#水仁間#*
Tối nay - T4-19/1, anh cũng nấu ăn nè. Vậy là 3 ngày liên tiếp anh đều nấu bữa tối. Nay anh nấu cháo rau củ với đậu khuôn, anh còn "nâng cấp" chỗ ngồi để ăn, bằng chiếc bàn - vốn đã lắp sát tường lâu rồi - nhưng chưa sửa dụng, và 2 chiếc ghế mới mua, để mình với anh cùng ngồi ăn hihi. [可爱]
Hôm qua ăn tối, món rau củ ngon ngon, mình nói việc ngồi lên bàn ăn, mua ghế nhỏ là được. Mới nói hôm qua, mà nay anh tiến hành luôn, hihi! [可爱]
Ăn xong, 9:19pm mình với anh mới qua Đạo tràng chơi. Đôi dép "bánh mì" anh mua cho mình tối hôm qua - T3-18/1, nay mình mới "khai trương" nè. Qua tới sân Chung cư Đạo tràng, mới "diễn" lại, khoe đôi dép. Anh nhấc chân lên, mang lại cho mình, dễ cưng quá chừng luôn hà hihi! [太开心]
Ah, hôm qua T3-18/1 viết Nhật kí, mà quên kể về đôi dép bánh mì dễ thương - món quà cưng cưng bất ngờ anh tặng cho mình nè. Mình làm về gần 7 rưỡi, anh đang loay hoay nấu ăn, mình ngồi chơi, bất ngờ 7:37pm anh cầm đôi dép đến, nhấc chân mình lên, xỏ vào, vừa in luôn, thích ơi là thích hihi! [太开心]
Anh không nói lời nào hết, chỉ "hành động" thôi hà, cưng ơi là cưng. Thích đôi dép lắm luôn, nên nay "khai trương" là phải ghi lại khoảnh khắc hihi! Cám ơn anh nhiều nha muah! Vui lắm luôn. Love love love! [心]
Thời gian tuyệt vời! Món quà ấm áp, hạnh phúc! [太开心][心]
#碧水成仁#*
#范成仁#*
#幸福每一天#*
#璀璨人生#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#Tue, Jan 18, 2022#*8:29pm
#Wed, Jan 19, 2022#*
*10:32pm*Diary
***
Hôm qua và hôm nay - T2-17/1 - T3-18/1, mình đi làm về, anh đều mua sẵn rau củ về, nấu bữa tối cho mình ăn nè. Ngon lắm luôn nha, hôm qua là củ dền, cà rốt, với mấy loại củ khác, tối nay là rau cải với nấm. Mình thèm rau quá chừng luôn hà, qua nay được ăn đã luôn, hihi! [太开心]
Cám ơn anh yêu làm hết mọi việc cho em nè. Sáng ngủ dậy, anh dắt sẵn xe cho mình, đi mua đồ ăn sáng, mua luôn bữa trưa cho mình. Đồ thay ra, để sọt, vài bữa anh lại phân loại giặt cho mình. Ở với anh, phòng trọ nhỏ, nhưng sướng không khác gì ở nhà cả. Ở nhà có má lo cho mình, làm món này món kia cho mình ăn. Ở với anh, anh cũng lo cho mình như vậy. Ở bên tình yêu của anh, thật ấm áp, hạnh phúc! Mong sau này gia đình sẽ ủng hộ mình và anh, để có thể thật sự ra mắt hai bên gia đình, chính thức về sống bên nhau. [心]
À, tối qua anh mang 1 bé cún trai, tên Đốm về nhà. Đốm lạ nhà, bị bung dây cột, dữ quá chừng, mình lại dụ, mà Đốm cắn trúng tay mình luôn. Mình không có trách Đốm, cũng thấy thương, muốn nuôi lắm, mà nhà nhỏ, nên nay làm về, thấy anh đưa Đốm đi rồi. Mong Đốm ở nhà mới được bình an, khỏe mạnh, hạnh phúc.
Không biết có phải do tối qua Đốm đến nhà, nên con nhỏ Thị Dương với thằng Văn Phụng giận hay không, mà tối qua tầm hơn 11h, hai đứa nó dắt nhau "bỏ nhà đi bụi", anh với mình đi xung quanh tìm quá chừng, mà không thấy đâu.
12h khuya, để hở cửa đi ngủ, anh thì ngủ, chớ mình khóc quá chừng, sợ mất tụi nó. Hên, sáng sớm tầm 5-6h, mới tờ mờ sáng, thấy anh mở cửa, lùa con Dương vô nhà, thằng Phụng thì tự vô hồi nào rồi á, mừng ghê luôn hihi! [太开心]
Cuộc sống của mình và anh, hạnh phúc giản đơn là thế. Ấm áp, ngọt ngào, bình an, hạnh phúc.
Bộ hình "Tết" hôm tối CN-16/1 dễ thương lắm luôn nè, khoe Nhật kí ha.
Thời gian tuyệt vời! Love! [太开心][心]
#Tue, Jan 18, 2022#*8:29pm
*11:00pm*Diary
***

