bổng dưng nhận ra
trên con đường của mình không nên vọng tưởng phía trước có người chờ mình . Mà ta hãy cảm nhận những người ở sau âm thầm bước bên ta...
không cần biết họ ở sau ta là quan tâm hay là soi mói ta. Bởi dù là lí do gì thì củng là người cho ta sức mạnh tiến lên phía trc
còn hơn người phía trc khiến ta mù mịt, đợi chờ, hy vọng...
trên con đường của mình không nên vọng tưởng phía trước có người chờ mình . Mà ta hãy cảm nhận những người ở sau âm thầm bước bên ta...
không cần biết họ ở sau ta là quan tâm hay là soi mói ta. Bởi dù là lí do gì thì củng là người cho ta sức mạnh tiến lên phía trc
còn hơn người phía trc khiến ta mù mịt, đợi chờ, hy vọng...
一个人想着一个人
Tuổi trẻ sớm đi qua, như cơn mưa rào mùa hạ.
Tuổi trẻ như một giấc mộng, dù sai lầm hay hối tiếc thì tất cả cũng sẽ trở thành hồi ức không bao giờ chạm tới.
Mười năm sau, ai đã bỏ đi, ai còn ở lại?
Mười năm sau, ai còn giữ lại những hồi ức ban đầu?
Mười năm sau, hẹn ước của chúng ta, ai nhớ ai quên?
Tôi sợ cái gọi là "lột xác", là rời xa dẫu biết ai rồi cũng sẽ khác, sẽ thay đổi. Tôi rất sợ sự thay đổi ấy, sợ anh sau này trưởng thành rồi, không giống với những gì mà tôi ước, tôi càng sợ rằng tôi sẽ không giữ được trái tim yêu anh đến cuồng nhiệt như bây giờ. Nhưng tôi nhất định sẽ không hối hận, bởi thanh xuân có mùa hè nhiệt huyết, có mồ hôi tùy ý, có giấc mơ cháy bỏng, mộng tưởng thiếu niên, và có cả những cảm xúc khó tả chớm nở đầu đời.
Nếu như ngày sau không thể tránh được sương mù ghé qua, nguyện sẽ thắp sáng lòng thành tâm của tôi để chiếu sáng, nguyện làm một chấm nhỏ giữa biển trời mênh mông bên cạnh anh. Anh có thấy cả tuổi thanh xuân này mặc bào mòn theo năm tháng, theo thời gian chỉ mong anh được bình an, vui vẻ? Đáng tiếc không phải cùng nhau đi hết đoạn đường này. Từng cùng nhau bước đi nhưng lại lạc mất nhau ở cuối ngã rẽ. Tình cảm này có lẽ không là gì cả, nhưng với tôi là cả một thời để nhớ, để mơ. Có nước mắt, có nụ cười, có niềm vui, có nỗi buồn và có cả những cảm xúc như thơ. Kỉ niệm thanh xuân điên cuồng nhất về anh mà tôi có cũng chỉ là vài dòng ghi tùy hứng không đầu không cuối trong cuốn sổ và một vài tấm ảnh nhỏ. Có thể thời gian sẽ mang đi nhiều thứ nhưng hình ảnh của nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt anh năm ấy sẽ mãi không phai mờ.
Mười năm sau, có thể tôi đã trưởng thành rồi, sẽ để lại anh và những giấc mơ tuổi xuân. Thầm mong sau này sẽ có người kiên định ở bên và nguyện yêu anh đến trọn đời. Ngày mai xin gửi đến anh những ước mơ, khát khao mà từng ngày anh luôn cố gắng đạt được.
Nếu như có một ngày tôi thật sự trở thành cô dâu của người khác, tôi sẽ cất giấu những tình cảm dành cho anh ở trong lòng, trong ngăn đẹp nhất của thanh xuân.
Tuổi trẻ sớm đi qua, như cơn mưa rào mùa hạ.
Tuổi trẻ như một giấc mộng, dù sai lầm hay hối tiếc thì tất cả cũng sẽ trở thành hồi ức không bao giờ chạm tới.
Mười năm sau, ai đã bỏ đi, ai còn ở lại?
Mười năm sau, ai còn giữ lại những hồi ức ban đầu?
