đổi. Một người chịu ảnh hưởng của 3000 gia quy từ tấm bé vẫn một mực kết đôi đạo lữ với Nguỵ Vô Tiện, dù Lam Vong Cơ biết chính đạo và ma đạo vĩnh viễn không dung hoà. 」
✿ 「 Đã biết là người đã chết nhưng vẫn Vấn Linh tận mười ba năm. Bản tính cố chấp đã thâm căn cố đế, gắn chặt vào bóng hình Nguỵ Anh. Ai ngốc đến độ chờ đợi một người đã chết quay về? Ấy vậy mà Lam Vong Cơ là kẻ ngốc đó đó. 」
✿ 「 Một chi tiết đắt giá cho sự cố chấp của Lam Vong Cơ đó là chuyện nhập gia của Tư Truy. Để đối đầu với một Lam Khải Nhân cố chấp thì cần kẻ cố chấp hơn ông, và Lam Vong Cơ đã xuất sắc hoàn thành yêu cầu đó. A Uyển xuất thân từ dư nghiệt Ôn thị đường đường chính chính trở thành tông Chánh của Lam gia, tên tuổi được ghi chép vào sổ. Chỉ vì đây là người Nguỵ Anh đã dùng cả tính mạng để bảo vệ.
Không ai biết đằng sau sự đấu tranh đó, Lam Vong Cơ phải chịu thêm hình phạt nào, nhưng chắc chắn Tư Truy là mặt trời nhỏ xoa dịu nỗi cô đơn trong lòng Lam Vong Cơ suốt 13 năm đằng đẵng. 」
———
IV. Cho đi.
✿ 「 Kể cả kiếp trước lẫn kiếp sau, tình yêu của Lam Vong Cơ đều gắn liền với hai chữ Cho Đi. 」
✿ 「 Cho đi danh dự. 33 vết giới tiên không cách nào xoá được chính là lời răn đe của Lam gia. Đến khi Nguỵ Vô Tiện sống lại, Lam Vong Cơ giữ người sau lưng, lấy thân làm lá chắn, công khai đối đầu cả thiên hạ. 」
✿ 「 Cho đi tâm tư. Từ khúc Vong Tiện đến danh tự của Lam Nguyện đã nói lên điều đó. 」
✿ 「 Cho đi thời gian. Cả đời của Lam Vong Cơ đều dành cho Nguỵ Vô Tiện. 13 năm rực rỡ thanh xuân dùng ôm đàn tìm kiếm, chờ người trở về. 」
✿ 「 Cho đi Chí Hướng. Từ bỏ dương quang đại đạo, tự nguyện đi cầu độc mộc dẫn vào bóng đêm vì đó là con đường người từng bước. Vì người mà đến, vì người mà ở lại. 」
✿ 「 Cho đi tiền tài. Qua những màn giơ tay đòi tiền tỉnh như ruồi của Nguỵ Anh và màn dâng túi bạc như là lẽ dĩ nhiên của Lam Trạm là đủ thấy tiền bạc với chân ái luôn luôn là dư dả. 」
——————
✿ 「Tình yêu của Lam Vong Cơ thật sự rất ban sơ, là tình yêu đúng nghĩa tình yêu nhất: không phân biệt tuổi tác giới tính, dù người trong dáng hình nào, thì Nguỵ Vô Tiện vẫn là Nguỵ Anh của Lam Vong Cơ, vĩnh viễn là đoá sen Vân Mộng đẹp nhất, tinh khiết nhất trần đời.
I. Chờ đợi.
✿ 「 Trái ngược với Nguỵ Vô Tiện dương quang xán lạn, Lam Vong Cơ là bức tĩnh hoạ có nét đẹp tựa băng tựa tuyết, lặng lẽ giống nước thu, lạnh lùng như gió rét. Trong khi Nguỵ Vô Tiện đã nói là làm thì Lam Vong Cơ theo trường phái làm mà không nói. 」
✿ 「 Vẻ ngoài xuất chúng, tài năng vượt trội, tâm tính ổn định, gia thế hiển hách, mười ba năm trôi qua hẳn đã nhận được không ít lời dạm hôn từ các vị kim đại tiểu thư tiên môn thế gia. Nhưng Lam Vong Cơ vẫn kiên định với người trong lòng mình, dẫu hai bên cách đôi bờ sinh tử. 」
✿ 「 Nếu có ai đó hỏi Tư Truy có biết Nguỵ tiền bối là người trong lòng Hàm Quang Quân không, thì tôi chắc chắn là có. Trong nguyên tác thì Tư Truy từ nhỏ đã được chính tay Hàm Quang Quân nuôi dạy. Mỗi ngày Lam Vong Cơ đều Vấn Linh, trong câu hỏi thể nào cũng nhắc 1 tên 2 chữ: Nguỵ Anh. Làm sao mà không biết? 」
✿ 「 Nói không ngoa, nếu Lam Vong Cơ không còn nặng tình thì hẳn sẽ không còn là Lam Vong Cơ nữa. Bất kỳ ai hỏi nếu ngày ấy Nguỵ Vô Tiện không được Mạc Huyền Vũ hiến xá thì sao? Tôi tin Lam Vong Cơ cũng sẽ có câu trả lời giống tôi: chờ đợi người đó cả đời. 」