#水仁間#*
Tối nay - T4-19/1, anh cũng nấu ăn nè. Vậy là 3 ngày liên tiếp anh đều nấu bữa tối. Nay anh nấu cháo rau củ với đậu khuôn, anh còn "nâng cấp" chỗ ngồi để ăn, bằng chiếc bàn - vốn đã lắp sát tường lâu rồi - nhưng chưa sửa dụng, và 2 chiếc ghế mới mua, để mình với anh cùng ngồi ăn hihi. [可爱]
Hôm qua ăn tối, món rau củ ngon ngon, mình nói việc ngồi lên bàn ăn, mua ghế nhỏ là được. Mới nói hôm qua, mà nay anh tiến hành luôn, hihi! [可爱]
Ăn xong, 9:19pm mình với anh mới qua Đạo tràng chơi. Đôi dép "bánh mì" anh mua cho mình tối hôm qua - T3-18/1, nay mình mới "khai trương" nè. Qua tới sân Chung cư Đạo tràng, mới "diễn" lại, khoe đôi dép. Anh nhấc chân lên, mang lại cho mình, dễ cưng quá chừng luôn hà hihi! [太开心]
Ah, hôm qua T3-18/1 viết Nhật kí, mà quên kể về đôi dép bánh mì dễ thương - món quà cưng cưng bất ngờ anh tặng cho mình nè. Mình làm về gần 7 rưỡi, anh đang loay hoay nấu ăn, mình ngồi chơi, bất ngờ 7:37pm anh cầm đôi dép đến, nhấc chân mình lên, xỏ vào, vừa in luôn, thích ơi là thích hihi! [太开心]
Anh không nói lời nào hết, chỉ "hành động" thôi hà, cưng ơi là cưng. Thích đôi dép lắm luôn, nên nay "khai trương" là phải ghi lại khoảnh khắc hihi! Cám ơn anh nhiều nha muah! Vui lắm luôn. Love love love! [心]
Thời gian tuyệt vời! Món quà ấm áp, hạnh phúc! [太开心][心]
#碧水成仁#*
#范成仁#*
#幸福每一天#*
#璀璨人生#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#Tue, Jan 18, 2022#*
#Wed, Jan 19, 2022#*8:17pm
*10:32pm*Diary
***
Hôm qua và hôm nay - T2-17/1 - T3-18/1, mình đi làm về, anh đều mua sẵn rau củ về, nấu bữa tối cho mình ăn nè. Ngon lắm luôn nha, hôm qua là củ dền, cà rốt, với mấy loại củ khác, tối nay là rau cải với nấm. Mình thèm rau quá chừng luôn hà, qua nay được ăn đã luôn, hihi! [太开心]
Cám ơn anh yêu làm hết mọi việc cho em nè. Sáng ngủ dậy, anh dắt sẵn xe cho mình, đi mua đồ ăn sáng, mua luôn bữa trưa cho mình. Đồ thay ra, để sọt, vài bữa anh lại phân loại giặt cho mình. Ở với anh, phòng trọ nhỏ, nhưng sướng không khác gì ở nhà cả. Ở nhà có má lo cho mình, làm món này món kia cho mình ăn. Ở với anh, anh cũng lo cho mình như vậy. Ở bên tình yêu của anh, thật ấm áp, hạnh phúc! Mong sau này gia đình sẽ ủng hộ mình và anh, để có thể thật sự ra mắt hai bên gia đình, chính thức về sống bên nhau. [心]
À, tối qua anh mang 1 bé cún trai, tên Đốm về nhà. Đốm lạ nhà, bị bung dây cột, dữ quá chừng, mình lại dụ, mà Đốm cắn trúng tay mình luôn. Mình không có trách Đốm, cũng thấy thương, muốn nuôi lắm, mà nhà nhỏ, nên nay làm về, thấy anh đưa Đốm đi rồi. Mong Đốm ở nhà mới được bình an, khỏe mạnh, hạnh phúc.
Không biết có phải do tối qua Đốm đến nhà, nên con nhỏ Thị Dương với thằng Văn Phụng giận hay không, mà tối qua tầm hơn 11h, hai đứa nó dắt nhau "bỏ nhà đi bụi", anh với mình đi xung quanh tìm quá chừng, mà không thấy đâu.
12h khuya, để hở cửa đi ngủ, anh thì ngủ, chớ mình khóc quá chừng, sợ mất tụi nó. Hên, sáng sớm tầm 5-6h, mới tờ mờ sáng, thấy anh mở cửa, lùa con Dương vô nhà, thằng Phụng thì tự vô hồi nào rồi á, mừng ghê luôn hihi! [太开心]
Cuộc sống của mình và anh, hạnh phúc giản đơn là thế. Ấm áp, ngọt ngào, bình an, hạnh phúc.
Bộ hình "Tết" hôm tối CN-16/1 dễ thương lắm luôn nè, khoe Nhật kí ha.
Thời gian tuyệt vời! Love! [太开心][心]
#Tue, Jan 18, 2022#*
*11:00pm*Diary
***