Mười năm sau, hẹn ước của chúng ta, ai nhớ ai quên?
Tôi sợ cái gọi là "lột xác", là rời xa dẫu biết ai rồi cũng sẽ khác, sẽ thay đổi. Tôi rất sợ sự thay đổi ấy, sợ anh sau này trưởng thành rồi, không giống với những gì mà tôi ước, tôi càng sợ rằng tôi sẽ không giữ được trái tim yêu anh đến cuồng nhiệt như bây giờ. Nhưng tôi nhất định sẽ không hối hận, bởi thanh xuân có mùa hè nhiệt huyết, có mồ hôi tùy ý, có giấc mơ cháy bỏng, mộng tưởng thiếu niên, và có cả những cảm xúc khó tả chớm nở đầu đời.
Nếu như ngày sau không thể tránh được sương mù ghé qua, nguyện sẽ thắp sáng lòng thành tâm của tôi để chiếu sáng, nguyện làm một chấm nhỏ giữa biển trời mênh mông bên cạnh anh. Anh có thấy cả tuổi thanh xuân này mặc bào mòn theo năm tháng, theo thời gian chỉ mong anh được bình an, vui vẻ? Đáng tiếc không phải cùng nhau đi hết đoạn đường này. Từng cùng nhau bước đi nhưng lại lạc mất nhau ở cuối ngã rẽ. Tình cảm này có lẽ không là gì cả, nhưng với tôi là cả một thời để nhớ, để mơ. Có nước mắt, có nụ cười, có niềm vui, có nỗi buồn và có cả những cảm xúc như thơ. Kỉ niệm thanh xuân điên cuồng nhất về anh mà tôi có cũng chỉ là vài dòng ghi tùy hứng không đầu không cuối trong cuốn sổ và một vài tấm ảnh nhỏ. Có thể thời gian sẽ mang đi nhiều thứ nhưng hình ảnh của nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt anh năm ấy sẽ mãi không phai mờ.
Mười năm sau, có thể tôi đã trưởng thành rồi, sẽ để lại anh và những giấc mơ tuổi xuân. Thầm mong sau này sẽ có người kiên định ở bên và nguyện yêu anh đến trọn đời. Ngày mai xin gửi đến anh những ước mơ, khát khao mà từng ngày anh luôn cố gắng đạt được.
Nếu như có một ngày tôi thật sự trở thành cô dâu của người khác, tôi sẽ cất giấu những tình cảm dành cho anh ở trong lòng, trong ngăn đẹp nhất của thanh xuân.
Sau tất cả, chỉ một câu "anh xin lỗi, anh có lỗi với em" là có thể đáp đền lại tất cả hay sao?
Xin lỗi vì phản bội, xin lỗi vì đã bỏ rơi, xin lỗi vì đã lừa dối hay xin lỗi bởi người ta đã đi nên cảm thấy cô đơn nên muốn quay trở về.
Dù là bất kể lý do gì đi nữa, chúng ta đều không thể xin lỗi rồi quên đi ngày tháng qua đã xảy ra những chuyện gì.
Dù là ra sao đi nữa, chúng ta đều không còn như cũ. Không phải chỉ cần anh xin lỗi, em đều mỉm cười như chưa có chuyện gì.
Sau tất cả, chúng ta đều không thể chống chọi lại bảy chữ: "Thời gian đã qua, em mệt rồi".
...
Huyền Trang Bất Hối https://t.cn/R2WJvx9
Xin lỗi vì phản bội, xin lỗi vì đã bỏ rơi, xin lỗi vì đã lừa dối hay xin lỗi bởi người ta đã đi nên cảm thấy cô đơn nên muốn quay trở về.
Dù là bất kể lý do gì đi nữa, chúng ta đều không thể xin lỗi rồi quên đi ngày tháng qua đã xảy ra những chuyện gì.
Dù là ra sao đi nữa, chúng ta đều không còn như cũ. Không phải chỉ cần anh xin lỗi, em đều mỉm cười như chưa có chuyện gì.
Sau tất cả, chúng ta đều không thể chống chọi lại bảy chữ: "Thời gian đã qua, em mệt rồi".
...
Huyền Trang Bất Hối https://t.cn/R2WJvx9
✋热门推荐