—
II. Bảo hộ.
✿ 「 Nhắc đến cặp đôi Vong Tiện là nhắc đến những pha té xỉu xuất quỷ nhập thần của Nguỵ Anh và những pha đỡ người yêu chuẩn xác như Ronaldo đỡ bóng của Lam Trạm. 」
✿ 「 Tần suất bảo hộ của Lam Vong Cơ dày đặc như mạng lưới sông Mêkong, từ đầu nguyên tác đến tận chương cuối cùng (ngoại trừ chap 111 và ngoại truyện Lư Hương (´∀`) 」
✿ 「 Nhưng dù bảo hộ kỹ càng đến đâu, Lam Vong Cơ vẫn bỏ lỡ 3 thời khắc định mệnh của Nguỵ Vô Tiện, lúc hắn cần người bên cạnh nhất: lần đầu tiên là khi Giang gia chịu hoạ diệt môn; lần thứ 2 là khi hắn bị Ôn Triều đẩy xuống Loạn Táng Cương, và lần cuối cùng là lần hắn bỏ mạng trong trận vây quét Loạn Táng Cương. Đây được xem như vết mưng mủ trong lòng Lam Vong Cơ mãi mãi về sau. 」
✿ 「 Lần gặp lại kể từ khi gia nhập quỷ đạo, Nguỵ Vô Tiện có nói: “Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi nghĩ Cô Tô Lam thị các người là gì? Ngươi nghĩ ta không biết phản kháng sao? Tâm tính của ta người ngoài làm sao biết?”.
Lúc đó, Lam Vong Cơ đã có ý muốn nói “Ta cũng không để tâm ngươi nhập ma đạo hay không”. Vì quan tâm sau khi tin tức này bay đi, Nguỵ Vô Tiện sẽ trở thành mục tiêu của khắp cõi chân tu, chi bằng theo y về Vân Thâm để y bảo hộ. Tiếc thay câu nói đó đã bị bỏ lửng. 」
✿ 「 Thảm kịch Bất Dạ Thiên xảy ra, mặc kệ kẻ kẻ sống chết tranh đoạt Âm Hổ Phù, Lam Vong Cơ chỉ muốn giành lại mạng sống Nguỵ Anh. Ngược cái là tâm Nguỵ Vô Tiện lúc đó đã phế, hai lần chĩa gươm cưỡng ép của Lam Vong Cơ đều bị hiểu lầm từ bảo hộ thành đối đầu. 」
———
III. Cố chấp.
✿ 「 Một khi đã định hình suy nghĩ thành quan điểm, thật khó để thay đổi. Một người chịu ảnh hưởng của 3000 gia quy từ tấm bé vẫn một mực kết đôi đạo lữ với Nguỵ Vô Tiện, dù Lam Vong Cơ biết chính đạo và ma đạo vĩnh viễn không dung hoà. 」
✿ 「 Đã biết là người đã chết nhưng vẫn Vấn Linh tận mười ba năm. Bản tính cố chấp đã thâm căn cố đế, gắn chặt vào bóng hình Nguỵ Anh. Ai ngốc đến độ chờ đợi một người đã chết quay về? Ấy vậy mà Lam Vong Cơ là kẻ ngốc đó đó. 」
✿ 「 Một chi tiết đắt giá cho sự cố chấp của Lam Vong Cơ đó là chuyện nhập gia của Tư Truy. Để đối đầu với một Lam Khải Nhân cố chấp thì cần kẻ cố chấp hơn ông, và Lam Vong Cơ đã xuất sắc hoàn thành yêu cầu đó. A Uyển xuất thân từ dư nghiệt Ôn thị đường đường chính chính trở thành tông Chánh của Lam gia, tên tuổi được ghi chép vào sổ. Chỉ vì đây là người Nguỵ Anh đã dùng cả tính mạng để bảo vệ.
Không ai biết đằng sau sự đấu tranh đó, Lam Vong Cơ phải chịu thêm hình phạt nào, nhưng chắc chắn Tư Truy là mặt trời nhỏ xoa dịu nỗi cô đơn trong lòng Lam Vong Cơ suốt 13 năm đằng đẵng. 」
———
IV. Cho đi.
✿ 「 Kể cả kiếp trước lẫn kiếp sau, tình yêu của Lam Vong Cơ đều gắn liền với hai chữ Cho Đi. 」
✿ 「 Cho đi danh dự. 33 vết giới tiên không cách nào xoá được chính là lời răn đe của Lam gia. Đến khi Nguỵ Vô Tiện sống lại, Lam Vong Cơ giữ người sau lưng, lấy thân làm lá chắn, công khai đối đầu cả thiên hạ. 」
✿ 「 Cho đi tâm tư. Từ khúc Vong Tiện đến danh tự của Lam Nguyện đã nói lên điều đó. 」
✿ 「 Cho đi thời gian. Cả đời của Lam Vong Cơ đều dành cho Nguỵ Vô Tiện. 13 năm rực rỡ thanh xuân dùng ôm đàn tìm kiếm, chờ người trở về. 」
✿ 「 Cho đi Chí Hướng. Từ bỏ dương quang đại đạo, tự nguyện đi cầu độc mộc dẫn vào bóng đêm vì đó là con đường người từng bước. Vì người mà đến, vì người mà ở lại. 」
✿ 「 Cho đi tiền tài. Qua những màn giơ tay đòi tiền tỉnh như ruồi của Nguỵ Anh và màn dâng túi bạc như là lẽ dĩ nhiên của Lam Trạm là đủ thấy tiền bạc với chân ái luôn luôn là dư dả. 」
——————
✿ 「Tình yêu của Lam Vong Cơ thật sự rất ban sơ, là tình yêu đúng nghĩa tình yêu nhất: không phân biệt tuổi tác giới tính, dù người trong dáng hình nào, thì Nguỵ Vô Tiện vẫn là Nguỵ Anh của Lam Vong Cơ, vĩnh viễn là đoá sen Vân Mộng đẹp nhất, tinh khiết nhất trần đời.
✋热门推荐