[别担心,我可以等。]

Phần 1.

"Làm người yêu anh nhé?"

"Vâng"

Cô nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu với câu hỏi của Chu Diệc Nhiên. Diệc Nhiên cười rạng rỡ đưa tay ôm lấy thân ảnh nhỏ bé của Giản An An vào lòng.

Bầu trời đêm đen lạnh lẽo, khác với trái tim ấm áp của họ trái tim của Cố Thành lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Anh dựa vào bức tường bên cạnh nhà cô, đưa tay ôm lấy gương mặt góc cạnh của mình anh biết mình thua rồi.

Cố Thành và Giản An An là thanh mai trúc mã, họ bên nhau 10 năm, anh cũng thích cô 10 năm. Hôm nay là sinh nhật của Giản An An, anh vốn định bày tỏ tình cảm với cô nhưng Chu Diệc Nhiên lại nhanh tay hơn. Anh bên cô 10 năm nhưng chưa có được cô lại phải nhìn người con gái anh yêu cùng một người mới quen nhau được 3 tháng ở bên nhau. Anh cười giễu cợt chính mình, rõ ràng là biết trước kết quả nhưng anh không cam lòng mới tiếp tục đi theo sau cô như vậy. Có lẽ đến lúc anh nên buông tay rồi, buông tay để cô rời đi, buông tay để anh quên đi đoạn tình cảm này.

***

"Anh Thành đâu rồi ạ?"

Sau khi tiễn bạn bè và Chu Diệc Nhiên về cô vào nhà nhưng không nhìn thấy Cố Thành, chỉ thấy mẹ cô đang loay hoay dọn đồ đạc. Cô vừa dọn phụ vừa hỏi mẹ.

"Lúc nãy mẹ thấy sắc mặt thằng bé không tốt lắm, nó vừa giúp mẹ dọn đồ vào rồi về rồi."

Về rồi? Mọi năm anh đều tặng quà sinh nhật cho cô cuối cùng còn đưa cô đi xem pháo hoa. Anh bị sao thế nhỉ?

"Mẹ con qua nhà xem anh ấy thế nào."

"Ừ, tiện thể đem một ít canh gà mẹ vừa nấu cho bố con cho thằng bé một ít. Vừa nãy mẹ thấy nó không ăn nhiều lắm."

"Vâng ạ."

Cô cầm hộp canh mẹ vừa đưa chạy ù ra khỏi nhà. Nhà anh ở phía dưới lầu, cô và anh cũng không phải là dạng con nhà giàu gì đó chỉ là gia đình đủ ăn, phí sinh hoạt thì cũng là tự đi làm mà có. Từ nhỏ, bố mẹ cô hay vắng nhà vì công việc từ đó cô cũng thân với gia đình nhà anh, thường xuyên ăn cơm, thường xuyên cùng anh đi học. Cố Thành từ nhỏ đã xuất sắc hơn người khác, tính anh dịu dàng, ôn nhu lại thêm gương mặt đẹp trai, năm nào cũng đứng nhất toàn thành phố cho nên cũng là đối tượng nhiều người yêu thích.

Còn cô chỉ là một cô gái nhỏ nhoi từ nhỏ đã bám theo anh, nhưng anh lại không hề cảm thấy phiền ngược lại còn luôn chăm sóc cho cô. Cho nên ngoài bố mẹ ra thì Cố Thành chính là chỗ dựa duy nhất của cô. Năm nay cô thi đậu được Đại học Bắc Kinh cũng là nhờ anh kèm cặp cô.

Giản An An đứng trước cửa nhà anh gõ hai tiếng.

"Em đến đây làm gì?" Cố Thành ra mở cửa ngạc nhiên nhìn cô.

"Đưa canh cho anh." Nói rồi cô tự nhiên đi vào nhà.

Đi qua căn bếp thấy mẹ Cố Thành đang làm bánh cô đi đến cười nói.

"Bánh mới cô làm ạ."

"Tiểu An đấy à, lại đây nếm thử xem."

"Wow, ngon thật. Bánh cô làm là ngon nhất."

Cô mỉm cười nịnh nọt khiến mẹ của Cố Thành cười đến ngoắc cả miệng, vỗ nhẹ lên trán cô.

"Dẻo miệng. Hai đứa ở nhà chơi nhé mẹ đem đồ ăn sang cho bố."

"Vâng ạ." Cả hai đồng thanh đáp.

Bố của Cố Thành là công nhân trong xưởng gỗ, chú Cố hiện đang bị bệnh nặng phải nhập viện điều trị nên hầu hết thời gian của Cố Thành ngoài việc học ra anh còn đi làm bán thời gian rất nhiều nơi, khi rảnh lại vào giúp mẹ trông cửa hàng bánh ở góc phố nhỏ , có khi còn thức đêm thay mẹ chăm sóc bố. Chú Cố là kinh tế chính của gia đình nên vừa đổ bệnh mọi thứ Cố Thành đều phải gánh vác, đôi khi cô đem tiền dành dụm của mình cho anh lại bị anh từ chối nhận nên nhiều lần cô len lén bỏ nó vào ví của anh. Cố Thành là vậy lúc nào cũng muốn tự mình gánh vác hết mọi thứ.

"Em có muốn ăn một chút không?" Cố Thành đem canh trên tay cô múc vào bát.

"Không đâu, lúc nãy em ăn no rồi. Đúng rồi, anh vẫn chưa đưa quà cho em đấy."

Tay anh khựng lại một lúc rồi tiếp tục múc canh.

"Anh quên chuẩn bị quà cho em rồi." Anh lạnh nhạt trả lời.

Giản An An nhìn anh lạnh nhạt nhưng không hiểu lý do tại sao, Cố Thành là người kĩ tính sao anh có thể quên được.

"Anh Thành, anh giận em sao? Hôm nay anh không khỏe trong người sao?"

Vừa nói cô vừa đưa tay định áp lên trán anh lại bị anh tránh né, bàn tay cô hụt hẫng rồi rút về.

"Anh thấy hơi mệt, trễ rồi anh đưa em về nhà."

"Em..."

Cô chưa kịp dứt câu anh đã kéo cô ra ngoài, anh đi trước cô bước phía sau anh. Lúc này cô bất chợt nhớ đến lúc nhỏ anh vẫn thường theo sau cô như thế này, nhìn bóng lưng cô độc của anh không hiểu sao cô lại thấy đau lòng. Bàn tay nhỏ bất giác kéo góc áo của anh, không biết từ bao giờ nước mắt cô lại rơi.

Anh ngẩn người, lúng túng đưa tay lau nước mắt cho cô liên tục hỏi.

"Em sao vậy? Sao lại khóc? Anh..."

Cô đánh vào người anh từng cái, giọng nức nở oán trách anh.

"Sao anh lại phớt lờ em như vậy? Quà sinh nhật không có thì thôi, ngày cả pháo hoa một cây cũng không đốt cho em."

Anh bật cười, Giản An An đúng là biết cách hành hạ trái tim của anh. Muốn cách xa cô một chút lại bị sự đáng yêu của cô kéo về, khóc lóc đòi quà như thế này lần đầu tiên anh thấy.

"Được rồi đừng khóc nữa, đừng khóc nữa. Anh trêu em thôi sao lại không có quà, mau nín đi."

Nghe anh dỗ cô nín khóc, ánh mắt mong chờ món quà nhìn anh. Anh lắc đầu đưa tay lấy trong túi quần một chiếc hộp màu trắng tinh xảo.

"Quà của em."

Cô bất ngờ với món quà của anh, mọi năm anh không tặng sách thì cũng là những món đồ mà cô thích. Cô chưa từng nói là thích dây chuyền...

Đây vốn là món quà anh dự định bày tỏ sau đó tặng cho cô, anh nghĩ là không có cơ hội tặng nó tính là ngày mai sẽ tặng cô món quà khác. Nhưng Giản An An như vậy anh không đành lòng.

"Cái này... đắt quá rồi."

"Quà sinh nhật cũng là quà mừng em đậu Đại học Bắc Kinh. Thích không?"

Cô cười là hình mặt trăng mà cô thích.

"Thích. Cảm ơn anh Thành!"

"Thích là được rồi, mau vào nhà đi." Anh xoa mái tóc mềm mại của cô mỉm cười.

"Còn pháo hoa của em?"

Anh gõ nhẹ lên trán cô, "Đừng được voi đòi tiên, nhanh vào nhà đi ngủ đi."

"Hôm nay anh không phải anh Thành của em rồi. Tạm biệt."

Anh đứng trước cửa nhà cô mỉm cười, anh muốn buông cũng không buông được.


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 今天是2020年元月10日,我支持微公益,这只是一个开始,有爱,让微博不再冷漠…………做人三碗面人面场面情面☞♥☜☞♥☜☞♥☜☞♥☜别人诽谤你说明你优秀别人利用
  • 我啪的一屁股坐在椅子上,边歇气边想还有没有什么需要做的,这时我注意到了自己脚下的瓷砖地板……虽然每天都有扫地,但却从来没有去拖过它,导致白色的瓷砖地板总是显的灰
  • 在网吧导照片的时候,错把别人落下的Sim卡拿走,回家才发现是个老外的,我想他也大概因此丢失了关于08年北京的记忆。“我很多年没整理照片了,电脑也换了四台了,这些
  • 总结:我们渴望自己的杯子里能注入那些绘画高手的香茗,但总把自己的杯子放得比那些茶壶还要高,香茗怎么能注入你的杯子里呢?总结:我们渴望自己的杯子里能注入那些绘画高
  • ❗❗速度冲❗❗只买最便宜的❗❗GOGOGO❗❗#星推官计划##好物推选官##微博好物生活节##电商号福利周# 猴头菇丁香沙棘茶养非调理三清茶肠胃男士胀气口臭女士
  • 中国航天科技集团科技委副主任郭玉明表示,近年来,深圳航天科技创新研究院积淀了丰富的技术壁垒,培育了大量的专业人才,孵化了一批优秀的产业公司,成为中国航天科技集团
  • 职位要求: 1、 砌砖工 包括瓷砖工:要求最少三年全职工作经验,能够看懂图纸,在不用监督情况 下独立完成任务,新西兰的建筑以木质结构为主,同时对抗震要求比较严
  • 当时我们在考虑说要安家买房之类的事情了,她觉得如果这件事情她一直瞒着我,我之后才知道,反而更加的不好,不如把这些事情告诉我,让我自己去决定郭航:你朋友是对的周小
  • ❤️‍快戳链接进入活动,领取你的杰迷专属车牌7月16号19:30 来斗鱼和周杰伦一起上车咯!安卓ios国服卖❤️日出4颗❤️,三个自玩号均有装扮已献祭共氪礼包价
  • 7月16日至17日,由东营市文化和旅游局、青岛广播电视台经济广播共同主办,邀请青岛地区媒体采风团和青岛城市摄影家协会共同参与的东营采风活动,走进富有生机的黄河入
  • 专家表示,在全球粮食安全受到普遍关注的背景下,作为全球最大的大豆进口国和消费国,中国增强农民种植大豆积极性,扩大大豆面积,提高大豆单产,从而提升大豆产能十分必要
  • 我们必须在什么状况之下?二分之一秒,也就是一秒钟十二张底片,我们能看到这里头刚才有树、有人、有房屋,有这个概念,一闪就过去了,详细看不见了。这个妄心把真心所变的
  • 后来遇过许多人有的如山涧的泉清爽甘甜有的如林中的鹿自在空灵有的如陈年的酒沁脾醇厚形形色色各有千秋可我知无论如何都不是你你的笑如鲠在喉你的情万劫不复像决绝的书信像
  • 我何尝不想有个家啊 我今天和程程晚上出去 然后下大雨 我俩等着雨停了再走的 但是沈阳都是积水 程程给我开路 我淌了一段路的水 然后我实在不敢开了 我就听着水在我
  • #WANNA·ONE[超话]# YOON JISUNG 윤지성 2022 CANADA CONCERT October 26 in Vancouv
  • Part2 亚心之火:大陆高压的东伸与西部地区高温根据前文的频散效应影响(图4路径)北欧异常暖性高压向下游的半个波长处,即中亚地区出现了异常发展的冷槽,而再向
  • 【穿过大半个中国,去睡你】睡你需要仪式需要大费周章穿过大半个中国这种仪式是一个叫余秀华疯疯癫癫的女人发明的若不是这种发明睡一个人还只是夫妻日常、刺激的邂逅或者就
  • 王博有点难以形容自己的感觉,很高兴可以留在小赞家睡觉,也许明天早上还可以吃到小赞做的早饭,但是又有点失落,两个人那么努力地说服了妈妈让自己在小赞家留宿,虽然答应
  • 但是拖延症患者说到与做到肯定不是一回事呀,过了若干若干天,今天终于把它清理干净了,也算是做了一次断舍离:快用完的口红、不知是否过期的面霜、剩到瓶底的面膜(把剩下
  • [拾玥喜礼] 客定装配 | 莫兰迪色系丝绒伴手礼 ♥️ 极简印象ᴍɪɴɪᴍᴀʟɪsᴍ 晨暮流转 四季更迭 相守的赤诚与热烈在平凡的日子里 熠熠闪光 #安